Khoảng cách từ thư phòng tới phòng ngủ xa, hơn nữa Ngụy La chạy nhanh, giống như một làn khói vụt qua, đợi tới khi Triệu Giới đuổi theo, thấy Ngụy La chút lưu tình đóng cửa phòng
“Rầm” một tiếng. Triệu Giới từ chối, đẩy đẩy cửa, trực linh môn tiểu cô nương cài then cố định bên trong. bất đắc dĩ thở dài một : “A La, nàng mở cửa, gì chúng từ từ ”.
Trong phòng thanh âm, hẳn còn đang tức giận. Ngược thật sự tức giận, Triệu Giới khổ.
thật , Ngụy La chỉ tức giận, nàng thất vọng phẫn nộ. Hóa Triệu Giới cùng những nam nhân gì khác , trong lòng cũng nghĩ như , lúc khi chiếm tiện nghi của nàng thì nghĩ thế nào? Có cũng giống như tên thư sinh , cảm thấy cô nương tùy tiện dễ lừa gạt, hưởng thụ thể cô nương đó, chuyện cẩu thả?
Mặt Ngụy La nóng đỏ, nàng đầu, tức giận trừng mắt cửa lớn, hờ hững với giọng vang vọng bên ngoài cửa, lúc nàng thật sự vô cùng chán ghét Triệu Giới.
Ngụy La lo lắng Triệu Giới trèo từ cửa sổ , dù cũng từng loại chuyện , nàng liền một bước, đến bên cửa sổ, đóng cửa thật chặt. Nàng một vòng trong phòng, yên, cuối cùng xuống tháp mỹ nhân, ôm gối tơ vàng, với ngoài cửa:
“Chàng cần , . Đêm nay chúng tách ngủ, , đừng tới tìm ”.
Giọng ngoài cửa dừng một chút. Tay Triệu Giới đặt khung cửa, chậm rãi : “A La, nàng nghĩ như , bao giờ đối xử với nàng như thế”. thích nàng còn kịp, cam lòng để nàng chút ủy khuất nào chứ? tiểu cô nương tức giận, cần giải thích thật : “Trước khi chúng thành , là ngươi tình nguyện, trăng đến rằm sẽ tròn, dù nàng cũng là của , mới nhịn sử dụng quyền lợi sớm một chút. Ta tên thư sinh , sẽ đối xử bạc tình bạc nghĩa với nàng, nàng mở cửa , mấy lời mặt nàng”.
Hốc mắt Ngụy La hồng hồng, tháp mỹ nhân, hai chân đạp đạp cởi giầy , cả co thành một cục: “ chuyện với , lúc nãy như ”.
Bây giờ sửa miệng, chẳng qua là dỗ nàng thôi.
Ngụy La càng nghĩ càng thấy Triệu Giới đáng giận, lúc thành thì thật , thành liền lộ nguyên hình, nam nhân đều thói hư tật giống , trị cho thể sẽ tự cho là trời.
Cho dù Triệu Giới bên ngoài thế nào, Ngụy La cũng thèm để ý. bao lâu, nàng dần dần cảm thấy mệt mỏi, nàng nhắm mắt , ngủ tháp mỹ nhân.
Ước chừng qua nửa canh giờ, bên trong động tĩnh gì.
Kim Lũ và Bạch Lam Tĩnh Vương ngoài cửa, tay chân chút luống cuống. Vợ chồng son Vương phi và Vương gia cãi , lúc đó bọn họ hầu hạ bên ngoài, căn bản là chuyện gì, chỉ Vương phi nổi giận đùng đùng chạy ngoài, đó liền tự nhốt trong phòng. Đây là như thế nào? Mấy ngày còn ân ân ái ái, dính như keo , mới chớp mắt loạn lên như ?
Chuyện giữa hai phu thê như , Kim Lũ và Bạch Lam chỉ là nha , tiện khuyên can, chỉ thể lặng im một bên, Vương gia mặc niệm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-275.html.]
Tính tình của Ngụy La, các nàng là rõ nhất, trong mắt chứa dù chỉ nửa hạt cát. Còn nhớ đây tại Ngụy La và Ngụy Côn nháo một trận, Ngụy La liền đem mấy món đồ chơi nhỏ Ngụy Côn tặng đốt hết, cháy sạch còn một mảnh, thậm chí cả mấy ngày cũng thèm đếm xỉa tới Ngụy Côn. Sau đó vẫn là Ngụy Côn ăn khép nép dỗ dành hết mấy ngày mới dỗ nàng lên.
Bây giờ Vương phi náo loạn với cô gia, liền tức giận nho nhỏ , cô gia dỗ dành bao nhiêu ngày…
“Nương nương chắc ngủ ”. Kim Lũ khuyên “ bằng sáng mai Vương gia hãy tới? chừng sáng mai nương nương bớt giận”.
Triệu Giới hề lay động, với Chu Cảnh bên cạnh: “Mở cửa”.
Chu Cảnh lời tiến lên, sử dụng cách thức yêu ma tà đạo nào, chỉ thấy tay điểm nhẹ lên cánh cửa, nhẹ nhàng đẩy một cái, cửa liền mở .
Kim Lũ và Bạch Lam trợn mắt há hốc mồm mà .
Triệu Giới đẩy cửa , những còn đều chờ ngoài cửa, nội thất liền thấy tiểu cô nương nọ đang ghế tấm bình phong vẽ mỹ nhân đang đàn, cả nhỏ đều co , nửa gương mặt giấu trong thảm đỏ thẫm thêu chim khách đậu cành, nàng ôm lấy gối dựa, gương mặt buồn ngủ. Triệu Giới tuy nhiều bất mãn, nhưng thấy mặt nhỏ của nàng còn vương nước mắt, chút bất mãn cũng biến mất . giường, vươn tay nhẹ nhàng xoa xoa mặt nàng, vết nước mắt sớm khô đọng , ngón tay căn bản lau , bất đắc dĩ đau lòng : “cô nương ngốc”. Sao tức giận với như thế?
Triệu Giới dậy, lấy khăn để bên giá gỗ, chấm chấm chút nước, xoay tỉ mỉ giúp Ngụy La lau mặt. Khăn nhỏ chút lạnh, Ngụy La vô thức rụt rụt về , phát tiếng ừm nhẹ. Triệu Giới một tiếng, bỏ khăn qua một bên, cọ cọ mũi nàng : “Yếu ớt như , còn cho khác ở bên hầu hạ, nghĩ thế nào?”
Tất nhiên Ngụy La .
Làm xong việc, Triệu Giới tìm một bộ đồ ngủ màu tím hồng cho Ngụy La, lúc mới ôm nàng về giường, đắp chăn cho nàng, thuận thế bên cạnh nàng.
*** *** ***
Hôm Ngụy La lúc tỉnh dậy thì Triệu Giới xuống núi .
Hôm nay là giai đoạn trọng yếu của việc xây dựng đường sông, Triệu Giới nhất định tự giám sát, cho dù dỗ dành tiểu cô nương ở nhà, cũng rời xử lý công việc .
Sáng sớm, lúc chải đầu, Ngụy La hỏi: “Tối qua ai đồ ngủ cho ?”
Kim Lũ giúp Ngụy La cài một cây trâm hồ điệp bằng ngọc bích cùng tơ vàng, chột : “Là Vương gia”.
Quả nhiên mà, Ngụy La cũng gì.