TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 118

Cập nhật lúc: 2025-02-11 07:47:14
Lượt xem: 109

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Lưu Ly cố chấp lắc đầu, ánh mắt khẩn thiết: "Không , A La, ngươi nên như . Ta thật thích Dương Chẩn ca ca, cho dù bên cạnh khác, cũng sẽ thích Dương Chẩn”. Nàng suy tư thật lâu, mặc dù tâm tình đơn thuần, nhưng việc cần suy nghĩ vẫn là xem xét. Lần nàng tìm Ngụy La tiến cung, chính là việc cho nàng , Ngụy La là tỷ của nàng, nàng gạt nàng . “Chờ thời cơ thích hợp, sẽ với mẫu hậu, bà thương như , nhất định sẽ đồng ý…”

Ngụy La ánh mắt Triệu Lưu Ly, đột nhiên đành lòng mấy lời phản bác.

Thuở nhỏ nàng suy yếu nhiều bệnh, ít mất nhiều. Bây giờ vất vả lắm mới thích một , đây cũng là thập phần dễ dàng.

Ngụy La rũ mắt, bờ môi chợt cong lên tạo thành nụ : “Dương Chẩn đối với ngươi bao nhiêu? Vậy mà khiến ngươi chờ yêu thích ?”

Nói đến đây, đôi mắt xinh của Triệu Lưu Ly giống như lóe sáng, nàng chống cằm : “Dương Chẩn ca ca nhớ thích ăn gì, mỗi xuất cung đều mua cho ; mỗi gặp nguy hiểm, cũng là đầu tiên che chở cho ; tặng lễ vật, còn quan tâm … Có một trẹo chân, còn căng thẳng hơn cả , tự thoa dược cho …”

Triệu Lưu Ly càng càng nhiều, Ngụy La càng ngày càng trầm lặng.

Lúc Triệu Lưu Ly những lời , trong đầu Ngụy La kìm lòng nhớ tới một khác… Triệu Giới cũng nhớ rõ nàng thích ăn cái gì, cũng tặng quà cho nàng, diễn ở Vĩnh Xuân Phường, một chiếc xe ngựa mất khống chế, cũng che nàng, gắt gao bảo hộ nàng trong n.g.ự.c . A, thời gian , lúc ở Cảnh Hòa Sơn Trang, nàng cũng trẹo chân, là Triệu Giới ôm nàng về phòng, thoa thuốc cho nàng.

Triệu Lưu Ly nhiều, cũng thấy Ngụy La đáp , nhịn quơ tay mặt nàng: “A La, ngươi chuyện ?”

Ngụy La bừng tỉnh, gật gật đầu : "Nghe thấy mà”.

Con mắt Triệu Lưu Ly cong lên, một tiếng, lòng thỏa mãn hỏi: "Ngươi cảm thấy Dương Chẩn ca ca đối với ?"

Ngụy La ngẫm một lát, từ từ gật đầu : “…Tốt”.

*** *** ***

Lý Tụng từ trong cung trực tiếp về nhà, mà là kêu vài bằng hữu, cùng Bình Khang Phường, dự định uống rượu giải sầu.

Mấy bằng hữu của là dân ăn chơi trác táng, thường ngày chơi bời lêu lỏng, học vấn nghề nghiệp, thích nhất là gây chuyện thị phi. Bọn họ đều lấy lời của Lý Tụng lệnh, bây giờ Lý Tụng kêu họ , tự nhiên đều là cam tâm tình nguyện. Không đầy một lát năm sáu tụ tập, ở Quế Lâu thuê một nhã gian, kêu vài cô nương liễu yếu tiếp khách, bắt đầu uống rượu mua vui.

Lý Tụng ở thượng vị, vốn uống nhiều trong cung, nhưng cơn nghiện rượu nổi lên, chỉ lo buồn bực mà uống, ai cũng để ý.

Một công tử mặc cẩm bào màu xanh ngọc hiệu cho cô nương cạnh, cô hiểu ý, thể như rắn mềm mại áp lên Lý Tụng: ‘Lý công tử, một uống rượu ý nghĩa, bằng để tiểu nữ bồi ngài?”

Động tác rót rượu của Lý Tụng ngừng , ngẩng đầu uống một lý, đáp ứng cũng từ chối, giống như thấy lời của nàng .

Cô nương hết sức nhãn lực, nhiệt tình, lập tức tiếp nhận bầu rượu nhỏ trong tay Lý Tụng, rót rượu. Rót đầy ly rượu, nâng chén bạch ngọc đưa tới bên miệng .

Lý Tụng dừng một chút, từ chối, liền uống .

Mùi thơm nồng nặc quanh quẩn bên , giống như đặt bên trong bụi hoa, mùi thơm quá gay mũi, khiến chút quen. Lý Tụng nhớ tới mùi thơm Ngụy La, nhàn nhạt, ngọt ngào, cùng mấy nữ nhân khác . Vì nhớ tới nàng? Không uống nhiều lắm , còn thể nghĩ tới nàng?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-118.html.]

Vị công tử mặc xiêm y xanh ngọc thấy Lý Tụng thất thần, nhịn hỏi: “A Tụng, lúc săn b.ắ.n hạng hai , Hoàng Đế ban thưởng mới đúng, bộ dạng như ý thế? Có chuyện gì hài lòng ?”

Lý Tụng rủ mắt, chằm chằm ly rượu mặt, gợn nước trong suốt, một vòng tròn rung động lan tỏa. Trên mặt nước đột nhiên một gương mặt xuất hiện, mơ hồ, xinh , sinh động, gương mặt đó còn nụ mỉm, nhẹ nhàng ôn nhu hỏi : “Lý Tụng, ngươi thích ?”

"Không ..." Hắn nhắm mắt , thống khổ lặp một : "Không ."

Hắn thể thích Ngụy La? Hắn chán ghét nàng, tâm địa nàng độc ác, giảo hoạt gian trá, thể nào thích nàng!

thanh âm lặp từng từng một, giống như ma chú khiến thể thoát khỏi. Hắn uống rượu để bản tê liệt, một ly một ly, cho đến khi thấy thanh âm của Ngụy La nữa.

Trong n.g.ự.c đột nhiên một thể mềm mại đụng , nữ nhân trong lòng co , tay mềm mại an phận vuốt ve lồng n.g.ự.c , dần dần tiền lên , yết hầu, cái cằm, miệng… Lý Tụng nhíu mày, dùng sức nắm bàn tay đó : “Đừng động”.

Cô nương mặc váy ngắn màu hồng đào nũng nịu một tiếng, căn bản coi lời của Lý Tụng là thật, thuận thế đụng cánh môi , cắn nhẹ lên lỗ tai , ghé sát : “Lý công tử đùa , ngài tới nơi , động?”

Nói xong cầm lấy tay của Lý Tụng, đặt lên hông .

Nháy mắt tiếp theo, Lý Tụng dùng sức đẩy nàng , nổi giận quát: “Cút”.

Không là câu kích thích , che lỗ tai, con mắt đỏ lên, nhấc chân liền đem bàn gỗ nhỏ gần đó đá ngã, đồ ăn bàn văng đầy đất, Lý Tụng dùng sức quát lớn: “Đều cút cho , cút!”

Tất cả dọa sợ, rối rít lui về cửa, Lý Tụng phát điên cái gì

Các cô nương tông cửa xông , mấy tên công tử quần là áo lụa dám tiến lên khuyên bảo, hai mặt , cuối cùng từng bước từng bước rời .

Sau khi tất cả rời , thể Lý Tụng ngã xuống, ầm ầm té mặt đất. Hắn uống say, thần trí mơ hồ, nhưng vẫn che lấy tai bên trái như cũ, co , trong miệng ngừng : “Không , .”

*** *** ***

Cùng lúc đó, Phủ Tĩnh Vương.

Mặt ngoài Trần Hoàng Hậu đang giận Triệu Giới, nhưng trong lòng vẫn quan tâm . Đến tuổi Triệu Giới vẫn thành gia, bà là mẫu đương nhiên vội vàng. Hơn nữa đó lâu thấy trong Thịnh Kinh Thành lưu hành long dương, nam nhân quyền thế trong phủ đều thích dưỡng một hai tên tiểu quan, thỏa mãn yêu thích khác của . Mặc dù Trần Hoàng Hậu hiểu rõ con , nhưng vẫn yên lòng, cân nhắc thật lâu, cuối cùng nhịn liền an bài hai cô nương đưa tới Phủ Tĩnh Vương.

Hai vị cô nương đều là vũ nữ trong cung, xuất trong sạch, bộ dáng kiều mỹ. Trần Hoàng Hậu nghĩ, nếu Triệu Giới thích, lưu trong phủ thị cũng .

Chạng vạng ngày hôm đó, Triệu Giới xử lý xong công việc, từ thư phòng về chính phòng, rửa mặt xong, chuẩn xiêm y ngủ. Hắn mới lên giường gỗ lim điêu khắc hình đám mây, liền thấy tấm bình phong hai thiếu nữ yểu điệu tới, một thanh lệ uyển chuyển hàm xúc, một kiều mỹ động lòng .

Động tác của ngừng , hai .

Hai quỳ gối hành lễ, gò má thiếu nữ e lệ thẹn thùng, họ mặc sa y mỏng, vải vóc ngăn quang cảnh ngực, da thịt như ngọc như ẩn như hiện. Các nàng : “Điện hạ, để nô tỳ hầu hạ ngài ngủ…”

Ánh mắt Triệu Giới nhanh chóng lạnh xuống, cũng chạm tới họ, thanh âm trầm thấp đến đáng sợ: "Ai cho các ngươi ?"

Loading...