Trọng Sinh, Cả Nhà Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Sát Xuyên Mạt Thế - Chương 170: Anh ta trà xanh quá!

Cập nhật lúc: 2025-12-13 18:25:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cho đến tận hôm nay, khi Mặc Hàn nhớ chuyện xảy lúc đó, vẫn chút chắc chắn rằng cuối cùng theo đuổi cô là vì Ôn Thiển thích , là do lúc đó quá bám , và cô lựa chọn nào hơn.

 

Sau khi ở bên , vì vấn đề phận, cộng thêm tật giật , nên mặt khác họ luôn giao tiếp ít.

 

Lúc đó Ôn Thiển cũng đang bận rộn, nhiệm vụ cái nối tiếp cái , gần như lúc nào ngơi nghỉ. Mặc Hàn gặp cô, chỉ thể đợi cô trở về gọi đến văn phòng.

 

Hết đến khác, khi những khác đều tưởng Ôn Thiển vi phạm quy định gì đó gọi giáo huấn, thì họ nắm tay, ôm ấp, hôn môi trong văn phòng.

 

Thực đây chuyện gì đáng để khoe khoang vui mừng, trong mối tình , những gì thể cho cô thực sự quá ít.

 

Hiện tại đến thế giới , còn camera giám sát khắp nơi, nhưng vẫn nhiều thời gian ở bên cô như .

 

mất ký ức , cô nhiều sự lựa chọn hơn.

 

Ví dụ như Mộ Bắc Xuyên mắt, và những sẽ xuất hiện bên cạnh cô .

 

Mặc Hàn dựa tường, mắt rũ xuống, tâm trạng trở nên tệ.

 

Ôn Thiển bên cạnh , gần như ngay lập tức cảm nhận sự đổi cảm xúc của .

 

Còn đối với Mộ Bắc Xuyên, Mặc Hàn trong mắt cơ bản là biểu cảm gì đổi, từ sáng đến tối một khuôn mặt đưa đám, cũng chẳng là vui giận.

 

Hơn nữa tuy tuổi lớn, nhưng luôn mang cho cảm giác xa cách và áp bức, nên Mộ Bắc Xuyên chuyện với lắm.

 

Ôn Thiển giơ chân đá nhẹ bắp chân Mặc Hàn, Mặc Hàn ngước mắt lên, thấy cô hỏi: "Hai tiếng nữa định gì?"

 

"Tra tin tức của giáo sư , qua đó xác nhận một chút."

 

Mặc Hàn dứt lời, một tấm biển quảng cáo gió cuốn bay ngang qua cửa sổ chỗ họ.

 

Ánh mắt Ôn Thiển di chuyển theo nó cho đến khi thấy nữa mới thu hồi tầm mắt, hỏi: "Bay ?"

 

Gió còn lớn hơn lúc cô ở bên ngoài ban nãy nhiều, Ôn Thiển nghi ngờ bây giờ cô ngoài cũng sẽ thổi bay lên trời.

 

ở một góc độ khác, thời tiết quỷ quái tập kích bất ngờ thì hiệu quả đúng là nhất.

 

Ôn Thiển ghé bệ cửa sổ ngoài, bỗng nhiên chút d.a.o động.

 

Mộ Bắc Xuyên cũng ngoài theo cô, đó đầu với Mặc Hàn: " nhé, gió to thế cái già của chịu nổi."

 

Ôn Thiển buột miệng một câu "đồ gà mờ", khiến Mộ Bắc Xuyên cứng đờ.

 

Hắn từ từ đầu cô, hỏi: "Cô thế tính là công kích cá nhân ?"

 

Ôn Thiển híp mắt , hỏi ngược : "Anh theo đuổi ?"

 

Không ai ngờ Ôn Thiển hỏi thẳng thừng như , hành lang trong chốc lát im phăng phắc. Một lúc , Mộ Bắc Xuyên khẽ thành tiếng.

 

" , theo đuổi cô, cho theo đuổi ?"

 

" bao giờ yêu đương với gà mờ."

 

Mộ Bắc Xuyên: "..."

 

Ôn Thiển vỗ vỗ vai : "Muốn theo đuổi thì thể hiện chút thành ý chứ, tiền thì thiếu, vật tư còn nhiều hơn . Hay là theo một chuyến, để xem thích đến mức nào?"

 

Mộ Bắc Xuyên: "Mạo hỏi một câu, cô thế tính là PUA (thao túng tâm lý) ..."

 

Ôn Thiển ngọt ngào lắc đầu: " , nếu cảm thấy thì cũng thể từ chối."

 

Mộ Bắc Xuyên bắt đầu hối hận vì đến đây.

 

Hắn bình tĩnh một chút, phản bác quan điểm của Ôn Thiển.

 

"Thành ý thích một thể thể hiện qua nhiều cách, nhất thiết mạo hiểm mạng sống để phô trương thực lực của . Điều đó quá cực đoan, chỉ những tâm lý bình thường mới thích dùng cách để thể hiện giá trị tồn tại của bản ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ca-nha-mang-theo-tram-ty-vat-tu-sat-xuyen-mat-the/chuong-170-anh-ta-tra-xanh-qua.html.]

Ôn Thiển đăm chiêu gật đầu: "Anh hình như cũng lý, nhưng mà... thế tính là chỉ cây dâu mắng cây hòe, ám chỉ vấn đề về tâm lý ?"

 

"Không! Tuyệt đối !" Mộ Bắc Xuyên giơ hai tay biểu thị thái độ, "Sao thể suy nghĩ đó chứ?"

 

"Vậy xem, nếu theo , còn cách nào khác để theo đuổi ?"

 

Mộ Bắc Xuyên im lặng ba giây, nghiêm túc trả lời: " trai, cô mặt , mắt ? còn hát, nhảy, diễn xuất, cô thích kiểu cũng thể phối hợp đổi phận."

 

Ôn Thiển cũng im lặng ba giây, bỗng nhiên nhớ tới trò chơi otome trong máy chơi game của .

 

Mộ Bắc Xuyên : "Hơn nữa mạnh, lúc quan trọng thể bảo vệ cô."

 

Ôn Thiển nhướng mày, Mặc Hàn một cái. Thấy Mặc Hàn lắc đầu, cô nhịn : "Quả nhiên là đang c.h.ử.i ."

 

Ôn Thiển tò mò trong mắt trình độ thế nào, ở cùng Nghiệp Tinh Hoa, Lâm Yến bao nhiêu ngày nay, ít nhiều cũng bọn họ nhắc tới một chuyện của cô chứ? Sao vẫn cho rằng cô yếu nhỉ?

 

đến mức Mộ Bắc Xuyên lạnh sống lưng, cảm thấy , ngay mặt cô thì thầm hỏi Mặc Hàn.

 

"Cô mạnh hơn ?"

 

"Nói thừa."

 

"Vậy so với thì ?"

 

"Cũng mạnh hơn ."

 

"?????" Mộ Bắc Xuyên đầy đầu dấu hỏi, cảm thấy Mặc Hàn vì lấy lòng Ôn Thiển mà liêm sỉ cũng cần nữa, lời nhảm nhí gì cũng .

 

Mạnh hơn cả ? Vậy còn là ?

 

Mộ Bắc Xuyên tin lời , Ôn Thiển cũng tin. Hai một lời Mặc Hàn đối chất với , Mặc Hàn bày vẻ mặt hùng hồn đầy lý lẽ chột , bình tĩnh .

 

Tất nhiên, ánh mắt đều rơi Ôn Thiển.

 

Ôn Thiển cảm thấy tính tình , nếu lúc đ.á.n.h với . Chỉ cần đ.á.n.h trả và thắng, cô sẽ tặng một câu " dối sẽ báo ứng".

 

Ôn Thiển xoay , ở hành lang lãng phí thời gian với hai gã đàn ông thối nữa.

 

về phòng sô pha ăn vặt xem phim, hoặc tiếng gió tiếng mưa bên ngoài, cầm ống nhòm xem tang thi bên thổi bay, tạt ướt như chuột lột.

 

mới bước một bước, vạt áo bên cạnh túm lấy.

Tuyền Lê

 

Ôn Thiển cúi đầu bàn tay đang nắm lấy áo , ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng, .

 

Ôn Thiển chủ nhân của bàn tay, hỏi Mặc Hàn: "Muốn đ.á.n.h ?"

 

"Không đánh. Vết thương của đau, giúp xử lý một chút."

 

"?" Anh thương lúc nào thế?

 

Ôn Thiển cau mày, đó thấy Mặc Hàn chỉ miếng băng cá nhân khóe mắt: "Chỗ , đau."

 

"..."

 

Mặc Hàn cũng cái cớ giả trân, nhưng nhất thời nghĩ lý do nào khác, đành kiên trì .

 

"Đau thật đấy. Nếu xử lý thể sẽ để sẹo, . Tất nhiên, nếu em thời gian thì cũng thể giúp , cả. Cùng lắm là một chút, ngoài sẽ chỉ trỏ bàn tán."

 

Ôn Thiển lên tiếng, Mộ Bắc Xuyên thì kinh ngạc tột độ.

 

Mặc đại trưởng quan đang cái gì thế ?

 

Làm nũng? Tỏ yếu đuối?

 

Vãi chưởng, xanh quá!!!

 

Mộ Bắc Xuyên mắt chữ A mồm chữ O, Ôn Thiển im lặng kéo áo Mặc Hàn lôi phòng, đóng cửa . Hắn ngoài cửa ngửa đầu trời, nghiêm túc suy nghĩ một lúc, ngộ .

Loading...