Cửa Điện Đại Hùng Bảo
Vừa thấy Lương Ngọc Dung đẩy Ngụy Thường Dẫn tới, Ngụy La liền cảm thấy .
Nàng trăm phương ngàn kế ngăn cản bọn họ lâu như , nhưng cái gì nên tới thì gì cũng sẽ tới.
Lương Ngọc Dung và Ngụy Thường Dẫn tới gần nàng, Ngụy La hướng Ngụy Thường Dẫn quy củ gọi “Đại ca”. Ngụy Thường Dẫn gật đầu, với Ngụy La vài câu, cũng nhiều, liền kêu hạ nhân đẩy về phòng khách ở hậu viện.
Lương Ngọc Dung Ngụy Thường Dẫn xa, lúc đó mới tới chỗ Ngụy La, nghi ngờ hỏi: “A La, là thể thoải mái , tới đây?”
Vẻ mặt Ngụy La nghiêm túc, đáp mà hỏi ngược : “Vừa ngươi cùng đại ca ?”
Lương Ngọc Dung chỉ chỉ điện nhỏ đằng , thấy Ngụy La nghiêm túc hỏi, còn tưởng xảy chuyện gì vô cùng lớn, thẳng thắn : “Ta điện trụ trì giảng kinh”. Vừa lôi kéo Ngụy La về phòng, lải nhải oán hận : “Kinh pháp thật cao thâm khó hiểu, đến thiếu chút nữa là ngủ luôn . May mà Thường Dẫn ca ca mang theo kẹo mạch nha, ăn xong liền ngủ gật nữa”.
Hai đường nhỏ lát đá xanh, bước chầm chậm mà . Phòng khách ở hậu viện cách tiền viện một , một lúc sẽ thấy các vị tu sĩ mặc áo cà sa . Tăng nhân chắp tay n.g.ự.c hành lễ với các nàng, các nàng cũng quỷ củ hành lễ đáp .
Đi một đường tới phòng khách, Ngụy La cửa gian phòng của , nghiêng đầu hỏi: “Thường Dẫn ca ca cho ngươi kẹo?”
Lương Ngọc Dung gật đầu, cho rằng Ngụy La tin, đem giấy dầu gấp chỉnh tề đưa nàng xem, bày tỏ bản dối: “Ta định tặng cho Thường Dẫn ca ca một bao kẹo. A La, mua , đến lúc đó ngươi giúp đưa cho ca ca ?”
Ngụy La cần suy nghĩ, liền : “Không ”.
Lương Ngọc Dung ngẩn , vốn nghĩ Ngụy La sẽ đồng ý, bây giờ chút do dự mà từ chối, khiến nàng : “Tại ?”
Tại chứ… đương nhiên là vì nàng hai họ càng ít tiếp xúc càng , thừa dịp bây giờ còn bao nhiêu tình cảm, nên dứt thì dứt, miễn cho càng thêm bi thương. Ngụy La đẩy cửa Trực Linh , cất bước trong: “Thường Dẫn ca ca ở tại Dung Viên, ít khi ngoài, cũng ít khi thấy , tiện lắm”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-131.html.]
Lý do thật quá miễn cưỡng, ai mà tin chứ? Bọn họ ở cùng một phủ, gặp mặt còn dễ dàng ? Nói cho cùng là giúp Lương Ngọc Dung nàng! Hai má Lương Ngọc Dung phồng lên, đôi mắt hạnh tròn to chằm chằm ót Ngụy La, tức giận : “Ngươi giúp , hôm nào tự đưa”.
Ngụy La giậm chân, suy nghĩ cẩn thận lời của Lương Ngọc Dung. Nếu nàng giúp Lương Ngọc Dung đưa kẹo cho Ngụy Thường Dẫn, tối thiếu hai bọn họ sẽ gặp , nếu để Lương Ngọc Dung tự đưa, họ gặp phát sinh chuyện gì . Như xem , tự nàng đem mới an .
Ngụy La xoay , thỏa hiệp : “Được , giúp ngươi”.
Lương Ngọc Dung nhất thời rộ lên lộ lúm đồng tiền, vui vẻ cảm tạ Ngụy La.
*** *** ***
Hậu viện Thiên Phật Tự một mảnh rừng đào, chiếm hơn một nửa sườn núi, lúc Ngụy La xe ngựa thấy. Hoa đào rực rỡ, nở rộ sáng cả một mảnh rừng, khiến mê loạn.
Sớm tinh mơ Ngụy La thương lượng với Lương Ngọc Dung, chờ buổi trưa dùng cơm chay ở Phật Tự xong, trong lúc nghỉ ngơi thì các nàng rừng đào ngắm một chút. Ăn trưa xong, Ngụy La an bài thứ thỏa đáng, lúc chuẩn xuất phát, đẩy cửa thì liền thấy Lương Ngọc Dung đang gọi Ngụy Thường Dẫn!
Ngụy Thường Dẫn và Ngụy Thường Hoằng đang cùng gốc đa cách đó xa, một ôn hòa nho nhã, một tuấn tuấn lãng.
Lương Ngọc Dung và Ngụy La tới đó, trong tâm Ngụy La dù nhưng mặt cũng biểu hiện gì, miễn cưỡng một cái: “Thường Dẫn ca ca cũng tới đây?”
Lương Ngọc Dung chắp hai tay lưng, híp mắt giải thích: “Là gọi Thường Dẫn ca ca tới, lúc nào Thường Dẫn ca ca cũng ở trong nhà, ít khi ngoài, nên ca ca cùng núi xem hoa đào một chút”.
Buổi sáng lúc khỏi Điện Đại Hùng Bảo, Lương Ngọc Dung liền mời Ngụy Thường Dẫn cùng núi. Lúc đó Ngụy Thường Dẫn từ chối, quấy rầy nhã hứng du ngoạn của bọn họ. Chỉ là lúc đó Lương Ngọc Dung chút tức giận, lúc đó nàng thế nào nhỉ? A, nàng : “Làm ca ca sẽ quấy rầy bọn ? Thường Dẫn ca ca , là vì chê bọn quấy rầy ca ca ? Nghe ca ca thích yên tĩnh, thật bọn cũng ồn ào , ca ca sẽ . Một năm hoa đào chỉ nở một , kịp lúc, xem thật đáng tiếc!”
Từ nhỏ Lương Ngọc Dung mồm miệng nhanh nhảu, giống như Ngụy La , hai ba câu liền lay động .
Sau khi Ngụy Thường Dẫn xong thì bật , tiếng chậm rãi động lòng , cuối cùng cũng đồng ý.
Bây giờ xe lăn, gương mặt bình thản, mặt mày tuấn tú chút ý : “Ngọc Dung hoa đào núi nở , ca ca liền mời mà tới. A La hoan nghênh ca ca ?”