Lý Tương quen sắc mặt quan viên Đại Lý Tự, nàng vớ lấy cái nắp chuông nhỏ bàn bát tiên quăng tới: “Cút cho !”
Quan viên Đại lý tự cũng là trải qua nhiều sóng to gió lớn, mặt cũng lộ vẻ gì, khi ghi danh sách đồ đạc, liền dẫn ngươi của Hình bộ rời .
Lý Tương ngã bên chân Cao Dương Trưởng Công Chúa, bất lực hỏi: “Nương, bây giờ, phụ sẽ c.h.é.m đầu …”
Lúc Triệu Huyên cũng hoang mang lo lắng, nghĩ tới Hoàng đế tàn nhẫn như , một chút tình cảm cũng để ý tới, đem Lý gia đuổi cùng g.i.ế.c tận. Bà ngẩng đầu cửa, Lý Tụng với vẻ mặt lạnh nhạt ở đó, cụp mắt, đang suy nghĩ cái gì: “Tụng nhi…”
Chỉ là một tiếng còn kêu xong, liền thấy một nha mặc xiêm y xanh lá vội vã chạy tới, bẩm báo: “Phu nhân, xong , thiếu phu nhân treo cổ tự tử!”
Tan đàn xẻ nghé.
Cao Dương Trưởng Công Chúa chỉ thấy mắt tối sầm, hôn mê bất tỉnh.
Khi Ngụy Tranh cứu xuống, còn thở nữa. Ngụy Tranh tự tử vì việc xảy với Phủ Nhữ Dương Vương, mà vì tâm như tro tàn, sống nổi nữa, việc bất quá cũng chỉ là một cọng rơm cuối cùng đè c.h.ế.t lạc đà mà thôi. Từ khi nàng gả cho Lý Tụng từng ngày nào thoải mái, Lý Tụng bao giờ đụng nàng , nhưng thường xuyên bắt nàng một lúc hầu hạ mấy nam nhân. Ngoại trừ đêm tân hôn là bằng hồ cẩu hữu của Lý Tụng, lúc khác đều là thị vệ trong phủ, những bằng hồ cẩu hữu xuất hiện nữa, Lý Tụng xử lý như thế nào. Ngược bọn thị vệ, một đám cao lớn thô kệch, cũng thương hương tiếc ngọc, chuyện đó mạnh ác, thể Ngụy Tranh chỗ nào còn . Thêm nữa nàng cưới hỏi đàng hoàng cửa, bà bà và em chồng xem thường, Lý Tương thường châm chọc khiêu khích Ngụy Tranh, nàng ở Phủ Nhữ Dương Vương ngày qua ngày càng giống , cuối cùng, nàng cũng tỉnh ngộ, nàng ngây thơ thế nào, cho rằng bản thể khống chế cục, chủ việc bếp núc, bây giờ xem cũng chỉ là một câu chuyện mà thôi.
Lý Tụng ở cửa chính phòng, nữ nhân mặt đất nhúc nhích, nhíu nhíu mày : “Sao ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-270.html.]
Nha hồi môn của Ngụy Tranh – Ngân Lâu vô cùng thương tâm: “Tiểu thư, tiểu thư tắt thở…”
Lúc còn nhiều chuyện quan trọng hơn, Ngụy Tranh c.h.ế.t còn thêm phiền. Chết thì ? Mong ai thương xót nàng ? Lý Tương chẳng cảm thấy gì cả, ngược còn thấy phiền chán: “Ngươi là nha trông nom chủ tử cho kỹ? Chuyện trong nhà còn giải quyết, sinh tử của phụ còn thế nào, bây giờ nàng chết, còn trông cậy nhà chúng hạ táng cho nàng ?” xong một tràng, Lý Tương xoay rời .
Lý Tụng lạnh lùng, chỉ liếc mắt một cái : “Nhờ một cỗ quan tài, mai táng ”.
Bây giờ bản Lý gia cũng khó bảo , giữ nhà cũng là cả vấn đề, cho dù Ngụy Tranh chết, cũng dậy nổi chút sóng gió nào. Mọi chỉ cho rằng Ngụy Tranh chịu nổi đả kích, tiếp nhận việc Lý gia xuống dốc nên mới tìm tới cái chết.
Tạm thời đề cập tới chuyện Ngụy Tranh, hôm , Cao Dương Trưởng Công Chúa và Lý Tương cầu kiến Trần Hoàng Hậu, ở Khánh Hi Cung đợi nửa canh giờ, Trần Hoàng Hậu mới cho truyền các nàng .
Lúc giống như lúc , cho dù Cao Dương Trưởng Công Chúa tức giận, cũng tùy tiện biểu hiện ngoài, quy củ hành lễ với Trần Hoàng Hậu, đó liền nắm tay Lý Tương, “Bịch” một tiếng quỳ mặt đất, khẩn cầu: “Hoàng tẩu, xin ngài năn nỉ hoàng một chút, tha cho phu của ”.
Hoàng tẩu, phu, lúc ngược lôi kéo. Trần Hoàng Hậu ghế bồ đào, cũng kêu bọn họ lên, chỉ : “Trưởng Công chúa gì ? Để khác thấy sẽ chê ”.
Cao Dương Trưởng Công Chúa cứ quỳ chịu dậy, than thở lóc : “Tuy rằng Nhữ Dương Vương nhất thời ma sai quỷ ám phạm sai lầm lớn, nhưng dù cũng là phu của Bệ hạ, gối còn hai đứa con, nếu ông , bảo cô nhi quả mẫu sống thế nào?” Thấy Trần Hoàng Hậu phản ứng gì, bà trầm xuống, chỉ sợ Trần Hoàng Hậu chịu, vội vàng : “Khẩn cầu Hoàng Hậu Nương Nương giúp bọn năn nỉ bệ hạ, chỉ cần thể tha c.h.ế.t cho Nhữ Dương Vương, liền chứng, năm đó Lưu Ly hạ độc…”
“Trưởng Công chúa”. Ánh mắt Trần Hoàng Hậu bà sắc bén, ngắt lời: “Hậu cung tham chính, điều ngươi nên hiểu rõ, ngươi cầu xin tác dụng gì. Chuyện vẫn do Trường Sinh xử lý, quyết định của , từ tới nay là điều khác thể đổi ”.