Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Nếu nhà họ Diệp gặp chuyện, đây   là điều . Một mặt, Khương nhị tiểu thư cần chỗ dựa là Diệp gia để củng cố địa vị trong Khương gia, mặt khác, Diệp gia ở Tương Dương, Tiết Hoài Viễn cũng ở Đồng Hương, Tương Dương,  điều tra chuyện ở Đồng Hương vẫn  nhờ đến thế lực của nhà họ Diệp.
Khương Lê suy nghĩ một chút  hỏi: “Minh Hiên  định ở  kinh thành bao lâu, khi nào thì về Tương Dương?”
 
“Lần  đến đây chủ yếu là để thăm Kiệt nhi, tiện thể giải quyết nốt việc buôn bán ở kinh thành. Xong xuôi sẽ về Tương Dương ngay.” Diệp Minh Hiên trầm ngâm giây lát  : “Ước chừng  lâu nữa, cùng lắm là mười ngày. Tương Dương  thể vắng , chẳng thể ở  kinh thành lâu hơn .”
Ngay cả mười ngày cũng xem là chậm trễ, xem  tình hình bên Tương Dương hẳn là  cấp bách. Nghe Diệp Minh Hiên  , Khương Lê càng thêm chắc chắn về suy đoán của . Nàng liếc  Diệp Thế Kiệt, thấy  cũng mang vẻ mặt nặng trĩu ưu tư.
 
Thấy Khương Lê bỗng nhiên im lặng, Diệp Minh Hiên mỉm  : “Tuy   đến kinh là để thăm Kiệt nhi, nhưng gặp  A Lê cũng là niềm vui bất ngờ. Nghe  cháu  đỗ đầu Minh Nghĩa đường,  còn  bệ hạ ban thưởng, nếu tổ mẫu mà  chuyện  chắc hẳn sẽ  vui mừng. Thật đáng tiếc, hiện nay   tiền lệ nữ nhi  phong quan, cháu và Kiệt nhi tài năng ngang , Kiệt nhi    quan, lẽ  cháu cũng   chức tước.”
Vị bá  thật   chuyện, Khương Lê  đáp: “Tiếc là con   sinh  là nam nhi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chi-khuong-le/80-5.html.]
 
Diệp Thế Kiệt ngước mắt  Khương Lê, tuy nàng   nam nhi, nhưng việc nàng  e rằng nam nhi cũng chẳng mấy ai dám. Mang theo loan đao   cung cấm, sơ sẩy một chút là  bắt với tội danh hành thích, liên lụy đến cả gia tộc. Vậy mà nàng chẳng hề sợ hãi, xem việc đó như chuyện nhỏ  đáng nhắc đến, thật là can đảm.
May mà nàng   nam nhi, nếu là nam nhi, chắc nàng bay lên trời mất.
"Nói đến, con cũng  lâu  gặp tổ mẫu và các thúc bá ." Khương Lê : "Lần  gặp Minh Hiên bá, cũng như bá  nhận  con, con cũng suýt nữa  nhận  bá ."
 
Diệp Minh Hiên  lớn: "Không , đợi  dịp, cháu và Thế Kiệt cùng về Tương Dương, khi đó gặp tổ mẫu và các thúc bá của cháu là , họ nhất định  vui mừng."
Khương Lê đợi chính là câu  , ánh mắt cong lên,  : "Cần gì đợi,   chính là một cơ hội, Minh Hiên bá  xong việc, con và bá cùng về Tương Dương một chuyến ."
Đổi bản đồ đổi bản đồ~