Khánh Hi Cung, Chiêu Dương Điện.
Trần Hoàng Hậu đang giường La Hán từ gỗ mây, nghiêng dựa gối la, trong tay là mấy bức họa. Trên mỗi một bức họa đều là dung mạo hề tầm thường, liễu đả hoa kiều thiếu nữ, mỗi một phong thái, muôn vàn biểu cảm, chỉ một chỗ tương đồng duy nhất, chính là thật trẻ tuổi.
Trần Hoàng Hậu một một , với Thu ma ma bên cạnh: “Gia thế , mấy cô nương hôn sự đều ở đây ?”
Thu ma ma quỳ gối một bên, đ.ấ.m chân cho Trần Hoàng Hậu, gật đầu : “Đều ở đây cả ạ, nương nương ý ?”
Trần Hoàng Hậu dường như chút thất vọng, bất đắc dĩ một nữa, nhưng mãi vẫn nào ý. Bà thở dài một , lấy một bức họa trong đó đưa cho Trần ma ma: “Thiên kim nhà Lễ Bộ Thượng Thư tuy mắt, nhưng hai mắt cách xa quá, chút kỳ quái…” Nói xong, lắc lắc đầu, bà cầm lên một bức họa khác cho Thu ma ma xem: “Còn cháu gái của Lưu Thái Phó , ngươi xem gầy quá ? Gầy yếu, phía lưng đều bằng phẳng, n.g.ự.c lồi, m.ô.n.g cũng vểnh, liền sinh ”.
Trần Hoàng Hậu lượt bình phẩm từng , quá gầy thì là tướng mạo , tóm ai ý. Thu ma ma bên cạnh mồ rơi như mưa, nên tiếp lời thế nào.
Thu ma ma thầm than: Hoàng Hậu Nương Nương gặp qua nhiều cô nương xinh , nên đối với mấy cô nương quá xuất chúng thuận mắt. Giống như Cao Đan Dương, Cao Tình Dương và Ngụy La bên cạnh Hoàng Hậu, ai mà trong trẻo như nước. Nhất là Tứ tiểu thư Phủ Anh Quốc Công Ngụy La , thật là mắt, cũng nên hình dung thế nào, chỉ cũng thấy thuận mắt.
Trần Hoàng Hậu lật tới lật lui mấy bức họa đều mắt, đó phiền muộn : “Ngay cả Cao Đan Dương mà Trường Sinh còn thấy chướng mắt, mấy cô nương thể lọt nổi mắt xanh của nó. Phải bây giờ, chẳng lẽ nó độc cả đời ?”
Thu ma ma xong, liên tục an ủi Trần Hoàng Hậu: “Nương nương đừng nóng vội, Tĩnh Vương điện hạ chừng chỉ là gặp cô nương khiến ngài động tâm. Ngài cứ đưa những bước họa cho Tĩnh Vương xem, chừng ngài coi trọng cô nương nào đó”.
Nếu thật sự là như , Trần Hoàng Hậu cũng cần rầu rĩ.
Chỉ điều bà sợ đứa nhỏ thích nữ nhân, đến lúc đó đừng tới sinh đứa nhỏ mập mạp, ngay cả thành gia lập nghiệp cũng là vấn đề.
lúc , Triệu Lưu Ly nhấc váy từ bên ngoài điện , thấy mấy bức họa phủ kín giường La Hán, cái miệng nhỏ vì giật mà mở : “Mẫu hậu đang chuẩn gì, nhiều tranh thế ?”
Trần Hoàng Hậu còn đang lo tìm tham mưu hỗ trợ, vì thế liền gấp gáp kêu Triệu Lưu Ly tới, kéo tay nàng hỏi: “Con mau giúp mẫu hậu xem một chút, con Giới Nhi thích cô nương thế nào ? Mẫu hậu một vòng cũng thấy ai thuận mắt, mắt cũng mỏi cả ”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-197.html.]
Triệu Lưu Ly khựng một chút, mơ hồ hiểu ý của Trần Hoàng Hậu.
Đây là cùng đường , đang lựa chọn tức phụ cho ca ca ?
Nàng tiến lên, bên cạnh Trần Hoàng Hậu, giả vờ giả vịt qua một lượt mười mấy bức tranh, cùng lắc đầu : “Rất khó coi”.
Trần Hoàng Hậu tán thành gật đầu.Câu tiếp theo của Triệu Lưu Ly khiến lòng Trần Hoàng Hậu dấy lên hy vọng. Triệu Lưu Ly : “Hoàng thích như …”
Trần Hoàng Hậu lập tức tỉnh táo, a một tiếng, vẻ tò mò, hỏi: “Con nó thích dạng như thế nào ?”
“Con rõ nha”. Triệu Lưu Ly cong đôi mắt to ngập nước lên, mắt cong cong, trong đầu phác họa bộ dáng của Ngụy La, cố ý thừa nước đục thả câu : “Hoàng ánh mắt bắt bẻ, cô nương thích nhất định thật xinh … Hơn nữa còn thể xinh bình thường, xinh tới mức khiến lời nào. Tiếp nữa da trắng, bộ dáng xinh xắn khéo léo, tướng mạo phú quý, tính cách cũng thể quá kém… Nếu thanh âm cũng dễ , còn gì hơn”.
Trần Hoàng Hậu vốn đang hưng trí bừng bừng lắng , càng càng cảm thấy Triệu Lưu Ly đang lừa gạt bà, bà chọt chọt trán nàng : “Nghe con kìa, nhiều yêu cầu như , mà tìm như thế? Con là cố ý để hoàng độc cả đời ?”
Triệu Lưu Ly cảm thấy thật oan uổng, thể trách nàng chứ? Hoàng thích Ngụy La, nàng chỉ dựa theo điều kiện của Ngụy La để , kém chút nào.
Kỳ quái là trong đầu Trần Hoàng Hậu nghĩ tới nhiều cô nương, duy chỉ quên mỗi Ngụy La – từng là thư đồng cho Triệu Lưu Ly. Đại khái chắc bà cho rằng Ngụy La vẫn còn hôn ước trong , tin tức nàng và Tống Huy từ hôn, cho nên nhất thời lúc nửa khắc cũng nghĩ gì tới Ngụy La.
Triệu Lưu Ly bĩu môi, tham mưu cho mẫu hậu nữa. Nàng cúi đầu nghịch nghịch túi thơm xanh ngọc thêu hoa văn bên hông, bên môi ẩn ẩn ý , chuyên tâm. Đây là lúc ở Tử Ngự Sơn trang, Dương Chẩn xuống núi mua cho nàng, bên trong là cánh hoa tự phơi, khó thể tưởng tượng bộ dáng con nhà võ, tay chân vụng về của phơi nắng từng cánh hoa một. Triệu Lưu Ly chỉ cần nghĩ tới hình ảnh đó, liền nhịn mà nhếch môi .
Trần Hoàng Hậu thấy Lưu Ly ngây ngô , nhịn gọi nàng một tiếng: “Lưu Ly, túi thơm ở ? Mẫu hậu thấy con mang nó vài ngày , dường như từng thấy qua”.
Triệu Lưu Ly giật ngẩng đầu, chớp chớp mắt : “Đây là A La tặng con, bên trong cánh hoa do nàng phơi nắng”.
Trần Hoàng Hậu ngược rõ chuyện Ngụy La một vườn hoa nhỏ, trong lúc rảnh rỗi việc gì cũng trồng hoa tưới nước, vì liền hoài nghi: “Rất đặc biệt”.