TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 249

Cập nhật lúc: 2025-02-14 02:34:14
Lượt xem: 101

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngụy La liễm mắt, bộ thấy ánh mắt trêu ghẹo của Triệu Lưu Ly.

Một vị nữ quan mặc xiêm y màu lục và váy thêu hoa bưng một cái khay sơn đỏ vẽ hình thác nước lên , khay đặt hai chén , là Quan Âm để Ngụy La hiếu kính với Sùng Trinh Hoàng đế và Trần Hoàng Hậu. Ngụy La bưng chén màu hoa thủy tiên lên, tới mặt Sùng Trinh Hoàng Đế, cung kính : “Thỉnh phụ hoàng dùng ”.

Sùng Trình Hoàng Đế quá ngũ tuần, khác lắm so với mười năm , thể cường tráng, tinh thần khỏe mạnh, mặt mày Triệu Giới sáu bảy phần giống ông. Hoàng Đế nhận chén trong tay Ngụy La, cúi đầu uống một ngụm, : “Được, . Trẫm còn nhớ, đây con thư đồng cho Lưu Ly ?”

Ngụy La gật gật đầu, khi đó nàng mới sáu tuổi, bây giờ cũng mười năm , nghĩ tới Hoàng Đế vẫn còn nhớ.

Sùng Trinh Hoàng đế nhận của nàng, tất nhiên đưa lễ vật. Ông lệnh cho cung nhân lưng ông mang ít đồ vật trình lên, là một bộ văn phong tứ bảo sơn son viền hoa văn hình sen: “Đây là văn phong tứ bảo trẫm cất riêng lâu, chữ của con tệ, vặn bộ thích hợp chữ nhỏ, liền tặng cho con”.

Ngụy La tiến lên nhận đồ cảm tạ, lúc nàng thấy một cái nghiên mực Đoan Khê, nhớ tới cái gì, mặt ửng hồng.

Đó là bởi vì tối qua lúc chuyện đó, Triệu Giới cố ý hỏi nàng: “A La, xem chúng giống đang nghiền nát ?”

Lúc đầu Ngụy La hiểu lắm, liền ghé tai nàng giải thích: “Muội nước cũng giống như nghiền mực !”.

Lúc Ngụy La hận thể đá xuống giường.

Bây giờ thấy nghiên mực , nhớ tới lời Triệu Giới , Ngụy La tự nhiên nghĩ đến. Nàng đầu , liền thấy Triệu Giới như như , thật đáng giận, đến lúc nào còn tâm tư nàng. Ngụy La chuyển tầm mắt, bưng một chén khác kính cho Trần Hoàng Hậu.

Trần Hoàng Hậu uống xong cũng tặng đồ cho nàng, là một cây trâm bầu dài với hoa văn thưa cùng một đôi bông tai cùng kiểu, cây trâm vô cùng tinh xảo, đường vân rõ ràng, đính hồng ngọc trang trí, xung quanh là vài cánh hoa tròn, cánh hoa mỏng như cánh ve, trông sống động. Trần Hoàng Hậu :

“Cây trâm do chính Trường Sinh chọn, con xem thích ?” Ngụy La giật , gật gật đầu : “Đa tạ mẫu hậu, nhi tức thích”.

Sau đó Ngụy La bái kiến từng vị dì mẫu của Triệu Giới, ngoại trừ Cao Dương Trưởng công chúa, hai vị trưởng công chúa khác như khó gần, thật đều là độ lượng, cũng khó Ngụy La, Bình Dương Trưởng Công chúa thậm chí còn tặng cho nàng một đôi vòng tay khảm bảo thạch, mỗi vòng tay khảm ba viên hồng ngọc lớn như ngón cái, đá ngọc lam và ngọc bích, Lý Tương ở một bên cũng đỏ mắt.

Vài vị Trưởng công chúa cũng mang theo nữ nhi của , Lý Tương tất nhiên cũng trong đó, mặt khác còn hai nữ nhi của An Dương Trưởng công chúa, Kỷ Oánh mười tám và Kỷ Thiên mười sáu, Bình Dương Trưởng Công chúa thành bao lâu thì trượng phu qua đời, gối chỉ một nhi tử tên Đường Quân, năm nay mới nhược quán.

Ngụy La cố nén khó chịu, cầm lễ vật chuẩn tặng cho mấy vị cô nương, Triệu Lưu Ly vui mừng với nàng: “Đa tạ nhị tẩu”.

Kỷ Oánh và Kỷ Thiên cũng rối rít cảm ơn, Lý Tương mặc dù thích Ngụy La, nhưng hôm nay là ngày đại hỉ, nếu nàng bác bỏ thể diện của Ngụy La, chẳng khác nào bác luôn thể diện của Sùng Trinh Hoàng đế và Trần Hoàng Hậu, nàng tự thấy bản lá gan lớn như , lúc nhận châm thùy khắc bướm vờn hoa liền : “Đa tạ nhị biểu tẩu”.

Ngụy La : “Không cần đa lễ”.

Chi thứ của Sùng Trinh Hoàng đế đơn bạc, các năm đó vì tranh đoạt ngôi vị thái tử mà mất ít, bây giờ chỉ còn một Thụy vương. Thụy vương phẩm hạnh , hành vi phóng đãng, là kẻ bất tài vô dụng ngóc đầu lên nổi, cùng với Sùng Trinh Hoàng đế là cùng , đây cũng chính là lý do thể sống tới giờ. Hôm nay Thụy Vương phi bệnh, thể đến, liền sai đưa lễ vật, là một khối san hô hồng khắc linh chi và hoa văn như ý, Ngụy La nhận lấy.

Trần Hoàng Hậu Ngụy La chút khỏe, ý để nàng nghỉ ngơi một lát: “Lát nữa còn bái tế tổ tiên, nhập gia phả. Lưu Ly, con mang A La Thần Hoa Điện một lát, đến giờ mẫu sai gọi các con tới”.

Triệu Lưu Ly đang đồng ý, vặn các hoàng tử đều tan học trở về, từ thượng thư phòng đuổi tới Khánh Hi Cung chính là thấy nhị hoàng tẩu một .

Trần Hoàng Hậu : “Mấy con khỉ nhỏ , hôm qua còn cáo trạng với bản cung, Trường Sinh ngay cả mặt tân nương tử cũng cho bọn nó liếc một cái đuổi . Lúc mới giờ nào kéo hết tới”.

Ngụy La , liếc mắt Triệu Giới, thấy sắc mặt đổi, vô cùng thản nhiên.

Không lâu , vài vị hoàng tử mặc hoa phục Chiêu Dương Điện, hành lễ với Sùng Trinh Hoàng đế và Trần Hoàng Hậu, cũng quy củ hành lễ với Triệu Giới và Ngụy La: “Nhị hoàng , nhị hoàng tẩu”.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-249.html.]

Mấy thẳng, thấy Ngụy La bên cạnh Triệu Giới, chỗ nào kinh diễm.

Phải bọn họ ai cũng phận hiển hách, cô nương xinh nào mà thấy qua, ngay cả nha cũng đều là một đấu với một . mà những so với Ngụy La, liền tỏ rõ vẻ thua kém, thể so sánh. Hôm nay Ngụy La mặc xiêm y hồng lựu, viền tay áo thêu hoa mẫu đơn, má phấn hồng trong suốt, gò má dịu dàng mỉm , một đôi mắt hạnh cong cong long lanh sóng nước, cực kỳ giống vầng trăng sáng. Nàng như tiên trời, mà là tới rung động lòng , tới ngươi nghĩ thể chạm tay tới, nhưng vươn tay , nàng liền giống như túi như ý ngũ sắc đeo bên hông, ngươi cho rằng bản nắm trong tay, nhưng mở tay chính là gì cả.

Cửu hoàng tử Triệu Sâm rốt cục hồn, cảm khái : “Khó trách Nhị ca để bọn ”. Mỹ nhân như ai mà giấu ?

Ngụy La hiểu ý tứ , dáng vẻ cũng còn.

Quan hệ của Cửu hoàng tử và Triệu Giới tương đối , hai mặc dù cùng , nhưng đẻ Cửu hoàng tử mất sớm, từ nhỏ lớn lên bên cạnh Trần Hoàng Hậu, nên quan hệ với Triệu Giới cận hơn so với các hoàng tử khác, chuyện cũng cần suy nghĩ . Triệu Giới liếc Triệu Sâm, trực tiếp hỏi: “Phi lễ chớ , Cửu từng qua ?”

Cửu hoàng tử quen đả kích, cũng chút hổ, ngoài cửa : “Ai da, Ngũ ca ca và Lý cũng tới”.

Ngụy La theo tiếng , vặn bắt gặp ánh mắt của Lý Tụng.

Lý Tụng theo Ngũ hoàng tử Triệu Chương Chiêu Dương Điện, mặc cẩm bào màu đỏ tía thêu như ý, gương mặt tuấn tú như tượng vẫn mang vẻ hung hăng vênh váo ngày. Lúc thấy ánh mắt Ngụy La liền trầm , lạnh lùng dời tầm mắt , xá với Đế hậu một xá, bái bái Cao Dương Trưởng công chúa, lúc mới lưng Triệu Chương tới mặt Triệu Giới và Ngụy La.

Triệu Chương chắp tay, : ‘Nhị hoàng tẩu”. Ngụy La : “Ngũ thúc”.

Lý Tụng chằm chằm Ngụy La, lời nào cũng hành lễ, Ngụy La , đôi môi phấn hồng mím nhẹ, mặt dù mắt vẫn đang nhưng mơ hồ lộ lãnh ý.

Bầu khí chút lúng túng.

Ánh mắt Triệu Giới trầm xuống, mặt biến sắc ngăn Ngụy La, với Lý Tụng: “Làm càn!”

Hai chữ cao thấp, bao hàm ý cảnh báo bén nhọn, thoáng cái hấp dẫn ánh mắt trong Chiêu Dương Điện. Cao Dương Trưởng công chúa gấp gáp lên, hỏi Lý Tụng: “Tụng Nhi, con đang gì?”

Lý Tụng lui về nửa bước, cong môi một tiếng: “Chỉ là nhị biểu tẩu xinh , khiến hoa mắt, quên hành lễ, nếu chỗ nào đắc tội thỉnh Tĩnh Vương biểu ca thứ tội”.

Mọi , thấy cũng chuyện gì lớn liền thở phào nhẹ nhõm. Tuy là như , biểu hiện của Lý Tụng chút đường đột, mặt Triệu Giới chút nào đổi : “Lần thể như nữa”.

Cuối cùng cũng gặp xong một vòng , Ngụy La theo Triệu Lưu Ly tới Thần Hoa Điện nghỉ ngơi một chút, Triệu Giới Lân Đức Điện ứng phó với những đại thần tới chúc mừng hỉ sự.

Ngụy La tới Thần Hoa Điện, cố gắng với Triệu Lưu Ly vài câu, liền ngả giường mỹ nhân trầm trầm ngủ .

Nàng thể kiên trì tới giờ cũng dễ dàng gì, nếu Triệu Giới liên tục giấu diếm ở lưng nàng giúp đỡ eo nàng, chỉ sợ nàng sớm ngã xuống. Triệu Lưu Ly giường mỹ nhân, hỏi Ngụy La xem khi thành cảm nhận gì, nhưng bộ dáng nàng như cũng ngại gọi nàng dậy, đành kêu cung nữ lấy một cái chăn thêu chim hạc đắp lên nàng, để nàng ngủ thoải mái hơn một chút.

Triệu Lưu Ly chống cằm Ngụy La đang giường, trong lòng hâm mộ chua xót, A La và hoàng thành , còn nàng và Dương Chẩn kết quả gì . Gần đây Trần Hoàng Hậu đang để tâm tìm cho nàng mối hôn sự thích hợp, nàng cũng ám hiệu vài với Trần Hoàng Hậu, là tạm thời thành , nhưng Trần Hoàng Hậu căn bản lọt tai. Không còn cách nào, Triệu Lưu Ly đành lấy lý do mấy thanh niên tài tuấn tú cũng lấy công chúa, chậm chạp kéo tới giờ.

Tính tính tuổi, Ngụy La còn nhỏ hơn nàng một tuổi đó.

Triệu Lưu Ly ảnh thẳng tắp cao ngất ngoài cửa sổ, khi sinh một chút thẩn thờ, đây là đầu tiên nàng bắt đầu nghĩ tới tương lai của và Dương Chẩn. Nếu như rõ với mẫu hậu, bà thể đồng ý, nếu vẫn , chỉ sợ kéo bao lâu, nàng cuối cùng cũng thành .

Triệu Lưu Ly quỳ gối chồm hổm ở giường bên cửa sổ phía Nam, gọi bên ngoài cửa sổ: “Dương Chẩn ca ca”.

Dương Chẩn đầu , về phía nàng, thời tiết lạnh dần, ở hành lang lâu, đôi mày tuấn cũng nhiễm một tầng lạnh lùng, lúc thấy Triệu Lưu Ly, ánh mắt cũng trở nên mềm mại hơn, cách cửa sổ hỏi nàng: “Công chúa gì dặn dò?”

Loading...