TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-02-01 10:35:09
Lượt xem: 306
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đến lúc phát hiện nguy hiểm thì muộn. Lúc đó, nàng chỉ là một đứa trẻ sáu tuổi, đối mặt với nhiều lớn như , chạy cũng chạy nổi. Nàng chạy tới một con suối thì Đỗ thị đuổi theo, bà dẫn hai ma ma, một trái một xốc nàng lên, sợ nàng khi trở về sẽ lung tung, vì trừ hậu họa, dứt khoát bóp cổ nàng ném xuống sông.
Hình ảnh hai tay Đỗ thị dùng sức bóp chặt cổ nàng, cả đời Ngụy La cũng cách nào quên . Xa lạ như thế, dữ tợn như thế!
Cũng may A La mạng lớn, bóp cổ như vẫn chết, trôi dạt theo dòng sông tới thôn nọ, một đôi vợ chồng nghề nông nhặt về nuôi.
Nàng từ Tứ tiểu thư của Phủ Anh Quốc Công trở thành con gái của một nông dân, gập ghềnh sống tới mười lăm tuổi. Mười lăm tuổi vốn là tuổi nên gả nữ nhi ngoài, nàng để dưỡng phụ, dưỡng mẫu an bài, liền nhớ tới phận của , trở về Phủ Anh Quốc Công nhận .
Cũng năm đó khi nàng mất tích, Đỗ thị giải thích như thế nào, thế nhưng thể an sống qua nhiều năm như . Nàng vẫn cho rằng phụ chỉ cần liếc mắt sẽ nhận nàng, sẽ đón nàng về phủ.
Đáng tiếc, nàng gặp Ngụy Côn lấy một , liền mẫu tử Đỗ thị hủy dung, một lưu lạc đầu đường, hôm sinh bệnh nặng, tới khi tỉnh thì chính là tình cảnh bây giờ.
Những ngày tháng khốn khổ tuyệt vọng như , bây giờ nhớ khiến Ngụy La khỏi lạnh sống lưng.
Cũng may nàng trở , cho nàng cơ hội quyết định nhân sinh của . Nhận rõ bên cạnh, Ngụy La bao giờ con đường đây nữa.
*** *** ***
Lúc Kim Lũ bưng chén đậu hủ hạnh nhân trở về, thì thấy đôi hài thêu của Ngụy La đều ướt đẫm, nhất thời cả kinh, liền đem khay đưa cho Kim Các đang một bên: “Tiểu thư mưa ngươi cũng khuyên nhủ ?”
Kim Các than thở: “Đã khuyên qua, nhưng mà tiểu thư chịu …” Kim Lũ trừng mắt Kim Các, nàng lập tức im miệng.
Kim Lũ là đại nha bên cạnh Ngụy La, năm nay mười ba tuổi, lớn tuổi hơn mấy khác, nàng trầm , cho nên ở trong đám nha cũng uy nghiêm, mấy lời đều khiến khác theo. Nàng đối với Ngụy La vô cùng tận tâm, mắt thấy mưa lớn, Kim Lũ lập tức đỡ Ngụy La từ hành lang dậy: “Tiểu thư, mau về phòng thôi, cô như sớm muộn gì cũng sinh bệnh…”
Ngụy La cúi đầu, thu hồi hận ý trong mắt, ngẩng đầu nhu thuận : “Kim Lũ tỷ tỷ, Thường Hoằng ?”
Thường Hoằng so với nàng chỉ nhỏ hơn một canh giờ, bề ngoài hai giống , ngay cả tính cách hoạt bát cũng giống, tình cảm tỷ mật hơn những tỷ khác nhiều. Nếu là bình thường, Thường Hoằng sớm sang đây thăm nàng, nhưng hôm nay thấy . A La rõ nguyên nhân, nhưng vẫn nhịn hỏi rõ.
Quả nhiên, Kim Lũ giải thích: “Phu nhân lo lắng sẽ đem bệnh lây qua cho Lục thiếu gia, nên cho Lục thiếu gia qua đây. Tiểu thư nếu nhớ ngài , nhanh nhanh dưỡng bệnh cho , như mới thể chơi cùng Lục thiếu gia”.
Đây đúng là tính toán của Đỗ thị, ly gián tình cảm tỷ của nàng và Thường Hoằng. Cho nên đời , cho dù nàng bỗng nhiên mất tích, Thường Hoằng cũng tuyệt đối hoài nghi Đỗ thị. A La chống má buồn bã: “Vậy …”
Nàng thể biểu hiện bất thường ngoài, nếu sẽ khiến Kim Lũ hoài nghi.
A La mở hai tay, ôm: “Kim Lũ tỷ tỷ, tỷ giúp đổi hài ? Giày A La ướt !”
Đối mặt với thỉnh cầu của một bé gái xinh như , Kim Lũ thể cự tuyệt chứ! Huống gì nếu A La , nàng cũng sẽ giúp tiểu thư đổi hài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-2.html.]
“Được, , để nô tỳ ôm tiểu thư phòng, giúp tiểu thư đổi giày”. Kim Lũ bế nàng về phòng, ôm nàng đặt ở tháp gần cửa sổ phía Nam, cởi xuống hài và tất ướt sủng, lấy khăn trắng lau sạch chân A La, mới một nữa đôi hài kim tuyến thêu mấy cành lê. Kim Lũ vẫn yên tâm dặn dò; “Tiểu thư đừng để mắc mưa, lão gia sẽ đau lòng…”
Ngụy La hai tay chống cằm, nghiêng đầu: “Lão gia nào?”
Mấy lời Kim Lũ giật : “Đương nhiên là Ngũ lão gia! Sao tiểu thư hỏi như ?” Ngũ lão gia là phụ của tiểu thư, xưa nay yêu thương tiểu thư nhất… Tiểu thư quên ? Ngụy La nháy mắt mấy cái, “Nếu phụ đau lòng , còn đến thăm ?”
Kim Lũ lệnh đám hạ nhân bưng đậu hủ lên, múc từng thìa một đưa tới bên miệng nàng: “Sáng nay lão gia ghé qua, lúc đó tiểu thư đang ngủ nên . Lão gia còn đợi ngài hết bệnh , ngày mai sẽ để phu nhân mang ngài Hộ Quốc tự dâng hương cầu phúc…”
Ngày mai Hộ Quốc tự.
Hôm nay là mùng hai tháng ba, ngày mai chính là mùng ba tháng ba. Chính là ngày Đỗ thị toan tính đem nàng bán cho mấy kẻ buôn .
Ánh mặt Ngụy La lạnh , tay nhỏ siết chặt vạt áo. Cảm xúc trong lòng nàng sôi sục, mặt vẫn là bộ dáng khờ dại như . A La ngoan ngoãn ăn xong chén đậu hủ hạnh nhân, Kim Lũ lấy khăn lụa lau miệng cho nàng. Ngụy La ngẩng đầu hỏi: “Kim Lũ tỷ tỷ, thấy thoải mái, ngày mai thể ?”
Kim Lũ cho rằng nàng lạnh, vội vàng kêu nấu nước nóng để nàng ngâm xua lạnh. “Việc ba ngày lão gia cũng đồng ý , phu nhân là vì suy nghĩ cho thể tiểu thư…Tiểu thư thể là chứ!”.
Ngụy La gì.
Không bao lâu , nước ấm mang tới, Kim Lũ cùng hai nha khác tới bình phong chuẩn , bỗng nhiên thấy thanh âm chén sứ đổ vỡ! Kim Lũ cuống quýt ngoài, chỉ thấy Ngụy La cạnh một mảnh chén sứ vỡ, bàn tay nhỏ bé những mảnh sứ vỡ b.ắ.n lên thương.
Miệng thương sâu, chỉ chảy một chút máu. Kim Lũ hoảng hốt, lấy khăn lụa đang chuẩn quấn lên, Tứ tiểu thư cúi đầu l.i.ế.m liếm, ngẩng đầu : “Kim Lũ tỷ tỷ, cẩn thận vỡ chén !”
Một cái chén thì giá trị gì? Có thể so với tiểu thư ?
Kim Lũ khom lưng đem Ngụy La ôm lên, bế nàng cách xa chỗ mấy mảnh vỡ, lưu hai nha khác dọn dẹp mặt đất.
Kim Lũ khẩn trương hỏi: “Tiểu thư thương chỗ nào ? Có đau chỗ nào ?” Nàng lắc đầu, tay ôm lấy cổ Kim Lũ chịu buông .
Kim Lũ vì Ngụy La ôm lấy, thấy nàng chậm rãi nhếch miệng , hàng mi dài rũ xuống, sóng mắt lưu chuyển, giống như hai con bướm vỗ cánh bay lên, xinh quỷ dị.
Nếu tránh , đành thôi.
Đỗ thị loại bỏ nàng, nàng thể cho bà một cơ hội chứ!
Nàng còn là nữ hài nhi ngây thơ vô tri những năm nữa, giữa các bọn họ còn nhiều việc cần thanh toán.
* la quần: loại quần từ lụa mỏng, mặc mát.