Trở phòng khách, Ngụy La đem chuyện Nhị Châu quyến rũ Ngụy Thường Hoằng với Tứ phu nhân Tần Thị, cũng : “Tứ bá mẫu, con khoan dung thiện lương, hiếm khi trách phạt hạ nhân, nhưng nha dám đánh chủ ý lên thiếu gia, nếu là khác con mặc kệ, nhưng con lo lắng Thường Hoằng bọn họ hư”.
Tần Thị xong cũng chú trọng vấn đề hơn. Tuy trong phủ vẫn ngẫu nhiên đưa tới cho các vị thiếu gia một hai thông phòng, nhưng đó là do chủ mẫu an bài, giống với việc nha tự câu dẫn. Nếu nha an phận, leo lên chỗ cao nào liền bám chỗ đó, trong phủ hỗn loạn gì . Tần Thị : “Gọi Nhị Châu tới cho ”.
Đại nha bên cạnh Tần Thị một tiếng, một lát liền dẫn Nhị Châu tới.
Nhị Châu thấy Ngụy La ở đây, nhất thời hiểu là chuyện gì, quỳ đất, căn bản cần hỏi gì cả, bản nàng lên hết .
Tần Thị cũng lưu tình, kêu đánh nàng mười hèo, đánh mạnh tới phát tiếng, coi như là răn đe.
Ngụy La và Triệu Giới cũng ở lâu, gần tới chạng vạng cáo từ rời .
đường về, mãi Triệu Giới cũng câu nào. đối diện A La, hai mắt khép hờ quan sát, hai tay bắt chéo đặt , mặt hiện rõ tâm tình. Ngụy La thỉnh thoảng một cái, cũng động tĩnh gì.
Ngụy La kìm lòng nhớ tới những lời Thường Hoằng ở cửa tiền thính. Thường Hoằng vẫn thích Triệu Giới, câu tám phần là vì khiêu khích, chỉ là Triệu Giới ngột ngạt mà thôi. Triệu Giới tưởng thật, tuy biểu hiện ngoài, nhưng ánh mắt Thường Hoằng lạnh giống như băng , lạnh đến đông c.h.ế.t .
Lúc Triệu Giới lời nào, Ngụy La suy nghĩ xem nên giải thích với Triệu Giới , nàng chuẩn mở miệng, Triệu Giới liền hỏi: “Ngụy Thường Hoằng đính hôn ?”
Ngụy La lắc lắc đầu, lắc một hồi liền phát hiện nhắm mắt nên căn bản thấy hành động của nàng, liền hắng giọng : “ ”.
Triệu Giới từ từ mở mắt , thấy tiểu cô nương đối diện thật đoan chính, nghĩ tới những lời Ngụy Thường Hoằng , hiểu chút vui. vỗ vỗ vị trí bên cạnh, với Ngụy La: “Ngồi ”. Chờ Ngụy La dịch tới , liền ôm nàng lên đùi, bàn tay vỗ vỗ m.ô.n.g nàng, : “Sớm định một mối hôn sự cho ”.
Đỡ cho Ngụy Thường Hoằng suốt ngày nhớ thương thê tử . Tuy bọn họ là tỷ , nhưng nào suốt ngày chằm chằm tỷ tỷ nhà ? là long phượng thai thôi , khi lớn lên cũng là nam lấy vợ nữ gả chồng. Triệu Giới ôm thể mềm mại trong lòng, vẫn hết giận, vỗ lên m.ô.n.g nhỏ của Ngụy La một cái.
Ngụy La vặn vẹo uốn éo thể, bất mãn kháng nghị: “Chàng đánh gì? Thường Hoằng chỉ đùa thôi, thể coi là thật?” Nàng ôm lấy cổ Triệu Giới, ánh mắt : “Phụ xem xét hôn sự của Thường Hoằng , lẽ là vì tìm ai thích hợp, chuyện mới trì hoãn lâu như . Này, Đại ca ca, quen nhiều , tiểu cô nương nhà ai độ tuổi vặn ? bằng lưu tâm giúp Thường Hoằng ?”
Triệu Giới nheo mắt, chút nghĩ ngợi từ chối: “ rảnh”.
Lòng hẹp hòi. Ngụy La tựa trong lòng , hai cái Triệu Giới đánh cũng dùng sức, tới giờ nàng còn đau. cũng nghĩ xem trong quân doanh dùng bao nhiêu sức, lực lớn như , cũng khống chế lực đạo một chút ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-291.html.]
Triệu Giới thấy sống lưng nàng ưỡn thẳng tắp, gương mặt nhỏ nhắn tức giận bất bình, bóp bóp má nàng, hỏi: “Tức giận?”
Ngụy La vùi đầu cổ , dụi dụi, một tay cầm lấy bàn tay bỏ ; “Đau, xoa xoa cho ”.
Triệu Giới nhẹ, tất nhiên từ chối, vô cùng cam tâm tình nguyện giúp nàng xoa xoa, : “Đánh đau?”
Ngụy La lên tiếng, nhưng ý tứ cần cũng , cái thừa ?
*** *** ***
một đoạn đường, Ngụy La chợt nhớ tới một việc, nhấc rèm vải lên kêu phu xe đầu. Triệu Giới hỏi: “Chuyện gì?”
Ngụy La nghiêm túc : “Sắp tới đầu xuân , mấy cửa hàng xem vải vóc mới , mua về áo xuân”.
thật cũng nhất định Ngụy La tự , nếu nàng , thể kêu chưởng quỹ tự đưa tới cửa, nhưng Ngụy La cảm thấy như thích, bằng chính tự xem một chuyến. Huống gì bọn họ cũng ngoài, Triệu Giới cùng, coi như giải sầu.
Triệu Giới nàng thích , cái gì cũng thích mắt nhất, cũng gì.
Ngụy La hỏi: “Đại ca ca, lúc giá y thành , thể khiến Tú Xuân Cư đồng ý?” Triệu Giới nghĩ một lát nhanh chậm : “Ta giá gấp hai mươi ”.
Ngụy La: “…”
Người vì tiền mà chết, chim vì mồi mà vong. Được , nàng hiểu đạo lý .
Hôm nay Tú Xuân Cư mở cửa buôn bán sớm, từ sáng sớm xếp hàng tranh năm đơn hàng. Tú Xuân Cư ngoại trừ may đồ, còn phường nhuộm và dệt vải của cửa hàng, cho dù là tỉ lệ chất liệu đều hơn so với các nhà khác, chỉ tiếc lượng hạn, bình thường tới nửa ngày nha các Phủ cướp còn một mảnh.
Lúc xe ngựa Phủ Tĩnh Vương qua Tú Xuân Cư, Ngụy La cũng xem một lát.
Triệu Giới dò xét đám đông nghìn nghịt cửa hàng, đầu tiên Chu Cảnh một chuyến, chốc lát chưởng quầy Tú Xuân Cư tự tới tiếp đón bọn họ. Nữ chưởng quầy mời họ lên tầng hai, ở đây tách biệt với tầng , vải vóc bày cũng là loại mắt nhất, hoa văn vô cùng tinh xảo. Nếu dùng nó áo xuân, tới thế nào.
Ngụy La lên sờ sờ vải, mềm trơn, cầm trong tay giống như hai tay đang lướt qua mặt nước, lặng yên tiếng động luồn khỏi các kẽ tay. Khó trách nhiều thiên kim quý nữ chạy theo Tú Xuân Cư như vịt, chỉ vì nó mắt, mặc cũng thoải mái, khiến thích cũng khó.