Trọng Sinh Chi Khương Lê - 110 (1)
Cập nhật lúc: 2024-07-25 09:01:39
Lượt xem: 91
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Cập nhật lúc: 2024-07-25 09:01:39
Lượt xem: 91
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
"A Lê, con ? Có đau ?" Diệp Minh Dục sang Khương Lê, thấy nàng đang ngây , những mảnh vỡ của chén mặt đất.
Diệp Minh Dực cứ ngỡ Khương Lê đau đến ngây dại, vội bước tới, giơ năm ngón tay mặt nàng lắc lắc: "A Lê? A Lê?"
Khương Lê ngơ ngẩn , dường như mới hồn, chợt bật dậy, mừng rỡ: "Con , Con !"
"Biết gì cơ?" Diệp Minh Dục ngơ ngác, Đồng Nhi cũng hiểu .
"Theo luật Bắc Yến, nếu đủ nhân chứng vật chứng, tố cáo quan địa phương thể lên thẳng phủ nha cấp . cấp là Đồng Tri Dương, chắc giúp. Con suy tính , chỉ kinh thành Yến tình thế phức tạp, nếu đưa vụ án lên đó, giao cho Đại Lý Tự điều tra ... nhưng con thẩm, …”
Không vụ án Tiết gia, mà là Phùng Dụ Đường! Chỉ cần Phùng Dụ Đường dính líu đến vụ án , sẽ thể nhúng tay nữa. Bằng chứng qua tay Phùng Dụ Đường đều còn giá trị tất nhiên thể "bịa đặt" chứng cứ một cách đều vô giá trị. Ngược , nàng liên quan gì đến Tiết gia, là một ngoài cuộc thực sự.
Diệp Minh Dục trong quan trường, hiểu rõ về chế độ quan của Bắc Yến, chỉ hỏi: " vì Đại Lý Tự tiếp nhận vụ án của Đồng Hương?"
Một vụ án ở Đồng Hương thôi, cần lớn chuyện ?
"Chính vì thế mới cần lớn chuyện." Khương Lê .
Hành động đổ chén của Đồng Nhi nhắc nhở nàng rằng, để chú ý đến chén nóng , chỉ khuấy động ở Đồng Hương là đủ. Phải lớn hơn, lớn hơn nữa, nếu thể liên lụy đến một vị nào đó trong kinh thành thì càng . Như , khi thu hút ánh , vụ án Tiết gia sẽ còn là vụ án của một tên tham quan đơn giản nữa, mà thể là hãm hại, liên quan đến vụ án cũ, thậm chí là mưu phản.
Nàng sợ gì cả, nàng sẽ lớn chuyện lên, nếu Đại Lý Tự dám nhận, nàng sẽ kiện lên tận vua. Dù bề ngoài Hoàng đế hòa thuận với Thành Vương và Hòa Bình Công chúa đến , nhưng khi một vị quan thanh liêm hãm hại, trong thiên hạ sẽ nghi ngờ về thiên mệnh của Hoàng đế. Để định lòng dân, Hoàng đế cũng thể để mặc chuyện. Huống chi, Thành Vương và Hoàng đế vốn là kẻ thù đội trời chung.
Hoàng đế sẽ bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nào để khiến Thành Vương chịu thiệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chi-khuong-le/110-1.html.]
Diệp Minh Dục suy nghĩ một chút, vẫn hiểu, bèn hỏi: "Con định lớn chuyện bằng cách nào?" Thật đối với Diệp Minh Dục, Tiết gia chẳng liên quan gì đến . vì Khương Lê quá quan tâm đến chuyện , cộng thêm việc Diệp Minh Dục cũng cảm thấy Phùng Dụ Đường quá đê hèn, nếu Tiết Hoài Viễn thực sự oan thì thật đáng thương. Ghét điều ác và bênh vực lẽ là bản tính của trong giang hồ, như , thấy chuyện bất bình tay tương trợ một phen thì ?
"Chỉ điều tra chứng cứ trong hồ sơ là đủ. Chưa đủ sức nặng, đưa lên Đại Lý Tự cũng ." Khương Lê : "Còn cần thêm nhân chứng."
"Nhân chứng?" Diệp Minh Dục hỏi: "Ý con là để dân chúng Đồng Hương minh oan cho vị huyện thừa cũ? Làm thể? Con thấy , dân chúng thấy quan binh cứ như chuột thấy mèo, tránh còn kịp, đến cả cũng dám, gì đến chứng? Hơn nữa, con , hôm nay đám hộ vệ ngóng , giúp Tiết Hoài Viễn, quan phủ bắt nam tử của đó, lấy phụ mẫu con cái uy hiếp, cho dù chính nghĩa đến mấy, ai cũng dám thật, sợ liên lụy đến gia đình!"
Khương Lê : "Đó là do Phùng Dụ Đường quá tàn nhẫn, hơn nữa khiến cảm thấy sẽ vững ở vị trí huyện thừa mãi mãi. Dân chúng chỉ dám tức giận chứ dám , một khi họ tin rằng Phùng Dụ Đường sắp ngã ngựa, họ sẽ dũng khí tố cáo tội ác của ."
"Vậy ? Bách tính mà con tìm chính là nhân chứng ?" Diệp Minh Dục hỏi.
"Không ." Khương Lê lắc đầu: "Những gì dân chúng thể , cũng chỉ là tội ác của Phùng Dụ Đường và sự thanh liêm của Tiết huyện lệnh. Những lời chỉ thể là giọt nước tràn ly, nên xuất hiện lúc , mà một thời điểm khác sẽ hiệu quả hơn nhiều."
Diệp Minh Dục càng thêm khó hiểu: "Vậy A Lê, nhân chứng mà con tìm là ai?"
"Là quan sai." Ánh mắt Khương Lê sâu thẳm, "Là thuộc hạ cũ của Tiết Hoài Viễn, hiện giờ tất cả quan sai trong nha môn đều Phùng Dụ Đường thế. Những quan sai đó đều là kiên trung, Phùng Dụ Đường bằng của , rõ sống c.h.ế.t của những . Sống thấy , c.h.ế.t thấy xác, nếu còn sống, họ chính là bằng chứng, nếu họ chết, những t.h.i t.h.ể đó cũng là bằng chứng. Toàn bộ nha sai trong nha môn đều c.h.ế.t bất đắc kỳ tử, lẽ cũng là một chuyện lạ ở Bắc Yến, ?"
Diệp Minh Dục mà sững sờ.
Ánh mắt Khương Lê bình tĩnh, nhưng khi những lời , một tia lạnh lẽo lóe lên trong mắt. Nghĩ đến cảnh tượng mà Khương Lê miêu tả, Diệp Minh Dục cũng khỏi rợn . Trong giang hồ, việc g.i.ế.c cả nhà ai đó là cực kỳ hiếm, huống chi đó đều là do mối thù sâu nặng. Tất nhiên, cũng câu nhất triều đại nhất triều thần, nhưng Phùng Dụ Đường chỉ là một huyện thừa nhỏ bé, chẳng lẽ việc một huyện thừa cũng trả giá bằng nhiều sinh mạng như ?
"A Lê, con những quan sai đều là do Phùng Dụ Đường thế? con từng gặp họ mà." Diệp Minh Dục đột nhiên nghĩ điều gì đó, .
Khương Lê : "Nhìn là ngay, quan sai đàng hoàng nào tác phong như thế, ngay cả lễ nghi cơ bản của quan cũng , hiểu Phùng Dụ Đường tìm đám ô hợp như . Chắc cũng là phường du côn lưu manh gì đó, lúc Tiết huyện lệnh còn tại vị, thể loại thuộc hạ , trừ phi ông tự hủy hoại thanh danh của ."
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.