Trọng Sinh, Cả Nhà Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Sát Xuyên Mạt Thế - Chương 156: Ôn Thiển đâm hắn mười mấy nhát

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-13 10:12:53
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ôn Thiển dùng bộ đàm gọi Lâm Yến qua, đợi khi tất cả tập hợp đầy đủ, cô ném cho họ mấy chiếc kính viễn vọng đêm.

 

Căn nhà cách căn nhà họ ở đó một trăm mét, ở vị trí chéo góc, dùng kính viễn vọng thể rõ động tĩnh bên .

 

Ôn Thiển dựa cửa sổ, xuyên qua khe hở rèm cửa bên ngoài, lắng âm thanh mơ hồ truyền từ tầng hầm lên, cuối cùng bất lực thở dài, bước về phía đó.

 

Ôn Thiển cảm thấy Mặc Hàn đúng là một nhân tài, mang theo bao nhiêu như , thế mà lấy một ai ngoại ngữ?

 

Quý Phàm theo? Cậu là đàn em khóa của Ôn Nhượng, thành tích học tập chắc chắn tệ. Dù cho nghiệp vài năm, kiến thức trả cho thầy cô gần hết, nhưng chắc chắn vẫn khá hơn đám chứ?!

 

Dưới tầng hầm, một ngọn đèn dầu đang cháy.

 

Mấy kẻ bắt mặt mũi đều sưng vù bầm dập. Bởi vì cứ thốt một câu "tiếng chim" (tiếng nước ngoài) là đ.á.n.h một trận, cộng thêm việc phát hiện đám hiểu gì, nên cuối cùng bọn chúng chẳng năng gì nữa, chỉ còn rên rỉ.

 

Ôn Thiển bước xuống cầu thang, ánh mắt dừng một kẻ trong đó.

 

Vừa lúc lục soát căn nhà , cô tìm thấy một tấm ảnh gia đình trong thư phòng, tiện thể liếc qua một cái. Bây giờ, một nhân vật chính trong bức ảnh đó đang ở ngay mắt cô.

 

Chuyện đúng là chút trùng hợp.

 

Ôn Thiển đầu dặn dò Ôn Nhượng và Cố Nhiên, bảo họ lục soát bộ căn nhà một nữa xem máy trộm thiết tương tự . Nếu , họ đổi địa điểm.

 

Hai lập tức theo, khi kiểm tra kỹ càng một lượt và phát hiện thiết nào, Ôn Thiển mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Ôn Thiển kéo một chiếc ghế, xuống đối diện với chủ nhân của căn nhà , hỏi .

 

"Mượn nhà dùng một lát, chắc phiền chứ?"

 

Gã đàn ông nghiến răng cô, thầm nghĩ tao phiền thì tác dụng gì? Các xông đây và quậy tung thứ lên .

 

Ôn Thiển thấy lên tiếng, hỏi.

 

"Giao tiếp với bọn họ vui vẻ lắm đúng ? Đều hiểu đang gì. Thế , chúng trò chuyện một chút?"

 

"Thả bọn tao ! Bọn tao chỉ ngoài tìm vật tư thôi! Dựa mà bắt bọn tao?!"

 

"Dựa việc đ.á.n.h , dựa việc ."

 

Ôn Thiển lỡ miệng buông lời công kích ngoại hình, khiến đối phương lập tức nghẹn họng.

 

Hắn ngờ cô gái trông xinh như thế mà miệng lưỡi độc địa đến .

Tuyền Lê

 

Ôn Thiển khoanh tay n.g.ự.c , chuyện thẩm vấn tù nhân nọ cô thật sự thử bao giờ.

 

Trong đầu Ôn Thiển bỗng hiện lên hình ảnh Dung Ma Ma cầm kim đ.â.m kẽ móng tay, cô mấy kẻ mặt mũi bầm dập mặt, bỗng nhiên nở một nụ , nụ khiến sống lưng mấy tên lạnh toát.

 

"Chỉ là tìm các trò chuyện luyện khẩu ngữ thôi, cũng hỏi mấy vấn đề cốt lõi, thế mà cũng phối hợp, quá đáng đấy."

 

Ôn Thiển với giọng nhẹ nhàng, dậy khỏi ghế.

 

"Đã chuyện, thì dạo với một chút, đừng lãng phí mùi m.á.u ."

 

Mấy kẻ trói ngơ ngác, tuy bọn chúng đ.á.n.h một trận, nhưng cơ bản đều là vết thương ngoài da, cùng lắm là chảy chút m.á.u mũi, mà một đầy mùi máu?

 

Ngay lúc bọn chúng còn đang nghi hoặc, Ôn Thiển bất ngờ túm lấy kẻ gần cô nhất, tay cầm d.a.o găm đ.â.m phập hai nhát vai !

 

Ra tay dứt khoát, chuẩn xác và tàn nhẫn, sắc mặt gã đàn ông biến đổi, há miệng định hét lên t.h.ả.m thiết, kết quả giây tiếp theo miệng Ôn Thiển nhét một miếng giẻ lau.

 

"Lấy từ bếp nhà đấy, đừng chê."

 

Ôn Thiển dịu dàng, giọng cũng lớn, nhưng những lời thốt khiến sợ hãi một cách khó hiểu.

 

"Nghe bên các đang sử dụng lượng lớn t.h.u.ố.c tinh hạch, thì lý nào chỉ chút sức lực , chẳng lẽ là do thời gian định?"

 

Ôn Thiển buông một câu phỏng đoán tùy ý, khiến biểu cảm mặt mấy đều sự đổi nhỏ.

 

Ánh mắt Ôn Thiển tối sầm , dám lơ là.

 

Người bên hẳn rõ, những kẻ dám vượt biên sang tìm bọn họ tính sổ chắc chắn đều là tinh .

 

Cho nên những kẻ phái đến vây quét cũng tuyệt đối thể là hạng tôm tép.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ca-nha-mang-theo-tram-ty-vat-tu-sat-xuyen-mat-the/chuong-156-on-thien-dam-han-muoi-may-nhat.html.]

Mấy tên chắc chắn là dị năng giả, việc bắt dễ dàng như chắc chắn nguyên nhân.

 

Hoặc là bọn chúng cố ý?

 

Ôn Thiển nghĩ đến vài khả năng. Nhóm Lâm Yến đó soát bọn chúng kỹ, tìm thấy thiết định vị nào.

 

nếu máy theo dõi cấy trong cơ thể thì ?

 

Ôn Thiển rũ mắt trầm tư một lát, đó gã đàn ông mặt. Trước ánh mắt thù địch sắc bén của , cô ấn xuống ghế.

 

Trong lòng nghi hoặc thì kiểm chứng, nếu cứ nghi thần nghi quỷ mãi, buổi tối đến ngủ cũng ngon.

 

Ôn Thiển lo ngại trong cơ thể bọn chúng máy theo dõi, nên bắt tay kiểm tra.

 

Trước mặt những kẻ bắt khác, cô dùng d.a.o găm rạch da tai gã đàn ông, đó chuyển sang vùng gáy.

 

Chưa ăn thịt heo cũng từng thấy heo chạy, Ôn Thiển xem phim điện ảnh nhiều, dựa trí tưởng tượng của bản , tóm cô dùng d.a.o găm khoét qua một lượt tất cả những vị trí khả năng cấy ghép.

 

Ôn Thiển mặt đổi sắc, tỏ kiên nhẫn, khiến đám xem đều c.h.ế.t lặng.

 

Sợ nhất chắc chắn là mấy kẻ bắt , nơm nớp lo sợ tiếp theo sẽ đến lượt .

 

nhóm Lâm Yến là đầu tiên thấy cảnh tượng , bộ dạng chuyên nghiệp của Ôn Thiển, cứ như thể đây cô thành thạo việc .

 

Họ khỏi cảm thấy may mắn, may mà Ôn Thiển về phía họ. Nếu đây là kẻ địch, thì t.h.ả.m .

 

Ôn Thiển đ.â.m mười mấy nhát dao, cuối cùng cũng tìm thấy thứ cô cần.

 

Dùng mũi d.a.o khều thứ nhỏ bằng móng tay cái khỏi m.á.u thịt, Ôn Thiển cầm con d.a.o sang những kẻ còn , hỏi.

 

"Là tự cho vị trí, để tự tìm từng chút một?"

 

Ôn Thiển thuận tay ném gã đàn ông đầy m.á.u sang một bên, khai cũng chẳng , đằng nào những kẻ còn cũng sẽ tìm tới cửa.

 

Đến một đứa bắt một đứa, kiểu gì cũng đứa nhát gan chịu thật.

 

Mấy kẻ co ro ở góc tường Ôn Thiển cầm d.a.o về phía , tim nhảy lên họng.

 

Bọn chúng đồng bọn chi chít vết d.a.o , nghĩ rằng đằng nào máy theo dõi cũng sẽ tìm , chi bằng chịu khổ ít một chút, cho cô là xong.

 

Hơn nữa bọn chúng đến đây lâu như , căn cứ chắc chắn bắt vị trí cụ thể của bọn chúng, cần thiết vì chuyện thương thêm.

 

Thế là bọn chúng vô cùng phối hợp mở miệng, giúp Ôn Thiển tiết kiệm một phần lớn thời gian.

 

Ôn Thiển đầu hỏi Lâm Yến.

 

"Có cần đổi địa điểm khác ?"

 

"Hề hề, cần." Lâm Yến : "Bọn mang theo máy phá sóng, thứ ở đây vô dụng."

 

"Vậy thì , các cử thêm vài canh chừng bọn chúng. Đều là dị năng giả cả đấy, chẳng qua thể do vấn đề d.ư.ợ.c hiệu định khiến bọn chúng hiện tại phát huy lực, chừng lúc nào đó sẽ hồi phục, đừng khinh địch."

 

Ôn Thiển xong, cầm máy theo dõi ngoài.

 

Lâm Yến lon ton chạy theo cô, hỏi: "Thiển Thần, tiếng ngoại ngữ của chị giỏi thế?"

 

"Con lai học nhanh." Ôn Thiển hươu vượn.

 

"Hả?" Lâm Yến đầy mặt dấu hỏi: " chị... trông cũng giống con lai, cô chú cũng giống nước ngoài."

 

"Lai trong tỉnh cũng là lai, tóm thông minh, nhất định bắt toẹt thế ?"

 

Lâm Yến im bặt.

 

Hồi nhỏ bố Ôn Thiển đều bận rộn, phần lớn thời gian chỉ cô và Ôn Nhượng ở nhà. Từ năm ba tuổi Ôn Nhượng dắt xem đủ loại phim truyền hình Mỹ, cả ngày chẳng mấy câu tiếng Trung.

 

Cộng thêm việc Ôn Thiển thi Học viện Ngoại giao, nên mảng ngoại ngữ chắc chắn thể bỏ bê.

 

Những năm qua cô vẫn luôn luyện tập, ngày lễ tết cũng sẽ du lịch nước ngoài, kiểu tự túc theo đoàn, cho nên trình độ cũng coi như tạm .

 

 

 

 

Loading...