TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 204

Cập nhật lúc: 2025-02-13 03:50:42
Lượt xem: 116

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đến nay Ngụy La vẫn hết sức xa lạ với cái tên “Trường Sinh” , nghĩ một hồi nàng mới nhớ tới đó là nhũ danh của Triệu Giới. Ngụy La khựng : “Không Hoàng Hậu Nương Nương tới tìm thần nữ việc gì?”

Trần Hoàng Hậu mỉm , hàm súc : “Bản cung và phụ con việc thương lượng”. Ngụy La: "..."

Về chuyện thương lượng cái gì, cần đoán cũng . Trần Hoàng Hậu coi trọng nhất là Triệu Lưu Ly và Triệu Giới, thể cho bà tự một chuyến, ngoại trừ hai cũng còn ai khác. Triệu Lưu Ly gần đây an phận, việc gì, khả năng duy nhất… cũng chỉ ở Triệu Giới.

Ngụy La quấn quấn tóc, thẹn thùng : “Hoàng Hậu Nương Nương thể chờ một lát … thần nữ chải tóc đàng hoàng chuyện với ngài”.

Trần Hoàng Hậu sạp mĩ nhân, nàng, : “Con cứ rửa mặt chỉnh trang , bản cung cũng sắp rời ”.

Trần Hoàng Hậu , Ngụy La cũng thể mạnh miệng đuổi ngừơi, chỉ thể ghế khắc song phượng quấn gương bồ đào, kêu Kim Lũ chải đầu cho nàng. Kim Lũ nhận lược bí, chuẩn búi kiểu tóc nguyên bảo.

Ngụy La cũng thể gạt Hoàng Hậu Nương Nương qua một bên, đang tìm đề tài mở miệng, bên Trần Hoàng Hậu thẳng vấn đề hỏi: “A La, con thấy Trường Sinh thế nào?”

Ngụy La hai gò má phiếm hồng của cô nương trong gương, suy nghĩ một lát, trả lời quy củ: “Tĩnh Vương thành thục trầm , săn sóc tỉ mỉ chu đáo, là một vị vương giá hiếm thấy”.

Nói xong, hồi lâu nàng cũng thấy phía lưng phản ứng gì. Chẳng lẽ nàng sai ?

Ngụy La nhịn đầu , chỉ thấy bộ dáng thôi của Trần Hoàng Hậu. Ngụy La chút quẫn bách, rõ chuyện gì bèn hỏi: “Nương nương, thần nữ sai ?”

Trần Hoàng Hậu mỉm : “Không , con đúng”.

Trong mắt khác, Triệu Giới là một vị vương gia tàn nhẫn bạo ngược, lòng độc ác, ngay cả Triệu Lưu Ly cũng vài phần kinh sợ . đến chỗ tiểu cô nương thành “Trầm thành thục, săn sóc tỉ mỉ chu đáo”. Nếu ánh mắt của Ngụy La vô cùng vấn đề, thì chính là nhi tử của bà quả thật thích cô nương ít, vì thế ở mặt nàng và mặt khác là hai bộ dáng khác .

Không lâu , Kim Lũ búi xong tóc cho Ngụy La, đeo lên một cây trâm ngọc bích khảm vàng. Ngụy La dậy chuẩn cùng Trần Hoàng Hậu rời khỏi phòng, Trần Hoàng Hậu với nàng: “Con ở trong phòng , cần nhà chính. Bản cung việc với phụ con, xong sẽ trở về”.

Ngụy La suy nghĩ một chút, nếu Trần Hoàng Hậu tới đây thì chắc hẳn Triệu Giới cũng tới. Lúc nàng ngoài thật lắm, vì thế cũng kiên trì, tiễn Trần Hoàng Hậu tới ngoài cửa, đưa mắt xa.

*** *** ***

Nhà chính trong Tùng Viên.

Trần Hoàng Hậu ngay ngắn ghế bành bằng gỗ cúc lê, ngược cũng quanh co lòng vòng, khai môn kiến địa với Anh Quốc Công và Ngụy Côn: “Hôm nay bản cung tới là vì hôn sự của A La và Giới Nhi”.

Anh Quốc Công sớm chuẩn , bây giờ cũng coi như bình tĩnh. Ngụy Côn ngược chút căng thẳng, nắm chặt chén sứ trắng trong tay.

Trần Hoàng Hậu : “Nếu Anh Quốc Công ý kiến gì, ngày mai bản cung liền với Bệ hạ, thỉnh ngài tứ hôn cho Triệu Giới và A La”.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-204.html.]

Anh Quốc Công lên tiếng, Ngụy Côn chần chừ một lát, nhịn : “A La tuổi còn nhỏ, nghịch ngợm, gả cho Tĩnh Vương điện hạ, e là sẽ khiến điện hạ thêm phiền toái…”

Triệu Giới bên Trần Hoàng Hậu, liền tỏ thái độ: “A La gả cho bản vương thì chính là Vương phi của Phủ Tĩnh Vương, bản vương chiếu cố nàng là chuyện hiển nhiên, phiền toái?”

Người còn gả , dùng giọng điệu giống như đồ của .

Chỉ là câu trả lời chân thành tha thiết xua tan tất cả cố kỵ trong lòng Ngụy Côn. Trước Triệu Giới trong mắt ông là một cao cao tại thượng, uy phong trang nghiêm; bây giờ thoắt cái thành con rể của ông, trong nhất thời Ngụy Côn khó thể tiếp nhận loại chuyển biến , lúc đối mặt với Triệu Giới ông cũng nên dùng thái độ gì.

Không chỉ ông, mà ngay cả Anh Quốc Công cũng thế.

Lúc Triệu Giới tới Phủ Anh Quốc Công, biểu hiện lúc nào cũng bình thản, cũng gặp A La mấy chứ đừng hành động gì khác. Đến tột cùng thì coi trọng A La từ lúc nào? Sao ngay cả một chút dấu hiệu cũng thấy?

Nghi hoặc thì vẫn là nghi hoặc, nếu sự tình tới mức , Hoàng Hậu Nương Nương tự tới cửa, bọn họ còn từ chối thì chính là phân biệt đúng sai.

Triệu Giới nét mặt hai dãn , dậy ôm quyền ; “Thỉnh nhị vị đồng ý gả A La cho bản vương”.

Ngụy Côn chần chừ do dự, cuối cùng gật đầu, : “Có điều A La còn cập kê, và phụ đều nỡ để nàng gả sớm như , giữ nàng thêm một năm nữa, chờ tới khi cập kê …”

Triệu Giới cũng thấy yêu cầu hợp tình hợp lý, gật đầu : “Cũng nên như thế, bản vương nguyện ý chờ nàng cập kê đón nàng cửa”.

Ngụy Côn thở phào, coi như là yên tâm.

Sau khi thương lượng hôn sự xong, Anh Quốc Công tự tiếp đãi Trần Hoàng Hậu và Tĩnh Vương một lát, đang chuẩn lưu hai cùng dùng bữa trưa, Trần Hoàng Hậu liền uyển chuyển từ chối: “Bản cung nên ngoài quá lâu, phiền nữa, Anh Quốc Công và chậm rãi dùng bữa”.

Anh Quốc Công đành thôi, mang theo gia quyến tiễn Trần Hoàng Hậu và Triệu Giới tới cửa. Cho tới khi chiếc xe ngựa nắp xanh lộng lẫy rời , mới như tỉnh mộng, chút cảm giác chân thật.

Không quá ba ngày, thánh chỉ tứ hôn của Hoàng Đế Sùng Trinh quả nhiên tới phủ.

Anh Quốc Công dẫn cả nhà quỳ trong viện, đến truyền chỉ đầu đội mũ lụa đen mạ vàng, mặc áo bào đỏ thẫm thêu mẫu đơn, từng chữ từng chữ rõ ràng: “… Đặc biệt gả cho Tĩnh Vương Triệu Giới phu nhân, tháng chín sang năm thành hôn”.

Anh Quốc Công phất tay áo, tiến lên : “Thần tiếp chỉ”.

Chuyện hôn sự của Ngụy La Và Triệu Giới tới giờ cuối cùng cũng định xuống. Phủ Anh Quốc Công nhanh sẽ gả ngoài một vị Tĩnh Vương Phi!

Cung nhân truyền chỉ , Đại phòng, Nhị Phòng, Tứ phòng rối rít chúc mừng Ngụy Côn và Ngụy La. Tam phu nhân cũng bất chấp nước chua trong lòng, nghĩ tới Ngụy La chính là Tĩnh Vương Phi, cũng thể trình gương mặt tươi , hư tình giả ý chúc mừng: “A La thật sự là phúc khí”.

Ngụy La phía Ngụy Côn, cầm thánh chỉ trong tay, căn bản đem lời của Tam phu nhân để trong lòng. Nàng nhớ tới bộ dáng sốt ruột của Triệu Giới, nhịn cong khóe môi. Lần thì , cuối cùng cũng đạt ước , nàng liền gả cho , lúc vui tới cỡ nào ?

Loading...