TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 258

Cập nhật lúc: 2025-02-14 07:24:24
Lượt xem: 76

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Có áo choàng che khuất, rõ lắm”. “Nhìn bộ dáng hẳn là một tiểu mỹ nhân…”

Cho dù , binh lính vẫn trò chuyện say sưa mệt. Dương Chẩn là do Triệu Giới tự tiến cử, quân là chính ngũ phẩm, tất nhiên khiến nhiều phục, bây giờ náo chuyện , liền đối với càng âm thầm phê bình nhiều hơn.

Không lâu , một chiếc xe ngựa đuổi theo phía , Dương Chẩn ôm Triệu Lưu Ly để xe, Ngụy La nhấc rèm vải đón nàng xe.

Binh lính chỉ thấy bóng lưng Triệu Lưu Ly, bộ dáng của nàng . Đang lúc cảm thấy thất vọng, trong xe ngựa một cánh tay vươn , làn da bạch ngọc, tay đeo vòng vàng khảm cẩm thạch hồng, ở ánh mặt trời càng thêm oánh nhuận, trong suốt, bóng lóang, dung mạo tuyệt sắc nháy mắt một cái liền biến mất, chỉ kịp thấy ảnh lờ mờ, còn thấy rõ mặt Ngụy La, rèm vải liền buông xuống, ngăn cản hết ánh mắt của .

“Hắn …**…, càng xinh hơn, tên Dương Chẩn tu luyện phúc khí mấy đời thế? Vậy mà việc đều thuận lợi…”

tiếng lòng của ở đây.

Ngụy La và Triệu Lưu Ly trở về Thịnh Kinh Thành, thành , Ngụy La thấy vành mắt nàng hồng hồng, nếu cứ thế hồi cung chắc chắn Trần Hoàng Hậu manh mối, nàng suy nghĩ một chút, tạm thời dẫn nàng ngõ Dương Liễu đàn.

Ngụy La bao một nhã gian, cùng Triệu Lưu Ly lên lầu.

Các nhã gian lầu ngăn cách bởi những tấm bình phong, gian riêng, thể dựa lan can thưởng thức đàn hát lầu. Ở đang hát , làn điệu ai uyển, cùng với tâm tình của Triệu Lưu Ly lúc , càng càng bi thương, thể tự thoát . Ngụy La nhíu mày, thấy nước mắt Triệu Lưu Ly ngừng rơi, nàng tự ngẫm sai chỗ , nên mang nàng tới đây hát…

Ngược , Ngụy La thể hiểu suy nghĩ của Dương Chẩn, tìm một con đường hơn, tương lai thể nở mày nở mặt vẻ vang thuận lợi đón Triệu Lưu Ly về, để cô nương yêu mến ủy khuất. Có điều Triệu Lưu Ly là trong cuộc, Dương Chẩn xa, về tình thể hiểu , vì thế Ngụy La cũng cách nào khuyên bảo, chỉ thể chờ Triệu Lưu Ly tự nghĩ thông suốt.

Triệu Giới chắc hẳn cũng rõ chuyện , nếu cũng đáp ứng cho nàng ngoài. Ngụy La bưng chiếc bình dẹt khắc cánh hoa cúc lên, rót cho bản và Triệu Lưu Ly mỗi một chén , đó đem chén hoa cúc ngũ sắc đẩy tới mặt nàng : “Lưu Ly, ngươi cứ tiếp như , chỉ sợ tứ cũng ngươi ngập đó!”

Triệu Lưu Ly lau nước mắt, nhéo Ngụy La một cái: “A La , nhạo . Ngươi cho rằng ? Nếu thể nhịn xuống thì !”

Ngụy La tránh , ở bên cạnh chống má nàng : “Dương Chẩn Quảng Đông bình định tai loạn là một chuyện , ngươi sẽ lập công? Nói chừng đến lúc đó bình an khải trở về, cần mở miệng, bệ hạ liền đem ngươi gả cho ”.

Lời của Ngụy La cũng khả năng, theo như thực lực của Dương Chẩn, lập công lao đối với cũng chuyện gì to tát.

Sau khi Triệu Lưu Ly xong, gò má ửng hồng: “Được…” Nàng lo lắng thương nha.

Ngụy La : “Đến lúc đó ngươi với Dương Chẩn ca ca của ngươi song túc song phi, ân ân ái ái, còn khiến khác hâm mộ đến c.h.ế.t ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-258.html.]

Triệu Lưu Ly rốt cục vẫn là cô nương thành , da mặt mỏng, giống Ngụy La Triệu Giới luyện, da mặt dày hơn nàng nhiều, Triệu Lưu Ly lập tức hổ, giận dữ : “Ngươi, dám giễu cợt ! A La lắm, đừng cho là chuyện giữa ngươi và hoàng ”.

Ngụy La giật : "Chúng chuyện gì chứ?”

Triệu Lưu Ly ghé tai Ngụy La, nhỏ giọng : “Ma ma Mẫu hậu an bài ở Phủ Tĩnh Vương mỗi ngày đều báo cáo trong cung, ngươi với hoàng ngày nào cũng mặt trời lên cao thì rời giường. Ngươi xem, hai mỗi ngày ở trong phòng chuyện gì?”

Lần đến lượt Ngụy La đỏ mặt, đẩy Triệu Lưu Ly đang ghé , lớn tiếng : “Không cho ngươi ”.

Còn do Triệu Giới , buổi tối quấn quít lấy nàng cũng thôi , ban ngày luyện quyền xong cũng để nàng rời giường, cả đều thối ôm nàng, lau s.ú.n.g cướp cò, thường áp chế nàng một , đó ôm nàng Tịnh phòng tắm rửa…

Ngụy La chịu , Triệu Lưu Ly cũng ép buộc, cứ hai lăn qua lăn một phen, tâm tình Triệu Lưu Ly cũng khá hơn nhiều, còn bi thương như lúc đầu, lúm đồng tiền cũng dần hiện lên.

Ngụy La chuyện với nàng một lát, bởi vì uống quá nhiều , liền kêu Kim Lũ cùng khỏi nhã gian, tới hậu viện.

Ngụy La mới đẩy tấm bình phong , liền thấy cửa nhã gian cách vách cũng mở . Ngụy La để ý, bởi vì nhã gian của các nàng ở trong cùng, lúc ngoài nhất định qua các nhã gian khác, nàng hai bước, vô tình ngẩng đầu, vặn thấy một ánh mắt sáng quắc.

Lý Tụng im lặng ở cửa nhã gian, mặt đổi sắc nàng chằm chằm, phía là một cô nương mềm mại xương, chút quen mắt, hình như chính là đào kép mới sắm vai Đỗ Thập Nương lúc nãy.

"Lý thiếu gia, ngài ?” Cô nương đó tò mò ghé đầu hỏi.

Lý Tụng phất tay một cái, đặt mặt nàng , chút thương hương tiếc ngọc đẩy nàng trong phòng, môi mỏng khẽ mở: “Cút!”

Cô nương chút cam lòng, lúc nãy còn nhu tình tiểu ý, lúc liền ngoắt trở mặt nhận ? Nàng còn gì đó, gương mặt hung ác nham hiểm của Lý Tụng, nhất thời lùi một bước, ngơ ngác tại chỗ.

Ngụy La dời tầm mắt, giống như nhiều hơn một chút sẽ khiến mắt nàng dơ bẩn, cất bước ngang qua chỗ Lý Tụng,

Nàng một bước, bóng mặt chợt lóe, liền ngăn cản mặt nàng. Ngụy La nhíu mày, qua bên trái, ai ngờ Lý Tụng cũng theo qua trái, nàng qua một bước, cũng qua một bước. Thân thể nam nhân cao lớn ngăn cản nàng, giống như một ngọn núi cao ngất nguy nga, sừng sững động.

Lý Tụng rũ mắt nàng, thấy hàng mi dài vểnh lên khẽ run rẩy, đuôi mắt cong lên như cánh phượng, đưa tay nắm lấy, nàng trừng mắt với . Trong đôi mắt là vẻ trào phúng và miệt thị, là ánh mắt mà Lý Tụng vô cùng chán ghét. Trong chớp mắt, vô cùng hận nàng, khiến đôi mắt xinh mù lòa, bẻ gãy cánh chim của nàng, khiến cho nàng thể khinh miệt , cũng thể đẩy .

Ánh mắt Lý Tụng chợt lóe, ai đang nghĩ gì.

Loading...