TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 210

Cập nhật lúc: 2025-02-13 06:53:03
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngụy La nghẹn họng, nhưng cách nào phản bác. Cuối cùng, nàng chỉ thể ngẩng đầu : “Bây giờ còn !”.

Cuối cùng, Triệu Giới vẫn là thuận theo Ngụy La, mua mạn che mặt ở ven đường cho nàng đeo , cúi giúp nàng cột dây: “Sớm muộn gì cũng sẽ là của ”.

Sau khi đeo mạn che mặt, Ngụy La cảm thấy yên tâm hơn nhiều, lo lắng phát hiện nữa. Bàn tay nhỏ bé chui trong tay áo Triệu Giới, cầm tay về phía : “Đi thôi!”

Triệu Giới ngậm , bộ dáng phấn khởi hưng trí bừng bừng của nàng, cũng đành lòng đả kích nàng.

Cho dù Ngụy La đeo mạn che mặt thì thế nào? Ai ở Thịnh Kinh Thành sẽ nắm tay chứ? Rơi trong mắt khác chẳng qua cũng chỉ là giấu đầu hở đuôi mà thôi. Có điều nếu nàng như , cũng nên phối hợp, cùng nàng hợp thành một đôi tình nhân nhỏ lén lút hẹn hò.

Phía xa chính là nơi đoán đố đèn, từng dãy đèn lồng treo giữa ngã tư đường, khó trách Dương Hạo xe ngựa qua , đoán đố đèn thành ba vòng vây chật như nêm, đừng tới xe ngựa, ngay cả bộ qua cũng dễ dàng gì! Bên cạnh đám hối hả qua , Ngụy La chỉ thể tận lực trốn trong lòng Triệu Giới. Cánh tay Triệu Giới để lưng nàng, vững vàng che chở, tránh cho đường va chạm tới nàng.

Cho dù như vẫn phát sinh chuyện ngoài ý .

Vài vị thư sinh nghiêng về phía , đối diện mặt là một câu đố đèn trăm suy ngàn nghĩ cũng nghĩ . Cũng ai chen lấn ai, đèn lồng từ tay đó rơi mất, nương theo chiều gió, vặn đáp xuống bên chân Ngụy La. Nàng suýt chút nữa đạp lên nó, vội vàng dừng , khom nhặt đèn lồng lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-210.html.]

Chỉ thấy mặt đèn lồng dán một hàng chữ: “Giáo phường quần, bài hồ vũ. Phấn đề cách”. Ngụy La , thuận miệng : “Liệt nữ truyện”

Bên , một nam tử trang phục lỏng lẻo đeo thắt lưng to bản tới mặt nàng, đang mở miệng, thấy nàng liền dừng , thể cứng đờ.

Nam tử đồng môn phía cũng như bừng tỉnh đại ngộ, rối rít : “ , !”

Bọn họ bình thường nho giáo, xem nhẹ sách nữ tử , vì mới đoán . Ngụy La ở trong khuê phòng, thường Tiết dạy bảo nên nhiều sách, cho nên nàng cần nghĩ nhiều, thoáng cái liền đoán . Ngụy La ngẩng đầu, đang chuẩn trả đèn lồng, lúc thấy rõ nam tử mặt nàng liền ngẩn , cánh môi ấp úng, thiếu chút nữa bật thốt thành lời: “Tống Huy ca ca!”

Người mặt nàng, đúng là Tống Huy.

Hôm nay Tống Huy cùng đồng môn ngoài xã giao, đường về ngẫu nhiên qua nơi , bằng hữu tâm huyết dâng trào, dừng đoán đố đèn. Hắn bên cạnh xem, ngẫu nhiên cũng đoán mấy cái, ngờ gặp Ngụy La ở đây… Cho dù nàng đeo mạn che cũng nhận , bọn họ quen nhiều năm như , vẫn còn nhớ thứ về nàng: thanh âm, hình, cảm giác… Huống gì còn Triệu Giới cạnh nàng, thể nhận sai !

Bàn tay đưa đèn lồng của Ngụy La dừng giữa trung, nên thu tiếp tục đưa tới.

Cũng may Tống Huy để nàng khó xử, nhận lấy đèn lồng, cánh môi cong nhẹ, thấp giọng : “Đa tạ cô nương giúp đỡ”.

Loading...