TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 137

Cập nhật lúc: 2025-02-12 02:27:20
Lượt xem: 139

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi từ Thiên Phật Tự về, Phủ Anh Quốc Công xảy một chuyện lớn.

Nhị lão gia Ngụy Thịnh và Nhị phu nhân Tống Thị huyên náo rầm trời, kinh động đến cả Anh Quốc Công Ngụy Trường Xuân và thái phu nhân La Thị. Đó là bởi vì Nhị lão gia nhậm chức tròn ba năm, từ vùng Giang Nam sông nước trở về, một trở về, mà còn mang theo một ngoại thất nữ .

Ngoại thất nữ bây giờ mười bốn tuổi, là Nhị lão gia lúc ở ngoài sinh . Bây giờ nàng sắp tới tuổi xuất giá, Nhị lão gia dẫn nàng về Phủ Anh Quốc Công, cho nàng một phận, đến lúc đó cũng dễ tìm mối hôn sự .

Chuyện , cả nhà đều khiếp sợ, ngay cả thái phu nhân cũng giật .

Mười bốn tuổi! Ngụy Thịnh mà giấu diếm lâu như . Tống Thị tâm như tro tàn, chút giống như bình nứt sợ vỡ, cùng ông quậy long trời, cho dù thế nào cũng chịu để ngoại thất nữ bước Phủ Anh Quốc Công.

Tống Thị gã cho Nhị lão gia mười sáu năm, gối hai nữ nhi, nhi tử. Đại nữ nhi Ngụy Sênh năm nay mười lăm, gả cho ; nhị nữ nhi Ngụy Đông, năm nay mười bốn, vẫn còn là khuê nữ. Vốn tưởng rằng hai bọn họ là đôi vợ chồng ân ái, tương kính như tân, cử án tề mi nhưng ngờ rằng Ngụy Thịnh cho bà một đả kích lớn như . Ngoại thất nữ mười bốn, cách khác bọn họ tư thông ít nhất mười lăm năm, khi đó bà mới gả Phủ Anh Quốc Công, cũng là thời điểm tân hôn vui vẻ. Ngụy Thịnh một bên hư tình giả ý đối phó bà, một bên cùng nữ nhân khác chuyện cẩu thả, Tống Thị nghĩ đến đây liền chán ghét vô cùng!

Nếu Ngụy Thịnh nạp , cho bà , chắc bà đồng ý. ông cố tình chọn cách thức như , đem tình cảm nhiều năm của bà đánh tan thành mây khói.

Trải qua chuyện , Tống Thị hận Ngụy Thịnh và ngoại thất nữ tới thấu xương, chỉ thiếu chút nữa là đuổi Ngụy Thịnh khỏi cửa.

Ngụy La và Tứ phu nhân Tần thị cùng đến Nhị phòng – Trúc Viên, lúc đó Tống Thị đang ném đồ ở trong phòng - - một bình hoa đồng tráng men, ba pho tượng phúc lộc thọ bằng bạch ngọc, bình hoa lớn bằng men màu khắc tùng trúc mai… tất cả đều ném về hướng Nhị lão gia, đồ sứ vỡ tan đất, tất cả đều là đồ cổ thượng đẳng. Ngụy La ở cửa, trong lòng cũng cảm thấy tiếc.

Tống Thị đem đồ sứ kệ ném xong , đỏ mắt Nhị lão gia : “Nếu ông cho nữ nhi của tiện nhân phủ, thì đem đống đồ sứ khôi phục , khôi phục xong hãy nghĩ tới chuyện đồng ý”.

Điều kiện cũng thật xảo diệu, Tống Thị đập bể hơn mười loại đồ sứ, đa dạng giống , hình dáng hoa văn khác , huống gì ném bể thành từng mảnh nhỏ như , khôi phục thật sự quá khó, căn bản là chuyện thể.

Nhị lão gia Tống Thị ném trúng trán, chảy máu, mặt lộ vẻ giận dữ, đại khái cũng lười chấp nhặt với bà, phất tay áo rời , còn : “Bà đồng ý cũng cần thiết, chỉ cần mẫu đồng ý là ”.

Mẹ đẻ của Nhị lão gia – Lan Thị là nha bên cạnh thái phu nhân, từng cứu thái phu nhân một mạng. Thái phu nhân nhớ ân tình của Lan Thị, coi Nhị lão gia như sinh của , đối xử với ông tệ. Bây giờ nếu Ngụy Thịnh lấy ân tình của Lan Thị với thái phu nhân, thái phu nhân nhất định sẽ đồng ý.

Chẳng qua là nhiều hơn một đôi đũa, sự tình cũng gì khó.

Tống thị chắc hẳn cũng hiểu điểm , khi Ngụy Thịnh rời , bà như ý về ghế bát tiên, cầm khăn lụa rống thất thanh.

Phụ của Tống Thị là Võ Anh Điện Đại học sĩ kiêm nhiệm chức Hộ Bộ Thượng Thư, gia thế hiển hách. Bà tuy là thứ nữ, nhưng phụ Tống Anh Tề yêu thích, địa vị ở trong nhà cũng kém so với đích nữ. Tống Thị và Nhị lão gia Ngụy Thịnh coi như môn đăng hộ đối, vô cùng thích hợp. mối nhân duyên đều xem trọng , hôm nay xảy vấn đề như .

Tống thị thút thít thôi, dỗ thế nào cũng , trách Nhị lão gia: “Chẳng lẽ còn chuẩn đồ xuất giá cho ngoại thất nữ …”

Tần Thị ở bên cạnh khuyên nhủ: “Sự việc đến nước , còn tác dụng gì? Nhị tẩu, tẩu nghĩ biện pháp, giải quyết xong chuyện mới … Nhị bá nàng xuất giá , tẩu là chủ mẫu của nhị phòng, đến lúc đó nàng gả chỗ nào cũng là do tẩu quyết ”.

Tuy như thế, nhưng Tống Thị vẫn cảm thấy chán ghét như cũ, Tần Thị gì bà cũng tiếp thu , gì cũng lọt.

Ngụy La hóa đời còn chuyện như , đời nàng ở Phủ Anh Quốc Công, bỏ lỡ nhiều chuyện, cách nào kết cục của chuyện như thế nào. Ngụy La ở bên cạnh, im lặng một lát dậy rời .

*** *** ***

Nửa tháng , Nhị lão gia Ngụy Thịnh đem ngoại thất nữ đón về Phủ Anh Quốc Công, Trúc Viên một trận ầm ĩ long trời lở đất.

Vài vị phu nhân trong phủ cũng để ngoại thất nữ phủ, nhưng đây là chuyện nhà thúc bá, bọn họ tiện nhúng tay , chỉ đành giấu tâm tư trong lòng, yên lặng theo dõi diễn biến. Đoạn thời gian Tần Thị tới Trúc Viên nhiều , khuyên Tống Thị khuyên Ngụy Thịnh, sớm đến miệng đắng lưỡi khô, còn vì thế mà bệnh nặng một trận, thật còn tinh lực để quản hai họ.

mà Tần thị chung quy cũng yên lòng, nhắc Ngụy La qua xem một chút, nếu Tống Thị chuyện gì xúc động, Ngụy La cũng thể ngăn cản.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-137.html.]

Lúc Ngụy La đến Trúc Viên, chính đường yên tĩnh âm thanh, khiến nàng chút quen. Ngụy La bên trong, chỉ thấy một cô nương mặc xiêm y vàng nhạt bằng gấm đang quỳ, gương mặt giảo lệ, dáng nhu nhược, eo như bồ liễu, liền vùng Giang Nam sông nước nuôi dưỡng. Cô nương thấy tiếng bước chân, ngẩng đầu Ngụy La, đôi mắt đen nhánh tràn ngập bất an bàng hoàng, giống như chim sợ cành cong. Mặc dù xinh , nhưng bao nhiêu linh khí.

Đây chắc hẳn là ngoại thất nữ mà Nhị bá phụ nuôi dưỡng bên ngoài.

Ánh mắt Ngụy La dừng nàng , chớp mắt một cái, đổi sắc rời , xoay tới phía chính đường.

Trên đường nàng hỏi nha , nha Nhị phu nhân đang ở chính phòng, Ngụy La liền cất bước tới chính phòng.

Đến chính phòng, hành lang nhỏ bóng , nàng từ bậc thang cửa lên, đang tới cửa, chợt bên trong thanh âm truyền . Bình thường Ngụy La khinh thường việc vách tường , nhưng bây giờ, nàng thấp thoáng một cái tên quen thuộc, khỏi ngẩn , còn hiểu rõ chân tới bậc thang cuối cùng.

Bên trong hai thanh âm, một là của Nhị bá mẫu Tống Thị, một là Tam bá mẫu Liễu Thị.

Người đúng là Liễu Thị, thanh âm đứt quãng rõ ràng: “… Nam nhân đều thói hư tật , đều quản chính . Nữ nhân nào hiểu , nịnh nọt , thì theo đó. Việc đến nước , tẩu thoáng một chút, đừng tức giận nữa…”

Tống Thị hình như đang , thanh âm thút tha thút thít: “Muội cho là tẩu thoáng ? Chỉ là tẩu thật thất vọng, tin tình cảm phu thê nhiều năm như là gì cả…”

Liễu thị cắt ngang lời Tống Thị, chút đồng cảm: “Tình cảm phu thê là gì chứ? Muội gả cho Tam lão gia nhiều năm như , ông đối xử với thế nào?” Nói xong thở dài một tiếng, căm giận bất bình : “Trong lòng ông chỉ Khương Diệu Lan, để mắt, vắng vẻ liền vắng vẻ. Có vài nữ nhân chính là bản lãnh như , khiến nam nhân si mê, cam tâm vì nàng bất cứ chuyện gì. Chúng bản lãnh như thế, đành an phận giúp chồng dạy con, chỉ hy vọng một ngày nào đó đầu sẽ phát hiện ngươi ”.

Tống Thị lời nào, Ngụy La thấy hình như bà vẫn đang sụt sùi .

Đại để là Liễu Thị tới chuyện thương tâm của khiến Tống Thị bớt , tiếp tục : “Lúc nếu liên thủ với Đỗ Thị… chỉ sợ Khương Diệu Lan vẫn còn ở trong phủ, chỉ cần nàng còn ở đây, Phủ Anh Quốc Công liền yên ”.

Ngụy La ở bậc thang, càng càng trầm mặc.

Liễu Thị so Khương Diệu Lan với Đổng Thị ? Đổng Thị chỉ là ngoại thất thể lộ diện, Khương Diệu Lan là phu nhân Ngụy Côn cưới hỏi đàng hoàng! Sao thể so sánh!

Hơn nữa bà gì? Bà và Đỗ Thị liên thủ, bức Khương Diệu Lan rời .

Nói cách khác, Khương Diệu Lan chết?

Ngụy La im lặng tiếng xoay rời trở Tùng Viên, trong đầu ngừng nghĩ mấy lời Liễu Thị .

Khương Diệu Lan chết, bà chỉ Đỗ Thị và Liễu Thị bức rời . Nếu bà chết, trở tìm nàng và Thường Hoằng? Đời nàng Đỗ Thị lừa bán, Thường Hoằng Ngụy Tranh và Lý Tụng hãm hại, bà cũng mặt, bà đang ở ? Vì Khương Diệu Lan c.h.ế.t ? Ngụy La thừa nhận oán hận bà, cho dù rõ bà nỗi khổ tâm, cũng thể tha thứ.

Tuy rằng oán hận, Ngụy La cũng tò mò chân tướng năm đó. Liễu Thị và Đỗ Thị liên thủ chuyện gì, mới thể khiến Khương Diệu Lan tàn nhẫn rời bỏ nàng và Thường Hoằng mà ? Nếu điều tra rõ nguyên nhân chân tướng, chuyện sẽ mãi là vướng mắc trong lòng nàng, bỏ , thối rữa trong lòng.

Ngụy La vốn định thư phòng của Ngụy Côn tìm bức họa, chừng thể chút dấu vết. nàng mới chuẩn rời , nha từ tiền viện báo: “Tiểu thư, thiên kim Phủ Bình Viễn Hầu tìm tiểu thư, bây giờ đang ở tiền thính đợi ngài”.

Lương Ngọc Dung?

Nàng tìm nàng chuyện gì ?

Ngụy La mang theo nghi hoặc tới tiền thính.

Đến tiền thính, Ngụy La thấy Lương Ngọc Dung ghế gỗ, uống đợi nàng. Thấy nàng đến, nàng gấp gáp dậy giữ lấy tay nàng, dài : “A La, hôm nay tới Bát Trân Phường mua điểm tâm, ngươi cùng chứ?”

Tâm tư Ngụy La rối loạn, nàng vốn từ chối.

Ngụy La nghiêng đầu liền thấy đôi mắt mong chờ chằm chằm, mấy lời từ chối cứ luẩn quẩn trong miệng, cuối cùng nàng gật đầu : “Được”.

Loading...