TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 234
Cập nhật lúc: 2025-02-14 00:54:14
Lượt xem: 97
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Diệu Lan xong sắc mặt càng thêm trắng bệch, nàng gọi Ngụy Côn tới hỏi, chuyện . Ngụy Côn lắc đầu phủ nhận, cầm tay nàng nghiêm túc hứa hẹn: “Lan nhi, đời chỉ cần nàng”.
Khương Diệu Lan lựa chọn tin tưởng ông.
Tin tưởng đến một ngày Ngụy Côn từ trong phòng nàng ngoài, ở hành lang chuyện với Đỗ Nguyệt Doanh: “Sao tới đây? Thân thể , hôm mới cảm . Trong phòng Lan nhi bệnh khí quá nặng, sợ lây cho , nên trở về ”.
Trong phòng, Khương Diệu Lan nắm chặt chăn đệm , tư vị trong lòng là gì. Nàng vẫn cho rằng bản nàng trong lòng Ngụy Côn là đặc biệt, mới phát hiện là , ông đối với tất cả đều nhu hòa, đều kiên nhẫn, đều khoan dung. Giống như ông đối với Đỗ Nguyệt Doanh .
Tin tưởng cho tới một ngày Đỗ Nguyệt Doanh phòng nàng, ngượng ngùng đặt tay lên bụng, với nàng: “Tỷ tỷ, mang thai đứa nhỏ của Ngũ gia”.
Ngũ lôi oanh tạc.
Khương Diệu Lan nhắm mắt, như bình tĩnh, thật trong lòng như d.a.o khoét.
Nàng tin lời Đỗ Nguyệt Doanh , hỏi cho rõ ràng, nhưng đêm đó Ngụy Côn về nhà. Khương Diệu Lan kêu Quế Nhi hỏi thăm một chút, Ngụy Côn ngoài xã giao.
Ngày hôm , Khương Diệu Lan bệnh nặng dậy nổi, đại phòng, nhị phòng đều tới thăm, khi đó tam gia Ngụy Xương còn lấy vợ. Ngụy Xương nghĩ gì trong lòng, trong Phủ Anh Quốc Công điều rõ. Ngũ Phu nhân xinh những khiến Ngũ gia chung tình, ngay cả Tam gia cũng nhất kiến chung tình với nàng. Đáng tiếc Ngũ phu nhân và Ngũ gia chim cá tình thâm, chỗ cho Tam gia dung .
Ngụy Xương thấy bộ dạng của Khương Diệu Lan, thừa dịp rời mới dám tới đầu giường nàng, hai mắt đỏ hồng hỏi: “Sao gầy như thế ? Có hạ nhân chăm sóc cho ?”
Khương Diệu Lan đầu , yếu ớt : “Đa tạ Tam bá quan tâm, ”. Ngụy Xương nàng, lời nào.
Hồi lâu , Khương Diệu Lan mới lên tiếng, nhưng là hỏi một chuyện khác: “Hôm qua… trong phủ thỉnh đại phu ?”
Nàng hỏi cái gì, Ngụy Xương đương nhiên rõ.
Ngụy Xương nhớ tới những thủ đoạn của Đỗ Nguyệt Doanh và vị hôn thê Liễu Thị của , vì đuổi nữ nhân , hai đàn bà đó cái gì cũng . ông cũng lúc đó bản nghĩ gì, mà cho nàng , ngược thẳng: “Đỗ Thị mang thai, là đứa nhỏ của Ngũ …”
Khương Diệu Lan rốt cục cũng mất chút khí lực chống đỡ cuối cùng của , giống như thời gian ai đó lấy , đầu óc nàng trống trơn, nghĩ gì. Nàng ở đầu giường, nhắm mắt , tất cả sức lực của hai tháng như cạn sạch, nàng chỉ cảm thấy như đến bước đường cùng, chỉ còn sự tiều tụy. Nếu như vì hai đứa bé, lẽ nàng cũng chống đỡ nổi tới bây giờ.
Lúc Ngụy Côn , thấy cảnh Khương Diệu Lan đang , Ngụy Xương ở đầu giường nàng lau nước mắt.
Ánh mắt Ngụy Côn trầm xuống, ông xông tới đánh với Ngụy Xương, tình thâm như thể tay chân, cuối cùng vì một nữ nhân mà trở mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-234.html.]
Đây cũng giống như một cọng rơm cuối cùng đè c.h.ế.t lạc đà.
Ngụy Côn cơn tức giận nỗi giận ầm ĩ với Khương Diệu Lan, ông vài câu khó , đó ngay cả bản ông cũng nhớ gì, chỉ nhớ rõ sắc mặt Khương Diệu Lan trắng như giấy, trong mắt tức giận, chỉ lộ sắc xám tro chán chường.
Tiếp theo đó, Ngụy Côn liền thấy Khương Diệu Lan nữa.
Nàng rời sạch sẽ, nhân lúc đêm tối mà rời cùng nha Quế Nhi của nàng. Nếu trong phòng còn mùi thuốc nhè nhẹ, Ngụy Côn cảm thấy tất cả thứ phát sinh trong thời gian đều là một giấc mộng, Khương Diệu Lan, hai đứa nhỏ…
Hài tử!
Ngụy Côn chợt nhớ tới điều gì, vội vàng chạy tới thiên phòng bên cạnh. Ông thấy hai đứa trẻ sơ sinh trong tã lót, mặt giống như đúc, một đứa tỉnh, một đứa vẫn còn ngủ say. Ngụy La mở to đôi mắt đen lúng liếng ông, nắm tay nhỏ mềm mềm trắng trắng hình quả đấm, rõ chuyện gì xảy , ông chằm chằm, thậm chí còn nhếch miệng khúc khích.
Ngụy Côn quỳ bên cạnh nôi, nhịn rống thất thanh.
Ông sẽ nguyên nhân Khương Diệu Lan rời , cũng vĩnh viễn chân tướng là gì. Ngụy Côn chạm Đỗ Nguyệt Doanh, chỉ là ông uống rượu say, coi Đỗ Nguyệt Doanh là Khương Diệu Lan, ôm bà hai câu mê sảng. Còn chuyện mang thai, là lời vô căn cứ. Cho dù Ngụy Côn chạm bà , cũng dễ dàng mang thai như , chỉ Khương Diệu Lan vốn sớm cho rằng bọn họ cẩu thả, mới dễ dàng tin lời Đỗ Thị . Mục đích của bọn họ là bức tử Khương Diệu Lan, bây giờ tuy Khương Diệu Lan rời , nhưng một nữ nhân thể nơi nào? Không lưu lạc xóm cô đầu thì là chết, coi như đạt mục đích.
Ngụy Côn chẳng gì, lúc từ bên ngoài trở vốn giải thích hết với Khương Diệu Lan, nhưng khi thấy hành động mật của nàng và Ngụy Xương, nhớ tới tình ý của Ngụy Xương đối với nàng, ông nhất thời nổi m.á.u ghen, bất an và phẫn nộ khiến đầu óc mụ mị mới thể chuyện sai lầm.
chuyện Ngụy Côn chạm qua Đỗ Nguyệt Doanh là thật, cho dù tới bước cuối cùng, nhưng cũng tổn hại trong sạch của cô nương . Ông tìm Khương Diệu Lan, tâm như tro tàn, trở Thịnh Kinh Thành , thể cưới Đỗ Thị.
Dù tình đầu ý hợp thế nào cũng bù duyên phận nông cạn.
Cho nên Phủ Anh Quốc Công mới thể với bên ngoài là Khương Diệu Lan qua đời vì bệnh, dù một tức phụ nhi bỏ nhà nếu truyền ngoài cũng là một vụ tai tiếng.
Sau khi Khương Diệu Lan rời khỏi Phủ Anh Quốc Công, vốn cũng cho rằng sống bao lâu, nghĩ sẽ gặp Phó Hành Vân.
Phó Hành Vân là đại phu, y thuật cao siêu, cứu nàng một mạng.
Chỉ là lúc ở Phủ Anh Quốc Công thể nàng thương kéo dài quá lâu, đả thương căn cơ, sớm thể sinh nở.
Khương Diệu Lan rời nhiều năm như , lúc mới đầu cũng Ngụy La và Thường Hoằng sẽ nhận nàng, nàng cũng chuẩn tâm lý. hôm nay thấy, kìm xúc động, cho dù Ngụy La nhận nàng, nàng cũng cho Ngụy La , nàng mà của nó.
Khương Diệu Lan Ngụy Côn: “… Nghe ông cưới Đỗ Nguyệt Doanh, hai sống chứ?” Ngụy Côn che mặt, nên lời.
Cũng ai vẻ mặt ông lúc đó thế nào, chỉ thể thấy thể ông run rẩy và thoát một tràn thanh âm thống khổ.