TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 136

Cập nhật lúc: 2025-02-12 02:20:55
Lượt xem: 129

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy như thế, nhưng mặt Đại phu nhân vẫn thể che đậy hết bi thương. Chính là vì chân Ngụy Thường Dẫn kéo dài nhiều năm bà mới càng thêm vội. Cho dù chỉ còn một chút hy vọng, bà cũng từ bỏ.

Hai sắp sửa Điện Đại Hùng Bảo, thấy một tiểu cô nương đang đó. Ngụy La mặc áo ngắn màu quả hạnh thêu hoa cỏ cùng váy ngắn cùng màu tới mặt bà, hai mắt chứa ý , giòn giã : “Đại bá mẫu”.

Đại phu nhân xốc tinh thần, miễn cưỡng : “A La”, chợt hỏi: “Sao cháu cũng tới sớm , việc gì ?”

Ngụy La gì, về hướng tăng nhân đang bên cạnh ống thẻ, từ trong tay áo lấy một cái thẻ, hỏi: “Người xem một chút, đây là thẻ nhất?”

Tăng nhân tiếp nhận thẻ tre, xác thật là thẻ tre của chùa, hơn nữa đó còn con “288” đỏ thẫm và vài chữ, đúng là thẻ thượng thượng. Tăng nhân nàng , điều nếu ở trong tay nàng, thì chùa cũng tuân theo quy củ. Hắn lên : “Nữ thí chủ, xin mời theo bần tăng”.

Ngụy La nháy mắt với Đại phu nhân, lanh lợi : “Đại bá mẫu, ”.

Đại phu nhân kinh ngạc vô cùng, mặc dù kinh hỉ nhưng vẫn nhịn hỏi: ‘A La, cháu thẻ ?”

Hai tay Ngụy La chắp lưng, cánh môi nhếch lên : “Thẻ là sáng nay tặng cho cháu, lắc cái thẻ , gì nghi hoặc, nên cần ”. Nói xong Ngụy La đẩy Đại phu nhân lên , thúc giục: “Đại bá mẫu đừng để trễ, nhanh nhanh thôi”.

Đại phu nhân vô cùng cảm kích Ngụy La, vành mắt đỏ hồng “Được” mấy , lúc mới xoay theo tăng nhân Điện.

Ngụy La lưng Đại phu nhân, bóng lưng của bà. tự chủ nghĩ, bây giờ nàng hy vọng trụ trì Thanh Vọng thể giải nghi hoặc của bà, cho bà để chữa trị cho Ngụy Thường Dẫn. Từ đó, nàng cần ngăn cản Lương Ngọc Dung và Ngụy Thường Dẫn, cũng cần để bọn họ phiền muộn tiếc hận cả đời. Đời , nàng hy vọng hai họ thể một kết cục .

Còn cái thẻ … là sáng sớm nay Chu Cảnh đưa cho nàng.

Lúc đó nàng mới tỉnh ngủ, Chu Cảnh xuất hiện ở cửa, lời nào dư thừa, chỉ đưa thẻ tre cho nàng : “Vương gia lệnh cho tiểu nhân đưa cho tiểu thư, xin tiểu thư cất kỹ”.

Hôm qua nàng cũng từng đề cập tới, mà Triệu Giới nàng cầu kiến trụ trì Thanh Vọng! Ngụy La nhận lấy thẻ tre, giơ mặt kỹ, thể lấy thẻ , quan hệ giữa Triệu Giới và trụ trì cũng vẻ đơn giản? Nếu thì dám coi ai gì mà cửa như !

*** *** ***

Không lâu , Đại phu nhân từ trong phòng trụ trì Thanh Vọng .

Vừa tình huống của Ngụy Thường Dẫn , đó hỏi trụ trì hai vấn đề: Một là chân của Ngụy Thường Dẫn cách nào chữa trị , hai là nếu biện pháp nên cầu ai chữa trị. Trụ trì chỉ trả lời vấn đề đầu tiên, đáp là nhất định biện pháp. Chỉ là thể trị chân cho Ngụy Thường Dẫn ở một chỗ cố định, vân du tứ hải, tìm thật dễ.

Đại phu nhân hỏi thăm tình huống của đó, Thanh Vọng : “Hắn gọi là Phó Hành Vân, là một đại phu khả năng diệu thủ hồi xuân. Mấy năm nay gần như ai gặp qua , lâu xuất hiện tầm mắt của đời”.

Nói cách khác, thể ẩn cư, cũng thể chết, . Cho dù tìm , chịu chữa trị cho Ngụy Thường Dẫn cũng là một vấn đề khác.

tin tức , tâm tình Đại phu nhân chút phức tạp, bà dấy lên hy vọng, bởi vì tìm Phó Hành Vân mà phiền muộn.

Đại phu nhân trầm mặc trở về phòng, lệnh nha thu thập hành lý, thông báo cho lát nữa sẽ xuống núi hồi phủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-136.html.]

Khi các phòng nhận tin liền rõ việc Đại phu nhân hỏi kết quả, vội truy hỏi, tiên thu dọn hành lý, theo Đại phu nhân xuống núi từ từ hỏi . Đường xuống núi mặc dù mệt mỏi bằng lên núi, nhưng cũng dễ dàng. Bởi vì sườn núi dốc , cần cẩn thận, để ý sẽ té xuống.

Đi bao lâu, đều cảm thấy chân mềm nhũn mệt mỏi.

Đại phu nhân suy nghĩ nên tìm chỗ nghỉ một chút , liền thấy lưng âm thanh hỗn loạn, bà vội vàng dừng bước, xoay trở về xe.

Chỉ thấy Ngụy Tranh thềm đá, bộ dáng chật vật, sắc mặt trắng bệch. Mới nàng té xuống ba bốn bậc thang, cánh tay va bậc đá, đau đớn chết. Không những , lưng nàng cũng cấn bậc thang, đau đớn ít hơn là bao. Thấy rối rít , sắc mặt Ngụy Tranh cứng đờ, chút quẫn bách.

Nha Ngân Lâu thất kinh đỡ Ngụy Tranh dậy: “Tiểu thư, ? Té thương ?” Ngụy Tranh lắc đầu, lên : "Không việc gì..."

Hôm nay Ngụy Tranh ăn sáng, ở trong phòng nhịn đói qua bữa, hơn nữa còn đường núi, thể lực tiêu hao quá nhiều, sớm đầu choáng mắt hoa vững. Vừa Ngụy Tranh mới thất thần một chút, hụt chân, liền cảm thấy cảnh tượng mắt rung chuyển, còn kịp kêu cứu ngã liền mấy bậc. Cánh tay nàng truyền tới đau đớn, bây giờ chắc vết xanh tím, đáng tiếc thể kiểm tra xem vết thương thế nào, chỉ đành để Ngân Lâu tiếp tục đỡ xuống núi.

Đại phu nhân và mấy vị khác phu nhân đều quan tâm hỏi thăm một hai câu, thấy Ngụy Tranh liền hỏi tiếp nữa.

Ngụy Tranh chịu đựng cơn đói và cùng cơn choáng đầu, chậm chạp xuống núi, bên cạnh hai qua.

Ngụy Thường Hoằng cõng Ngụy La, thoải mái xuống, thậm chí lúc qua cũng thèm Ngụy Tranh một cái, mắt thẳng nhắm đường mà . Ngụy La thì ngược , nghiêng đầu nhếch môi Ngụy Tranh, ánh mắt chút ý tứ thương hại.

Ngụy La thương hại gì chứ? Ngụy Tranh nàng mà nàng thương hại? Ngụy Tranh cắn môi , bọn họ xa, tự chủ nắm chặt khăn lụa trong tay.

Tốc độ xuống núi so với lên núi nhanh hơn, chỉ nửa canh giờ chân núi. Xe ngựa mái che màu đen của Phủ Anh Quốc Công đợi ở ven đường, lẽ cũng chờ lâu . Ngụy Tranh là cuối cùng xuống núi, lúc sắc mặt nàng tái nhợt, bước chân loạng choạng, cả nửa đều đổ nha , tóc mai rối bù, bộ dáng chút chật vật.

Ai tình hình thực tế, còn tưởng nàng tai nạn gì.

Đại phu nhân hỏi thăm Ngụy Tranh nữa, thấy nàng lắc đầu , mới thu hồi tầm mắt.

Ngụy Tranh coi trọng sĩ diện, tuyệt đối là vì ăn sáng nên mới như , nàng tình nguyện để khác hiểu lầm thể thoải mái cũng giải thích nhiều.

Đại phu nhân thấy đều đông đủ, liền kêu lên xe, chuẩn trở về Phủ.

Vừa dứt lời, liền thấy một cỗ xe ngựa nắp màu xanh chậm rãi tới, vững vàng dừng mặt bọn họ. Sau khi xe ngựa dừng , bàn tay thon dài nhấc rèm cửa tối màu thêu kim vân lên, Triệu Giới mặc áo bào xanh thẫm thêu hoa từ ngựa xuống, đồng tử đen nhánh quét qua , chút dấu vết dừng Ngụy La, chớp mắt một cái, chợt rơi Đại phu nhân.

Đại phu nhân lúc mới Triệu Giới ở Thiên Phật Tự hai ngày, liền vội vàng tiến lên hành lễ: “Nô tì gặp qua Tĩnh Vương Điện Hạ, Tĩnh Vương Điện Hạ cũng đang ở trong chùa, nếu chỗ bất kính thỉnh vương gia thứ ”.

Triệu Giới cong môi, bộ dáng hiền hòa: “Không , bản vương vốn là cải trang xuất hành, cho khác, phu nhân cần đa lễ”.

Đại phu nhân gật đầu, khách sáo vài câu, lúc mới cáo từ. "Nô tì cung tiễn vương gia." Đại phu nhân dẫn đầu hành lễ.

Triệu Giới xoay lên xe ngựa, khi Ngụy La một cái. Tiểu cô nương cũng đang , lúc thấy nàng, tại , gương mặt trắng nõn cứng đờ, chợt nghiêng đầu tránh ánh mắt của .

Loading...