TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 117

Cập nhật lúc: 2025-02-11 07:47:12
Lượt xem: 127

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một một ngựa dần dần xa, Ngụy La nghiêng đầu về hướng bên , sương mù trong mắt càng ngày càng dày. Xem cây trâm đ.â.m đủ sâu, nếu Lý Tụng thể tham gia cung yến, còn uống rượu mua vui? Bây giờ Thường Hoằng còn giường dưỡng thương, mà vẫn còn thể cưỡi ngựa!

Nếu xa , Ngụy La thật kéo đ.â.m thêm một nữa.

Nhìn một chút, mặt bỗng nhiên tối , tất cả tầm đều một cái áo choàng đen và vàng bằng gấm ngăn trở. Ngụy La hoảng sợ, ngẩng đầu , cái đầu nhỏ chui khỏi áo choàng, kinh ngạc Triệu Giới đang một bên: “Đại ca ca?”

Khóe môi Triệu Giới khẽ nhếch, cúi giúp nàng cột dây tơ của áo choàng, như như : “Gió thổi mạnh, mặc áo choàng , miễn cho lát nữa cảm lạnh”.

Hắn rõ lúc nãy nàng đang cái gì, nhưng cũng . Trong lòng vui, mặt biểu hiện, ngược khoác áo choàng cho nàng, ngăn cản tầm mắt của nàng. Ham chiếm hữu Triệu Giới dành cho Ngụy La ngày càng tăng, chịu khi thấy nàng nam nhân khác, chỉ cho phép nàng .

Tâm tình Ngụy La quả thật quấy nhiễu, quên mất Lý Tụng, chờ cột dây áo choàng xong liền : “ thấy lạnh…”

Triệu Giới xoa xoa đầu nàng, cho từ chối: "Ca ca lo lạnh".

Ngụy La đành mặc, cảm ơn với Triệu Giới. Thấy trời còn sớm, liền chia tay với Triệu Giới ở cửa cung, xoay tới chỗ Khánh Hi Cung, Thần Hoa Điện.

Vừa tới cửa Thần Hoa Điện, nàng liền cởi áo choàng của Triệu Giới . Không nàng ghét bỏ , mà khi Triệu Lưu Ly thấy nhất định sẽ hỏi lung tung nọ, nàng lãng phí miệng lưỡi để giải thích cái , chi bằng ngay từ đầu để nàng . Huống gì trong điện lạnh, mặc áo choàng sẽ vướng tay vướng chân, cởi thoải mái hơn.

Ngụy La cất bước trong điện, tìm một vòng cũng thấy Triệu Lưu Ly, đành hỏi thăm cung nữ trong điện: “Thiên Cơ Công Chúa ?”

Cung nữ cúi : "Bẩm cô nương, Công chúa và Dương thị vệ câu cá ở hậu viện”. Ngụy La hỏi: “Khi nào thì về?”

Cung nữ lắc đầu: “Nô tỳ rõ lắm. Cô nương đây một lát, nô tỳ bưng cho ngài chén ”.

Ngụy La đành chờ trong điện, cũng lâu lắm liền thấy thanh âm thanh thúy của Triệu Lưu Ly truyền tới. Nàng để chén sâu in hình hoa sen rực rỡ xuống, dậy ngoài điện, qua hướng nhà nhỏ bên hành lang.

Ngụy La , khỏi sững sờ.

Dương Chẩn cõng Triệu Lưu Ly về hướng điện, thiếu niên bình thường lạnh lùng ít nay mang môi nụ nhẹ, ánh mắt ôn nhu sủng ái. Triệu Lưu Ly lưng , hai tay ôm lấy cổ , ghé bên tai chuyện, nàng gì, tiếng của nàng êm tai dễ . Ngụy La cách đó thật xa cũng thể cảm nhận sự vui vẻ trong thanh âm đó.

Cái , hai ...

Ngụy La ngơ ngác, cảm giác một màn quá bất thường . Hai bọn họ mật quá mức, công chúa và thị vệ chung đụng như còn bình thường , là nàng nghĩ nhiều ? Ngụy La ở cửa Thần Hoa Điện, nghiêng đầu cung nữ xung quanh một chút, phát hiện đều ăn ý cúi đầu, giả bộ như thấy gì, giống như tập mãi thành quen .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-117.html.]

Dương Chẩn cõng Triệu Lưu Ly đến mặt nàng, đôi mắt đen nhánh bình tĩnh của nàng một cái, chợt cẩn thận thả Triệu Lưu Ly mặt đất, nhắc nhở: “Ngụy gia Tứ tiểu thư tới, Công Chúa thôi”.

Sau khi Triệu Lưu Ly vững, tiến lên cầm tay Ngụy La, cũng phát giác sự khác thường của nàng, cao hứng bừng bừng Thần Hoa Điện: “A La, ngươi tới khi nào? Sao chờ trong điện? Hôm nay bên ngoài gió, thật lạnh đó, thổi đông ngươi thì bây giờ!”

Ngụy La lưng nàng, vẻ mặt cổ quái, hồi lâu mới chậm rãi hỏi: “Bên ngoài gió, công chúa còn theo Dương Chẩn ngoài”.

Triệu Lưu Ly chỉ chỉ xiêm y và áo khoác lông dê , ý bảo nàng mặc dày, sợ gió thổi. Lò sưởi trong Thần Hoa Điện vẫn còn cháy, trong điện ấm áp, Triệu Lưu Ly đem áo khoác cởi , treo một rễ cây tự nhiên dùng để trang trí bên cạnh xuống ghế khảm ngọc bên cạnh, híp mắt tủm tỉm giải thích: “Dương Chẩn ca ca mang chơi diều, trời gió mới thể diều bay lên cao”.

Cho nên bọn họ chơi diều ở hậu viện?

Ngụy La suy nghĩ một chút, thái y đều nàng nhiều, ngẫu nhiên hóng gió một chút đối với thể cũng lợi, chỉ cần quá kịch liệt. Có điều… Ngụy La Triệu Lưu Ly một cái, thử dò xét: “Công chúa thương , vì Dương Chẩn cõng trở về?”

Nàng giường La Hán ba tấm bình phong băng gỗ vây quanh, nhận lấy chén bằng sứ in hoa sen mà cung nữ đưa cho, nhấp một ngụm: “Ta thương… mệt mỏi, nên Dương Chẩn ca ca cõng về”.

"..."

Ngụy La thực nên gì cho , quan hệ của nàng và Dương Chẩn khá đặc thù, bây giờ hành động mật như , sợ khiến khác hiểu lầm ? Ngụy La nắm lấy tay vịn bằng đá cẩm thạch điêu khắc hoa văn hình sư tử, chần chừ một lát, châm chước: “Lưu Ly, năm nay ngươi mười bốn …”

Rõ ràng tuổi tác Ngụy La và Triệu Lưu Ly cách nhiều lắm, gương mặt nhỏ nhắn non nớt dùng điệu bộ của từng trải mấy lời , thật sự khiến khác cảm thấy kỳ quái. Triệu Lưu Ly cẩn thận mặt nàng, thấy nàng đùa, nghiêng đầu ý bảo cung nữ lui hết ngoài: “A La, cũng lời với ngươi”.

Trong phòng nhanh chỉ còn hai .

Ngụy La đột nhiên nhớ , hôm nay Triệu Lưu Ly đón nàng cung là vì việc cần thương lượng, lẽ là việc . Đột nhiên Ngụy La dự cảm , giống như suy đoán sắp thành sự thật.

Triệu Lưu Ly kêu nàng tới đây để , nhất định là việc đại sự to lớn.

Quả nhiên, Triệu Lưu Ly do dự hết đến khác, gương mặt tinh xảo nhỏ nhắn vẻ chật vật, cuối cùng cũng gom hết dũng khí với nàng: “hình như thích Dương Chẩn ca ca…”

Suy đoán chứng thực, Ngụy La cũng vẻ nổi giận. Nàng chỉ nắm chặt chén mặt, lời nào.

Triệu Lưu Ly thể thích Dương Chẩn? Thân phận hai bọn họ cách biệt quá nhiều, một là tiểu công chúa Trần Hoàng Hậu nâng niu trong lòng bàn tay, một là ngự tiền thị vệ phận thấp kém, thể kết quả? Lúc bọn họ mới ở gần đáng lẽ nàng nên đoán , nếu chỉ là quan hệ bình thường, thể mật như … Triệu Giới chuyện , thái độ của là gì?

Ngụy La suy nghĩ trăm ngàn , mở miệng thế nào.

Triệu Lưu Ly : "Dương Chẩn ca ca đối với , bảo vệ từ nhỏ, cái gì cũng sẽ nghĩ biện pháp hài lòng..."

Ngụy La chuẩn tư tưởng một lát, cuối cùng cũng mấy lời: "Lưu Ly, chỉ là vì ngươi quá tịch mịch mà thôi. Từ nhỏ bên cạnh ngươi chỉ Dương Chẩn, nên mới cảm thấy . Thân phận hai cách quá xa, sẽ kết quả …”

Loading...