Hôm , lúc cửa, Ngụy La tức giận trừng mắt Triệu Giới một cái.
Hôm qua giúp chuyện xong, tới giờ miệng nàng vẫn còn đau. Cũng tại , nghĩ điều kiện , nàng chỉ ngoài một , hệt như quản gia trông chừng kỹ càng. Có điều sáng hôm nay thái độ Triệu Giới cũng , chỉ tự đút nàng ăn cơm, còn giúp nàng vẽ mày.
Đương nhiên, Triệu Giới vẽ mày , quanh co khúc khuỷu như vẽ giun, hơn nữa còn thiếu chút tô đen mặt nàng . Lúc Ngụy La soi gương liền khách khí to, kêu Kim Lũ lau vẽ , với Triệu Giới: “Trước cho rằng gì Đại ca ca , bây giờ cuối cùng phát hiện chuyện thể !”
Triệu Giới dùng hai ngón tay gõ lên ót nàng: “Nếu vẽ , cần lo lắng mới đúng”. Ngụy La nghĩ thấy cũng , liền nhịn xì một tiếng.
“A La, từ lúc ngươi lên xe ngựa, mặt lúc nào cũng , rốt cuộc chuyện gì khiến ngươi cao hứng , với một chút?” Lương Ngọc Dung tới mặt nàng, ranh mãnh hỏi.
Ngụy La Lương Ngọc Dung, cũng vì lời nhạo của nàng mà ngượng ngùng, dù lúc ở chung với Triệu Giới còn lời hổ c.h.ế.t nào mà nàng qua chứ, sớm luyện thành da mặt dày như tường đồng vách sắt . Nàng : “Ta gì chứ? Chuyện của ngươi và Thường Dẫn đại ca còn hỏi . Nghe hôm đó Thường Dẫn ca ca tự tới Phủ Bình Viễn Hầu, rõ gì, nhưng khiến bá phụ bá mẫu đổi chủ ý nhanh ?”
Quả nhiên, gương mặt Lương Ngọc Dung ửng hồng, nhéo eo Ngụy La một cái: “Ta… ? Phụ mẫu thương lượng hôn sự, bao giờ ”.
Ngụy La bán tín bán nghi Lương Ngọc Dung dò xét, cùng nàng thẹn quá hóa giận, nhào tới bên Ngụy La, hai cùng ngã thảm dệt kim thêu vân điểu văn, loạn thành một đoàn, tiếng dứt, chuyện mới coi như xong.
Đến Thiên Phật Tự, Ngụy La và Lương Ngọc Dung cửa chùa. Nhắc tới cũng kỳ quái, thường ngày Thiên Phật Tự đều là khách hành hương nhiều như mây, hôm nay vô cùng yên tĩnh, trong chùa còn hai hàng thị vệ mặc xiêm y xanh đen, đeo nhuyễn giáp gác, tăng nhân trong miếu cũng vô cùng nhẹ nhàng yên tĩnh, hình như trong Tự đang tiếp đãi khách quý quan trọng. Tiểu hoà thượng ngoài cửa vốn ngăn bọn họ , nhưng khi phận của Ngụy La, liền do dự một lát, hai bên bên nào cũng đắc tội , đành : “Nhị vị nữ thí chủ, mời”.
Ngụy La và Lương Ngọc Dung Đại hùng Bảo Điện, thấy một vị phụ nhân mặc đồ quý phái trang nghiêm quỳ tượng Phật, bà mặc xiêm y màu đỏ thẫm thêu hoa phù dung vàng tay áo, tóc búi lệch đơn giản, đầu cài hai cây trâm mảnh như tơ khảm đá mắt mèo, chỉ cần bóng lưng cũng đoán chắc là một vị phu nhân tôn quý xinh . Phu nhân hướng tượng Phật bái ba bái, cô nương mặc xiêm y xanh bằng gấm Tô Châu, giày thêu hoa sen ở một bên đỡ phu nhân dậy, xoay cửa.
Lúc , ánh nắng ấm áp ngoài điện chiếu , Ngụy La mới rõ dung mạo của đó, ai khác, chính là Ninh Quý Phi ở Trọng Hoa Cung.
Ngụy La giật , vội lấy tư thái hậu bối thấy trưởng bối mà hành lễ, gọi một tiếng: “Quý phi nương nương”. Lương Ngọc Dung theo cũng cùng hành lễ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-264.html.]
Ninh Quý Phi lớn tuổi hơn so với bọn họ, cũng trải qua nhiều chuyện hơn các nàng, việc vì thế cũng thành thục trầm hơn, vì thế bà cũng bao nhiêu kinh ngạc, chỉ khẽ mỉm : “ nghĩ tới ở chỗ cũng thể gặp , xem và Tĩnh Vương Phi duyên với ”.
Ngụy La cụp mắt, mím môi một tiếng: “Chuyện , đa tạ thuốc của Quý Phi nương nương, thương của thần mới thể nhanh khỏi như ”. Dừng một lát, nàng tiếp: “Có điều thời gian trong Phủ Tĩnh Vương nhiều việc quấn , nên thể tự cung lời cảm tạ với Quý Phi nương nương, mong rằng nương nương trách tội. Thần sai đưa đến chặn giấy và nghiên mực Đoan Khê, Nương nương nhận ?”
thật Phủ Tĩnh Vương cũng việc gì quá gấp, Ngụy La chỉ là tìm cớ mà thôi. Triệu Giới và Trần Hoàng Hậu đều thích Ninh Quý Phi, nàng tất nhiên cũng sẽ hướng khuỷu tay ngoài.
Ninh Quý Phi tươi đoan trang đúng mực: “Chuyện thì là gì? Cũng chỉ là một chai dược mà thôi, Tĩnh Vương Phi xinh như , nếu lưu sẹo mới thực là đáng tiếc. Chỉ tiếc dược chỉ một chai, khi bệ hạ ban tặng, dùng gần một nửa, đủ ?”
Ngụy La gật gật đầu, vẻ tươi đổi: “ đủ, nương nương tâm”.
Ninh Quý Phi gật gật đầu, cô nương bên cạnh lúc mới cơ hội hành lễ với Ngụy La, giọng mềm mại êm tai: “Hoàng tẩu”.
cô nương ngẩng đầu lên, ấn tượng nhất là đôi mắt sáng, trong mắt như sóng nước gợn nhẹ, thật giống mặt hồ trong suốt, tiếp theo là mũi ngọc tinh xảo, đôi môi đào nho nhỏ, quả là mỹ nhân hiếm . Ngụy La cũng chú ý tới điểm , nàng nghĩ tới tiếng “hoàng tẩu” , hẳn là tân Vương Phi Triệu Chương mới lấy, tiểu cô nương nhỏ nhất của Phủ Định Quốc Công – Cao Uyển Nhi.
Ngụy La cũng ấn tượng mấy với vị cô nương , lẽ là vì nàng và Phủ Định Quốc Công lui tới, chỉ nhớ rõ nàng là một tính tình nhu thuận, ôn hòa lễ độ.
Sau khi Ngụy La và Triệu Giới đính hôn bao lâu, Triệu Chương đầu liền định hôn sự với Cao Uyển Nhi Phủ Định Quốc Công, thời gian thành còn sớm hôn bọn họ một tháng. Trong chuyện khỏi ý so đo, chỉ là toạc ngoài mà thôi.
Ngụy La với Ninh Quý Phi tới phòng khách ở hậu viện chuyện một lát, mới mấy ngày gần đây thể bà khỏe, bây giờ mới thể xuất cung tới đây bái lạy Bồ tát. Nàng quan tâm hỏi thăm vài câu, cũng sẽ tặng dược liệu gì cho Ninh Quý Phi, dù ân tình của lọ thuốc trả, hơn nữa, Ngụy La cũng cùng bà qua .
Lúc rời khỏi Thiên Phật Tự là buổi trưa, mặt trời chói lọi, ánh nắng ấm áp, bình vài phần lo lắng trong lòng.
Ngụy La chào Lương Ngọc Dung về Phủ Tĩnh Vương, hỏi hạ nhân tung tích Triệu Giới, đang ở thư phòng, nàng liền đến thư phòng.