TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 246
Cập nhật lúc: 2025-02-14 02:12:35
Lượt xem: 106
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngụy La một đám vây quanh đưa động phòng, cho tới khi lên giường hỉ đỏ thẫm, nàng mới thở phào nhẹ nhõm trong lòng.
Cuối cùng cũng lăn qua lăn xong .
Tân phòng của Ngụy La và Triệu Giới ở trung tâm Phủ Tĩnh Vương, sân nhỏ tên Chương Thải Viện, trong viện bố trí còn hơn cả Phủ Anh Quốc Công. Khắp nơi đều đỏ hồng tới chói mắt, nến đỏ, đèn lồng đỏ, lụa đỏ, màn che đỏ, trong khung cảnh như , dường như khiến mặt mỗi đều là màu đỏ vui mừng.
Triệu Giới nhận gậy như ý từ trong tay hỉ nương, từ từ nhấc lên một góc khăn đầu Ngụy La.
Ngụy La giương mắt, lúc nãy nàng nắm lụa đỏ theo Triệu Giới cả một đường, bây giờ cuối cùng cũng thể thấy . Nửa năm gặp, Triệu Giới hình như gầy một chút, chỉ là mặt mày càng thêm góc cạnh, khí bức , bên môi thoáng nụ say lòng , hòa tan vẻ lãnh đạm đuôi lông mày, khiến gương mặt thêm chút hương vị khói lửa nhân gian.
Trong phòng còn khác, Ngụy La ý tứ nhiều, nhanh liền rũ mắt.
Ngược một vị phụ nhân trêu ghẹo : "Tân lang thấy tân nương tử xinh , tròng mắt cũng chuyển nha!”
Ngụy La: "..."
Trên mặt Triệu Giới khó khi lộ vẻ tự nhiên, nhanh , cũng phản bác.
Hỉ nương dẫn hai nha tung đậu phộng, hạt sen v.v… lên Ngụy La và Triệu Giới, tượng trưng cho hoa nở phú quý, sớm sinh quý tử. Sau cùng đưa lên hai chén rượu hợp cẩn, Ngụy La và Triệu Giới mặt đối mặt uống rượu, lúc hỉ nương mới chịu dẫn bọn nha ngoài.
Triệu Giới còn ngoại viện mời tân khách, uống rượu xong liền rời , lưu Ngụy La và vài vị phu nhân.
Những đều là trưởng bối của Triệu Giới, Ngụy La gặp qua, nàng từng thấy, nàng tiện mở miệng hỏi, liền giường hỉ thêu long phượng, nghiêng tai chuyện.
Ngụy La chút đói bụng, thật sự thể lọt lời của bọn họ, chỉ cúi đầu lộ dáng vẻ tươi ngượng ngùng đúng.
Dì của Triệu Giới – Tuy Dương Hầu phu nhân là một nhiệt tình, Ngụy La giới thiệu trong phòng, Ngụy La liền chào hỏi từng , lúc mới phát hiện Triệu Giới ít cô dì.
Trong đó còn vài đại cô nương lớn hơn Ngụy La bao nhiêu, bởi vì quá quen thuộc, Ngụy La và bọn họ cũng gì.
Cũng may các nàng bao lâu liền rời , Ngụy La cuối cùng thể nghỉ ngơi một chút. Kim Lũ tới hỏi: “Tiểu thư, ngài xiêm y , còn rửa mặt?”
Ngụy La chỉ cảm thấy đồ trang sức đầu và xiêm y nặng cỡ hai mươi cân, khiến cổ nàng đều nhanh mỏi. Nàng lời Kim Lũ , tịnh phòng tắm rửa gội đầu, đổi một bộ đồ khác.
Vừa lúc Bạch Lam mang theo một hộp cơm gỗ sơn đen , bày chén : “Trong phòng bếp nhiều đồ, nô tỳ lấy vài món tiểu thư thích mang tới, tiểu thư chịu khó một chút, cả ngày nay đều ăn gì”.
Trên bàn tử đàn khắc sư tử để một đĩa bánh ngọt mật ong, một đĩa bánh dừa thơm , một chén gạch cua đậu phụ và một chén nước dừa táo đỏ hầm tuyết sò cách thủy, cũng tầm hai ba món. Ngụy La bàn tròn, mới uống xong bát táo đỏ hầm, liền thấy bên ngoài tiếng chuyện, Bạch Lam xem, trở bẩm báo: “Là Vương gia ạ!”
Đi theo Triệu Giới về còn vài ba thế gia công tử và con nối dòng của hoàng thất, đều nghĩ xem bảo bối Triệu Giới nâng trong lòng bàn tay trông thế nào. Chỉ tiếc còn thấy , Triệu Giới trong liền đóng cửa, với bọn họ: “Tất cả giải tán ”.
Cửu Hoàng Tử tất nhiên hài lòng, duỗi một tay cản trở: “Nhị ca, thật phúc hậu, để cho bọn Nhị tẩu một chút!”
Triệu Giới bên ngoài nhưng trong lòng thì : “Tức phụ nhi của bản vương cho xem? Đệ tức phụ , về nhà tự mà xem”.
Nói tới đây, Cửu hoàng tử thành nửa năm, Triệu Giới là nhị ca mới thành , cũng thật dễ dàng.
Những khác cũng là bất mãn, rối rít kháng nghị, thế nào Triệu Giới cũng thèm nể mặt, bịch một tiếng đóng cửa phòng .
Triệu Giới xoay , thấy Ngụy La phía , đầu tóc khoác ở một bên, hai tóc mai dùng kẹp hồ điệp bằng vàng mỏng cố định, mặc áo hồng đào thêu hoa văn cùng váy ngắn đồng màu, bộ dáng yêu kiều, mắt hạnh , tiến lên, cũng chuyện. Nếu mặt nàng ửng hồng, Triệu Giới còn cho rằng nàng sợ hãi.
Triệu Giới thức ăn bàn, hỏi: “Đói bụng?”
Ngụy La gật gật đầu, nhớ tới gì đó: “Huynh uống rượu, để kêu chuẩn canh giải rượu”. Nói xong Ngụy La liền kêu Kim Lũ nấu một chén canh giải rượu bưng lên.
Ngụy La vẫn còn quen việc quan hệ hai đột nhiên đổi, Triệu Giới rõ ràng là Triệu Giới, nhưng từ nay về còn là Đại ca ca của nàng nữa, mà là phu quân của nàng. Thế nên hiện tại Ngụy La cũng nên gọi thế nào.
Thật Triệu Giới say, tửu lượng của , tuy hôm nay uống nhiều rượu, nhưng còn nhiều tới mức khiến thần chí rõ ràng. Chỉ là thấy Ngụy La căng thẳng, nên cũng từ chối, phối hợp xuống đối diện nàng: “Canh giải rượu một lát mới nấu xong, ăn chút gì , chỉ sợ nàng cả ngày hôm nay cũng ăn gì?”
Ngụy La xuống theo, vùi đầu tiếp tục uống chén canh hầm mới nãy: “Buổi sáng ăn một quả táo”. Trong giọng chút đáng thương.
Hai mắt Triệu Giới cong cong, lúc mới mở khăn vì ngại nhiều , nàng nhiều, bây giờ chỉ hai bọn họ, liền kiêng nể gì nàng chằm chằm. Ngụy La như đều tự nhiên, ngẩng đầu hỏi: “Huynh gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-246.html.]
Triệu Giới lấy tay chỉ chỉ, chậm rãi : “Nhìn phu nhân của ”.
Mặt Ngụy La thoáng hồng, kiểu còn kêu ăn cơm thế nào? Ngụy La trừng thì Kim Lũ bừng chén canh giải rượu tới, dè dặt đặt mặt Triệu Giới: “Vương gia”.
Triệu Giới gật đầu: “Đều lui ”.
Lời hàm nghĩa rõ ràng, chính là vương gia vương phi cần nha hầu hạ, tất cả trong phòng đều lui ngoài.
Kim Lũ Ngụy La một cái, khom dẫn Bạch Lam và các nha khác trong phòng ngoài.
Trong phòng trở nên yên tĩnh, chỉ còn hai Ngụy La và Triệu Giới, Ngụy La còn nuốt trôi cơm, ngốc tử cũng Triệu Giới cái gì. nàng còn chuẩn sẵn sàng, đành cúi đầu tiếp tục uống cháo, hy vọng thể kéo dài thời gian thêm một chút.
Triệu Giới thật cũng sốt ruột, uống xong canh giải rượu liền bên cạnh đợi nàng.
Cho tới giờ Ngụy La còn bao giờ cảm thấy ăn một bữa cơm gian nan tới , nàng cố sức ăn, nghiêm chỉnh ăn hết đĩa bánh ngọt mật ong, bụng cũng còn chỗ chứa nữa. Thật Ngụy La nuốt trôi, nhưng hết tới khác Triệu Giới còn cố ý đem đĩa bánh dừa nướng tới mặt nàng: “A La, cái còn ăn hết ”.
Ngụy La: “…”
Ngụy La ngẩng đầu, trừng mắt liếc một cái, ánh mắt đó, thật giống con sóc nhỏ thẹn quá hóa giận, quai hàm phình lên, tức đáng yêu.
Triệu Giới nhịn lên, ghé nàng, nhéo má nàng : “Ăn no ?” Ngụy La nuốt ngụm bánh ngọt mật ong cuối cùng xuống, đàng hoàng thừa nhận: “Ăn quá no”.
Triệu Giới để tay lên bụng nàng: “Để sờ sờ xem tròn ”. Ngụy La đẩy tay : “Không cho phép sờ”.
Triệu Giới là loại nào, ngươi cho sờ liền động ? Sức lực của Ngụy La căn bản nhỏ bé đáng kể, xoa xoa bụng Ngụy La, : “Để xem tới còn dám ăn no như ? Ta là mãnh thú , mắt đều dính lên bàn, cũng thèm một cái”.
Ngụy La nghĩ cũng : “Muội ”. Nàng bổ sung: “hai mắt đều ”.
Triệu Giới khẽ, ôm nàng lên đùi, một tay nhẹ nhàng xoa bụng nàng, một tay bóp bàn tay nhỏ của nàng: “Không đủ, quá ít, thời thời khắc khắc đều vi phu”.
Vi phu…
Hắn cứ thế tự nhiên xưng hô như !
Ngụy La mới da mặt dày như , Ngụy La dụi dụi n.g.ự.c , hai tay duỗi ôm cổ Triệu Giới, đầu vùi cổ lẩm bẩm : “Muội thẹn thùng”.
Giờ khắc , tâm Triệu Giới bỗng nhiên mềm nhũn, ôm cánh tay nàng thật chặt, giống như khảm nàng lòng.
Dừng một chút, Triệu Giới ôm Ngụy La về phía giường lớn bằng gỗ hoa lê khắc những đám mây cuộn, nhấc lên màn thêu đỏ thẳm, đặt Ngụy La lên giường, trong giọng kìm khàn khàn: “A La, chờ ngày bao lâu ?”
Ngụy La nghiêng lăn trong giường, đưa lưng về phía : “Muội ”.
Triệu Giới ngậm , một chân áp chế giường, cúi cầm lấy nhánh tóc trơn mượt đen láy của nàng, đặt ở chóp mũi hít hà: “Muội quan trọng, chốc nữa thể cho ”.
Lần ngay cả lỗ tai Ngụy La cũng ửng hồng, nàng đương nhiên khờ dại cho rằng Triệu Giới chỉ miệng, là dùng miệng “ cho ” đơn giản như .
Trong phòng tắt đèn, chỉ còn một đôi đèn cầy khổng lồ đang cháy, ánh nến chiếu sáng một góc, cũng chiếu cảnh sắc duy nhất trong giường.
Ngụy La còn xiêm y, mặt ửng đó, khẩn cầu với Triệu Giới: “Không như …”
Triệu Giới ngẩng đầu, cúi , ghé tai nàng, khàn giọng : “Trên A La đều là hương, chỉ , trong miệng cũng , ngay cả ở đây cũng…”
Ngụy La thấp giọng sụt sùi : “Không cần”.
Triệu Giới hôn từng cái từng cái lên mặt nàng, thật nhẹ nhàng, trán lấm tấm mồ hôi: “Ta chỉ khiến dễ chịu hơn một chút, lát nữa sẽ đỡ đau hơn. Bảo bối, thích ?”
Ngụy La nghiêng đầu, đôi mắt như dòng nước, sóng nước mênh mang, nàng khẽ thở dốc, căn bản nghĩ tới việc trả lời câu hỏi của .
Một đêm , trong đầu Ngụy La chỉ một suy nghĩ. Chính là nghiền nát.
Nàng cảm thấy giống như nghiên mực đoan khê nghiền nát, mực trong nghiên mài , lúc nhẹ lúc nặng, cuối cùng nghiên mực nước, ở áo ngủ bằng gấm đỏ thẫm thêu long phượng để một bức họa khó coi.