"Đi dạo một chút thôi." Khương Lê , "Nơi nhỏ hơn Yên Kinh nhiều, đầu đến Tương Dương mà cứ quanh quẩn trong phủ suốt thì . Đã việc gì , Diệp gia cho đến thăm tổ mẫu, chi bằng cứ dạo loanh quanh, xem như nhập gia tùy tục, tiện thể xem phong tục ở Tương Dương gì khác với Yên Kinh."
Đồng Nhi và Bạch Tuyết thoáng ngạc nhiên đều gật đầu đồng ý. Đồng Nhi : "Hay quá, chúng cũng thiếu tiền, tiểu thư cứ xem gì thích, hoặc là thứ gì Yên Kinh thì cứ mua thoải mái, chúng mang về Yên Kinh."
Khương Lê : "Đương nhiên ."
...
Sau khi chuẩn xong, lúc sắp khỏi cửa thì gặp Diệp Gia Nhi và Trác thị đường.
Hai thấy họ, cũng ngẩn . Trác thị chút lúng túng, luống cuống một lúc, mới về phía Khương Lê, : "A Lê đây là ?"
Cách gọi "A Lê" của bà gượng gạo, Đồng Nhi cũng thấy khó chịu, nhưng cách gọi lọt tai Khương Lê vô cùng thiết, như thể ở Đồng Hương, Tiết Hoài Viễn gọi nàng là "A Ly".
“Ở trong phòng buồn quá, nên con ngoài dạo một chút." Khương Lê đáp.
Trác thị ngẩn . Mấy ngày nay, Khương Lê gần như bước chân khỏi sân. Thi thoảng vài chạm mặt, cũng chỉ là lúc ăn cơm. Người nhà họ Diệp đối xử với Khương Lê khách sáo, nhưng ngoài sự khách sáo dường như chẳng còn gì khác. Khương Lê cũng luôn tỏ yên tĩnh, lúc chủ động ngoài dạo chơi khiến Trác thị khỏi ngạc nhiên.
"Con... định một ngoài ?" Bà do dự hỏi.
"Vâng." Khương Lê : "Đây là đầu tiên con đến Tương Dương, xem thử Tương Dương gì khác so với Yên Kinh."
Trác thị khỏi đỏ mặt, để một tiểu thư đến từ Yên Kinh như Khương Lê tự dạo ở Tương Dương xa lạ thế , thật chút nào. lát nữa bà còn cùng đại tẩu Quan thị xem sổ sách, đúng là thể chia . Huống hồ, nếu thật sự cùng Khương Lê dạo chơi ở Tương Dương, bản Trác thị cũng nên cư xử với Khương Lê như thế nào. Thật lòng mà , mối quan hệ khách sáo và xa cách với Khương Lê, chỉ Khương Lê cảm thấy thoải mái, mà bản Trác thị cũng thấy dễ chịu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chi-khuong-le/93-1.html.]
Người Diệp gia vốn thích giấu giếm việc.
Diệp Gia Nhi, vẫn luôn im lặng lắng cuộc trò chuyện giữa Trác thị và Khương Lê, lúc lên tiếng: "Không , con cũng ngoài đến Lệ Chính Đường, cùng biểu luôn."
Khương Lê sững sờ, : "Không cần phiền biểu tỷ..."
Diệp Gia Nhi : "Có gì mà phiền toái chứ, chỉ là tiện đường thôi. Lệ Chính Đường là cửa hàng của Diệp gia, đến đó xem một chút, nếu biểu chê, cũng thể đến xem bộ y phục nào ưng ý , nếu thích thì sẽ tặng cho ."
Lời đến mức , Khương Lê mà từ chối nữa thì vẻ điều. Huống chi, Diệp Gia Nhi tính đến thời điểm hiện tại, là đối xử với nàng nhất trong Diệp gia. Thế là Khương Lê : "Nếu , theo lời mời thì hơn."
Diệp Gia Nhi mỉm .
Trác thị thở phào nhẹ nhõm. Nếu để Khương Lê một ngoài dạo chơi, e rằng Diệp gia sẽ mang tiếng là tiếp đãi khách. Hiện tại thật sự nên đối xử với Khương Lê như thế nào, cứ xem như khách là . Dù là khách, chủ nhà cũng tròn trách nhiệm. Lúc Diệp Gia Nhi chủ động đề nghị cùng Khương Lê, cũng tính là chậm trễ.
nhanh, Trác thị nghĩ đến. Khương nhị tiểu thư tuy hiện tại trông ngoan ngoãn dịu dàng, nhưng ai trong xương cốt là loại tính cách gì. Nếu cố ý gây khó dễ cho nữ tử của , với tính cách thật thà của Diệp Gia Nhi, chẳng sẽ chịu thiệt thòi Khương Lê .
Trong lòng bà lo lắng, nhưng cũng nghĩ cách nào hơn, thêm đó Diệp Gia Nhi cho bà một ánh mắt trấn an, dù ngàn vạn , cũng chỉ đành để hai cùng khỏi cửa phủ.
Khương Lê và vị biểu tỷ cùng khỏi cổng lớn Diệp gia.
Diệp Gia Nhi là một tiểu thư khuê các điển hình, tuy xuất là con nhà buôn, nhưng dù là đối nhân xử thế cử chỉ lời , đều toát lên vẻ rộng rãi, ôn nhu và tao nhã. So , những tiểu thư khuê các trong Yên Kinh tuy gia thế hiển hách, nhưng vì xuất quá nên khó tránh khỏi kiêu ngạo, những tính ở Diệp Gia Nhi .
Đối với Khương Lê, Diệp Gia Nhi cũng thiện. Khác với thái độ đề phòng và xa cách của những khác trong nhà họ Diệp, Diệp Gia Nhi đối với Khương Lê giống như đối với một biểu xa lạ từng gặp mặt, thiết chút tò mò. Khi hỏi Khương Lê về những chuyện ở Yên Kinh, Khương Lê cũng giấu diếm, kể cho nàng từng chuyện một.