Quỳnh Chi thở dài, ánh mắt lộ  chút sầu muộn, như đang hồi tưởng : "Có lẽ chính sự chính nghĩa ngây thơ của ,    cảm động. Ta ở Tịch Hoa lâu gặp qua  nhiều nam nhân,   đều  chủ ý riêng,   đều ích kỷ, như  rõ ràng trắng đen như  thật sự là  ít. Ta nghĩ cả đời ,    còn  thể gặp   như  nữa ,   bất kỳ ý đồ nào, đơn thuần  giúp ... Đáng tiếc," nàng tự giễu  , "Chàng  đó  bao giờ đến nữa,  cũng  gặp  ."
 
Khương Lê  Quỳnh Chi ,  vài điều nàng  đồng tình, nhưng cũng  vài chuyện, nàng  khỏi thán phục Quỳnh Chi  thấu  việc. Tiết Chiêu quả thực   tình ý với Quỳnh Chi, Quỳnh Chi hiểu rõ điều  nên cũng  níu kéo. Tiết Chiêu cũng thật sự ngay thẳng đến mức khờ khạo, bằng   chẳng  Vĩnh Ninh công chúa hãm hại, c.h.ế.t oan uổng.
Kìm nén nỗi xúc động trong lòng, Khương Lê : "Quỳnh Chi cô nương,   Tiết Chiêu   đến, mà là    thể đến ."
"Ồ?" Quỳnh Chi khẽ , "Tại   thể đến, chẳng lẽ    thành ?"
"Đệ   mất ." Khương Lê đáp.
 
Quỳnh Chi sững sờ, dường như mãi mới hiểu  ba chữ Khương Lê   nghĩa là gì, nàng thốt lên: "Không thể nào!"
"Đệ  thật sự  mất , mất ở kinh thành,  bọn cướp g.i.ế.c hại, vứt xác xuống sông."
Quỳnh Chi vội lấy tay che miệng, Khương Lê thấy rõ trong mắt nàng  những giọt lệ long lanh, nàng lắc đầu, lẩm bẩm: "Sao  thể..."
"Cô nương chỉ  tên Tiết Chiêu chứ    phận của  . Tiết Chiêu là nam tử của Huyện lệnh Đồng Hương, Tiết Hoài Viễn, tỷ tỷ   là Tiết Phương Phi  gả đến kinh thành. Một năm , Tiết Phương Phi  sảy thai ở kinh thành, Tiết Chiêu đến thăm tỷ thì  bọn cướp sát hại. Sau đó Tiết Phương Phi cũng lâm bệnh qua đời, Tiết Hoài Viễn cũng quy tiên." Khương Lê  bằng giọng vô cùng bình thản, nàng  Quỳnh Chi, "Chỉ trong vòng một năm, cả ba  Tiết gia đều  lượt  , cô nương  thấy kỳ lạ ?"
 
Quỳnh Chi hỏi: "Ý tiểu thư là gì?"
"Vì  quen  với Tiết Phương Phi,  đang tìm cách điều tra rõ ràng chuyện , nhưng   thể khẳng định với cô nương rằng, Tiết Chiêu còn  nguyên nhân cái c.h.ế.t khác, dù hiện tại vẫn  rõ ràng. Ta đến Tương Dương là để thực hiện di nguyện của Tiết Phương Phi, Quỳnh Chi cô nương," Khương Lê  nàng, "Ta  cô nương là   bản lĩnh, những nhà quyền quý ở Tương Dương ngày nào cũng lui tới Tịch Hoa lâu, cô nương  dò la tin tức ở Tương Dương chẳng khác nào trở bàn tay."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chi-khuong-le/94-3.html.]
"Tiểu thư   giúp điều tra chuyện gì?" Quỳnh Chi lập tức hỏi.
“Tiết gia ở Đồng Hương." Khương Lê : "Thực tế, cái c.h.ế.t của Tiết Chiêu và Tiết Phương Phi   thể xác nhận , bởi vì   tận mắt chứng kiến... nhưng Tiết Hoài Viễn ở Đồng Hương,   rõ lắm. Ta  nhờ cô nương giúp  tìm hiểu xem Tiết Hoài Viễn ở Đồng Hương nửa năm  vì  mà mất, hậu sự do ai lo liệu và an táng ở ?"
"Ta lấy gì để tin tưởng tiểu thư?" Quỳnh Chi hỏi.
Dù đột ngột  tin Tiết Chiêu qua đời khiến Quỳnh Chi đau lòng khôn nguôi, nhưng nàng vẫn  đánh mất lý trí lúc .
“Tiết Chiêu là  trọng tình trọng nghĩa,  nghĩ những    kết giao cũng   kẻ vô tình vô nghĩa. Ta đến đây vì nhà họ Tiết, mong cô nương  thể giúp ." Khương Lê : "Ta   gì để trao đổi với cô nương, bởi vì cô nương đây xem  chẳng thiếu thứ gì, nên  chỉ  thể cầu xin giúp đỡ."
Quỳnh Chi ngây   Khương Lê, thái độ của Khương Lê  chân thành, gần như hạ , nhưng ánh mắt nàng  chân thành và kiên định,  giống như đang  dối.
Tiết Chiêu   tiếng tăm gì ở kinh thành, nhưng Tiết Phương Phi thì ai ai cũng ." Khương Lê : "Khách đến Tịch Hoa lâu chắc hẳn   từng đến kinh thành, cô nương chỉ cần hỏi thăm một chút là  thể  tình hình gần đây của Tiết Phương Phi,  sẽ     dối  ."
Khương Lê suy  tính , cảm thấy  thích hợp nhất để điều tra chuyện ở Đồng Hương chính là Quỳnh Chi. Thứ nhất, Quỳnh Chi quả thực là kỹ nữ nổi tiếng nhất Tịch Hoa lâu, khách làng chơi  giàu thì sang, đủ loại , điều tra một chuyện nhỏ nhặt dễ như trở bàn tay,  còn  thể moi   những chuyện  khác  .
Thứ hai là Quỳnh Chi, nàng   bất cứ điều gì uy hiếp. Từ những lời nàng  cho thấy  kỹ nữ cũng ,  thể thấy nàng  thiếu tiền,  sợ chết,   dựa dẫm  quyền quý để leo lên,      thích nào, cho dù  ai phát hiện   tìm đến Quỳnh Chi,  moi tin tức từ nàng cũng  thể  gì, Quỳnh Chi sẽ  để đối phương đạt  mục đích.
Cuối cùng, đương nhiên là vì hẳn  ít  nghĩ rằng, Khương Lê - một tiểu thư con nhà Tể tướng,   qua  với Quỳnh Chi - một kỹ nữ hoa khôi, ẩn  trong bóng tối luôn là an  nhất.
Quỳnh Chi nghiến răng giằng xé  lâu, : "Ta  thể đồng ý với tiểu thư, nhưng tiểu thư  cho  xem Tiết Chiêu thật sự  chết."
“Mộ phần của Tiết Chiêu ở kinh thành." Khương Lê  khẽ: " cô nương yên tâm, sẽ  một ngày, tỷ  họ sẽ  trở về quê nhà,  sẽ để họ đoàn tụ." Nàng  tiếp: "Đến lúc đó, Quỳnh Chi cô nương  thể đến thăm  xưa."
......