Tư thế , là vô cùng khinh bạc, Khổng Lục bên cạnh suýt chút nữa kêu lên, Lục Cơ bịt miệng .
Trong lòng Khương Lê kinh ngạc, nhất thời là hổ kinh ngạc, chỉ thể chằm chằm Cơ Hành.
Đã vài Cơ Hành ở cách gần như , nhưng dù bao nhiêu , mỗi thấy, vẫn như đầu gặp gỡ, kinh diễm thôi. Trường bào màu đỏ nhạt của buông lơi, hoa mẫu đơn thêu nơi cổ áo tinh xảo và chỉnh tề, trong tiếng hát bi ai thê lương, càng nổi bật vẻ sâu thẳm của . Như một đóa sen đỏ nở giữa mùa đông trắng xóa, nóng bỏng đến chói mắt. Lại như thấy một vầng trăng sáng trong bóng tối của vực sâu, đến mức khiến rợn ngợp. Đôi mắt màu nhạt, là màu hổ phách trong suốt, đường nét đôi mắt trời sinh sâu thẳm, nên như vẽ sẵn hàng lông mày, quyến rũ như tranh vẽ. Sống mũi đến khó tin, đôi môi mỏng mà đỏ, dù là nụ nhạt nhẽo, cũng khiến bất chấp tất cả để một nụ hôn.
Khóe miệng nở nụ , chậm rãi, từng chút một cúi về phía , càng mật, càng lạnh lùng, đôi mắt long lanh khiến khỏi nín thở, giọng khàn khàn mơ hồ, : "Đôi mắt là mầm tình, đôi mắt của ngươi, phản bội trái tim ."
Khương Lê : "Ta ."
"Trong lòng ngươi một ." Hắn .
Khương Lê: "Ta ."
"Người trong lòng ngươi, ngươi yêu, nhưng hận." Hắn mỉm .
Khương Lê sững sờ, câu "Ta ", thế nào cũng .
Nam nhân trẻ tuổi tựa như yêu nghiệt thấu hiểu lòng , thứ đời đều thể lọt khỏi mắt . Khương Lê khỏi hoài nghi, liệu thể thấu lời dối trá, thấu hiểu sự phản bội . Bởi đôi mắt mê hoặc của thể khiến tất cả chìm đắm, duy chỉ thể khiến chính chìm đắm.
Hắn sống quá tỉnh táo, cũng định sẵn sẽ chẳng thể vui vẻ gì.
Trong khoảnh khắc , Khương Lê bỗng cảm thấy nhẹ nhõm lạ thường. Trong vài giao tranh với Túc quốc công Cơ Hành, nào nàng chiếm ưu thế, tuy cũng rơi thế yếu, nhưng Khương Lê tự rõ, cái áp lực bức đó thật sự khiến nàng khó chịu. giờ đây, nàng hiểu rõ, như Túc quốc công Cơ Hành, quả thực thể thấu thứ. kẻ sống quá rõ ràng, quá minh bạch, phần lớn đều mệt mỏi.
“Nan đắc hồ đồ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chi-khuong-le/88-3.html.]
Khương Lê khẽ giãy khỏi tay Cơ Hành. Hắn buông những ngón tay đang nâng cằm nàng, vuốt ve chiếc quạt xếp, trở về dáng vẻ khách khí, lễ độ như cũ, khoác lên lớp da cừu.
"Túc quốc công yêu thích xem kịch đến , chẳng lẽ sợ một ngày nào đó bản cũng nhập tâm, chê ?"
Ánh mắt Cơ Hành sẫm , dường như ngờ Khương Lê chỉ lùi bước mà còn lời khiêu khích như .
"Khương nhị tiểu thư cho rằng, là kẻ dễ nhập tâm ?" Hắn phe phẩy chiếc quạt, nặng nhẹ : "Ta nhân từ như nhị tiểu thư."
Ý nghĩa là, nhân từ bằng Khương Lê, sẽ vì những quan trọng, những bi hoan ly hợp của khác mà rơi lệ.
"Kịch chính là kịch, thể thật." Hắn gần như nỉ non thốt câu tàn nhẫn.
"Người ở trong vở kịch, là đang ở trong vở kịch." Khương Lê nhẹ giọng : "Cũng như ở đây gặp câu chuyện cảm động , lẽ một ngày nào đó, ngươi cũng sẽ gặp ."
Nàng những lời ôn hòa, nhưng trong ánh mắt Cơ Hành mang theo một chút cố chấp. Điều khiến nàng trông cuối cùng cũng giống một "tiểu cô nương", nhưng cách chuyện vẫn uyển chuyển mà ẩn ý sâu xa như .
Khương Lê lạnh lùng : "Vậy thì chúc Túc quốc công mãi mãi như ngày hôm nay, một xem kịch!" Nàng cũng hiểu gân nào sai, cứ nhất định chạy đến đây đấu khẩu với Cơ Hành. Người như Cơ Hành, nhất nên giao thiệp nhiều, thể trốn bao xa thì trốn.
thể dễ dàng khơi dậy khí phách trong xương cốt nàng, bất giác nhiều lời với . Hắn quả thật là cao thủ đùa giỡn lòng !
đời , kẻ chơi chim ưng chim mổ mù mắt, chuyện như cũng hiếm
Khương Lê : "Đậm sẽ phai, nhạt thêm sâu." Trong lòng nàng khẽ hừ một tiếng, xoay về phía Khổng Lục.
Cơ Hành sững sờ tại chỗ, khi nghĩ thông, gần như nhịn .