Trọng Sinh Chi Khương Lê - Chương 18

Cập nhật lúc: 2024-06-18 02:21:25
Lượt xem: 291

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một câu của Khương Bính Cát, l..m t.ì.n.h cảnh lúc của Khương Lê vô cùng hổ.

 

Đồng Nhi bên cạnh Khương Lê, thầm nghĩ tranh luận cho Khương Lê vài câu, nhưng nơi chỗ cho một đứa nha như nàng chuyện.

 

Khương Bính Cát nhắc nhở ở đây, lúc Khương Lê tàn nhẫn độc ác bao nhiêu, một nữ tử mưu hại huyết mạch như ,  đến cùng sợ hãi.

 

Khương Lê giống như thấy Khương Bính Cát , mặt tươi chút nào giảm, với Khương Bính Cát: “Đây là ? Không nghĩ tới trở về cao như , thật đáng yêu.”

 

Nàng khen ngợi giống giả bộ, nhưng tai Quý Thục Nhiên, ý . Còn đợi bà mở miệng, Khương Bính Cát cao giọng : “Ai là của ngươi? Ngươi là hung thủ g.i.ế.c !”

 

Lời một thì thôi, hai thì chút chói tai. Nhất là Khương Bính Cát còn quát to lên, mặt Khương Nguyên Bách trầm xuống, : “Ai dạy ngươi chuyện như ?”

 

Khương Bính Cát cổ co rụt , hình như chút sợ hãi phụ , dám nữa.

 

Khương lão phu nhân trấn an vỗ vỗ lưng Khương Bính Cát, trừng mắt liếc Khương Nguyên Bách: “Nói chuyện thì , nổi giận với hài tử cái gì?” Bà về phía Khương Lê, nhàn nhạt : “Nhị nha đầu, tới mắt các chú thím ngươi .”

 

Khương Lê theo lời, lúc mới ngước mắt lên về phía những khác.

 

Ngoại trừ đại phòng Khương Nguyên Bách, Khương phủ còn một nhà nhị phòng Khương Nguyên Bình, một nhà tam phòng Khương Nguyên Hưng.

 

Khương Nguyên Bình là ruột với Khương Nguyên Bách, hiện giờ là tam phẩm thông chính của thành Yến Kinh. Phu nhân là đích nữ Lư thị của Thừa Vụ lang, môn đăng hộ đối.

 

Khương Nguyên Bình bụng phệ, khác hẳn với dáng vẻ ngọc thụ lâm phong của Khương Nguyên Bách, tủm tỉm, cũng vô cùng ôn hòa với Khương Lê. Lư thị là điển hình quý nữ Yến Kinh, chú ý cách ăn mặc, Khương Lê thoáng , xiêm y trâm cài khảm nhiều châu báu, chắc hẳn thiếu bạc, cũng thích trang điểm. 

 

Bộ dạng Lư thị mảnh mai nhu mì, ánh mắt thông minh lanh lợi, bổ sung cho Khương Nguyên Bình, nàng cởi xuống một chuỗi bích ngọc từ cổ tay cho Khương Lê lễ gặp mặt, miệng “Trở về thì ”, ngừng đánh giá Khương Lê.

 

Khương Lê lời nhận lấy.

 

Về phần tam phòng Khương Nguyên Hưng, là nhi tử của thất Khương lão thái gia, là thứ tử. Tuy là thứ tử, nhưng quan hệ với hai phòng còn của Khương gia cũng hòa thuận việc gì, nhưng Khương lão phu nhân thích nổi tam phòng, luôn lạnh nhạt với tam phòng. Tam phòng Khương Nguyên Hưng thanh tú yếu ớt, bộ dạng chút thẹn thùng, phu nhân Dương thị của khá đanh đá, là thứ nữ trong phủ Tư Trực lang. Tuy là thứ nữ, nhưng dù phẩm cấp Tư Trực lang cũng cao hơn Khương Nguyên Hưng một Hiệu thư, lẽ nguyên nhân là như thế, nên Dương thị luôn cho rằng thấp gả, đối xử với Khương Nguyên Hưng vô cùng cường thế.

 

Lúc Khương Lê và tam phòng chào hỏi, Dương thị cho Khương Lê một đôi hoa tai Trân Châu. Hoa tai Trân Châu còn là đồ cũ, cũng là tam phòng khó khăn là Dương thị keo kiệt, tóm so với hạt châu bích ngọc mà Lư thị cho, thật sự đáng nhắc tới.

 

Đó là nhị thúc nhị thẩm và tam thúc tam thẩm của Khương Lê, mà bên cạnh Lư thị, còn hai thiếu niên, tuổi tầm mười sáu bảy tuổi, trông giống Khương Nguyên Bình, bụ bẫm, tủm tỉm. Người nhỏ tuổi hơn vẻ cũng tầm tuổi Khương Lê, dáng dấp giống Lư thị, dáng vẻ đường đường, đang chằm chằm Khương Lê, thấy Khương Lê sang, lập tức dời ánh mắt .

 

Khương Nguyên Bách : “Đây là đại đường Cảnh Hữu và nhị đường Cảnh Duệ của con.”

 

Thì là hai đích tôn của nhị phòng.

 

Tam phòng Dương thị hai nữ nhi, qua cũng tầm tuổi với Khương Lê. Lớn chút kêu Khương Ngọc Yến, dáng dấp bình thường, ăn mặc cũng cực kỳ bình thường, thoạt chút yếu đuối. Nhỏ chút kêu Khương Ngọc Nga, ngược phong cách của tiểu nữ tử, ăn mặc cũng tươi hơn Khương Ngọc Yến, chằm chằm Khương Lê suy nghĩ cái gì.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chi-khuong-le/chuong-18.html.]

Đây, chính là nhà của Khương nhị tiểu thư.

 

Đứng ở trong sảnh, những gương mặt xa lạ, là danh nghĩa của hiện giờ, trong đầu Khương Lê hiện lên huyện nhỏ Đồng Hương, cảnh tượng và Tiết Hoài Viễn, Tiết Chiêu chơi đùa.

 

Dù cho nơi cẩm y ngọc thực, kim bích huy hoàng, Khương Lê cũng cảm thấy Khương phủ cái gì đáng giá để lưu luyến. 

 

Những nhà , ánh mắt nàng chỉ dò xét, đánh giá, hoặc là lòng mang suy tính quỷ quái, hoặc là rắp tâm bất lương, cảm thấy phủ như phong nhã thanh tịnh, nhưng mà sát khí nặng nề.

 

Bọn họ chằm chằm Khương Lê, lẽ bởi vì thời gian xa cách quá lâu, thật sự thể thiết nổi, chỉ Khương Nguyên Bình vài câu với Khương Lê, những khác đều chuyện, thậm chí Khương Lê còn thấy sự sợ hãi và khinh thường từ trong mắt hai vị thứ , Khương Ngọc Nga và Khương Ngọc Yến, lẽ là lúc nàng mưu hại kế mẫu đích thật sự khắc sâu lòng , hiện giờ đều coi nàng là ác nữ tàn nhẫn độc ác, kết bạn.

 

Khương Nguyên Bách thế nhưng phát hiện điểm , thấy Khương Lê chào hỏi hết nhà, thì với Quý Thục Nhiên: “Phu nhân, nàng sai dẫn Lê Nhi đến viện của nó, một đường bôn ba, Lê Nhi cũng mệt mỏi, hôm nay nghỉ ngơi sớm chút.”

 

Thái độ ôn hòa của Khương Nguyên Bách với Khương Lê, cho sắc mặt của trong Vãn Phượng Đường đều khác .

 

Quý Thục Nhiên : “Cho dù lão gia dặn dò, cũng sớm an bài . Tôn ma ma,” bà lệnh: “Dẫn nhị tiểu thư đến viện của nàng.” Đột nhiên nghĩ tới cái gì, với Khương Lê, “Lê Nhi mới trở về phủ, thấy bên cạnh con chỉ một tiểu nha dùng cũng thỏa đáng, nghĩ an bài cho con hai nha hầu hạ.” Bà với Khương lão phu nhân đang cao: “Hương Xảo và Vân Hương trong viện tệ, cần mẫn ngoan ngoãn, chủ đưa cho nhị tiểu thư, mẫu cảm thấy như thế nào?”

 

Khương lão phu nhân lạnh nhạt : “Ngươi xem mà .”

 

Quý Thục Nhiên cả , dò hỏi Khương Lê : “Lê Nhi thích ?”

 

Khương Lê bộ dạng ôn nhu săn sóc của Quý Thục Nhiên, chỉ cảm thấy buồn . Thật sự hiểu, hiện giờ Quý Thục Nhiên đích tử, tâm Khương Nguyên Bách cũng ở Quý Thục Nhiên, vì Quý Thục Nhiên vẫn bất an như thế, thậm chí ngay cả nàng, kẻ bảy năm từng hồi phủ, một đích nữ ác danh bên ngoài cũng buông tha? Mới hồi phủ, đưa hai của bà đến bên cạnh nàng.

 

Khương Lê mỉm : “Tấm lòng của mẫu , Lê Nhi tự nhiên thích, Lê Nhi từ chối thì bất kính.”

 

Quý Thục Nhiên yên tâm hơn nhẹ nhàng thở , thê tử và nữ nhi chung sống hòa thuận, vẻ mặt Khương Nguyên Bách cũng nhẹ nhõm hơn nhiều. Ông : “Vậy đừng chậm trễ nữa, dẫn Lê Nhi đến chỗ ở .”

 

Tôn ma ma vội vàng dẫn Khương Lê rời .

 

Người của ba phòng đều ở trong Khương phủ, thế nên phủ đương nhiên nhỏ. Khương Lê theo Tôn ma ma, đường Khương phủ nàng cũng quen thuộc, Đồng Nhi , càng về phía bên trong, vẻ mặt Đồng Nhi càng cổ quái.

 

Viện thật sự xa, lúc đến nơi, ánh mắt Khương Lê thấy ba chữ cửa viện, giật .

 

Ở cửa viện, tấm biển nhỏ bằng gỗ, chữ lắm, nhưng hiểu một loại tiêu sái đáng yêu.

 

Phương Phỉ uyển.

 

Trong lòng Khương Lê nên lời là cảm giác gì, ngẩn một lúc lâu , mới thấp giọng lẩm bẩm : “Phương Phỉ……”

 

“Đây là viện lúc phu nhân dưỡng bệnh.” Đồng Nhi bên cạnh nhỏ giọng nhắc nhở.

 

Loading...