TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 317
Cập nhật lúc: 2025-02-17 02:52:16
Lượt xem: 73
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lăn qua lăn tới nửa đêm, hôm lúc Ngụy La rời giường, thắt lưng và chân đều mềm nhũn, ngay cả chút sức lực để uống thuốc cũng . Triệu Giới bưng chén thuốc sứ thanh hoa, từng muỗng từng muỗng đút Ngụy La uống thuốc, đợi nàng uống thuốc xong, dùng ngón cái lau nước thuốc còn dính nơi khóe miệng cho nàng hỏi: “ bằng hôm nay cần cung thỉnh an nữa”.
Ngụy La ngẩng đôi mắt to ngập nước, tức giận trừng , nhưng thành đôi mắt ngậm nét xuân kiều, chẳng mấy phần uy nghiêm, ngược chút ý nũng: “Mẫu hậu nhất định chuyện chúng thỉnh đại phu, nếu tiến cung với bà một tiếng, nhất định mẫu hậu sẽ suy nghĩ lung tung”.
Ở phương diện , thể Ngụy La thật là nhu thuận hiểu chuyện.
Tiểu cô nương suy nghĩ chu đáo cho như , trong lòng Triệu Giới trìu mến đau lòng, vuốt ve thùy tai của nàng : “Cần với nàng ?”
Ngụy La đẩy tay , lắc đầu : “ thần cơ doanh , tự cũng . Hoàng hậu nương nương đối với , sẽ khó ”. Lời của Ngụy La an ủi Triệu Giới, cũng là đang tự an ủi bản .
Triệu Giới mỉm , cúi đầu hôn nhẹ lên môi nàng: “Yên tâm, mẫu hậu là thông tình đạt lý, sẽ thông cảm cho nàng”.
Ngụy La thoáng yên tâm hơn, vô thức kêu lên một tiếng, cảm thấy chỗ Triệu Giới hôn sưng đau. Nàng lấy gương nhỏ khắc hoa mẫu đơn gối xem, chỉ thấy khóe miệng cắn tróc da, hồng hồng sưng sưng, vô cùng bắt mắt. Ngụy La để gương xuống, tức giận : “Chàng… bảo xuất môn đây?”
Tối hôm qua, mới đầu Triệu Giới coi như vẫn còn dịu dàng, về lẽ là nhớ tới lời Ngụy La hòa ly với , cố ý trừng phạt tiểu cô nương, liền giữ hai tay nàng đặt lên đầu, cúi cắn lỗ tai nàng, cái còn lợi hại hơn cái . Tất nhiên Ngụy La chịu nổi, vịn vai nức nở nghẹn ngào van cầu, còn cắn lên bả vai và cào vài đường lưng , đó mới tiếp tục thế nữa.
Triệu Giới thấp giọng : “Lát nữa lấy son che là ”.
Cũng chỉ thể như thế. Ngụy La gọi Vân Oa và Ngọc Toa tới hầu hạ nàng mặc xiêm y, khí trời hôm nay quang đãng, hôm qua mới một cơn mưa nhỏ, nhiệt độ vì thế cũng mát mẻ hơn, giảm ít oi bức. Ngụy La chọn váy mã diện hoa văn dệt kim hình các chuỗi bát bảo nhỏ, mặc áo ngắn màu ráng mây, váy còn một cái túi thơm hoa văn cây cỏ cùng một khối đá ngọc lam hình con sóc đeo ở thắt lưng, qua mát mắt xinh .
Nàng bàn trang điểm sơn đen mạ vàng, để Ngọc Toa búi cho kiểu tóc Lăng Vân, thường ngày lúc nàng cửa ít khi dùng son phấn, bởi vì làn da nàng , cần thoa phấn cũng trong suốt, nhẵn mịn, phần lớn chỉ cần tô môi, kẻ mày là . Hôm nay tỉ mỉ thoa thêm một tầng phấn, đánh son, cầm miếng giấy son đỏ từ hoa lựu khô bàn, để môi nhấp nhẹ hai cái, từ từ lấy , qủa thật chỗ khóe miệng Triệu Giới cắn cũng còn bắt mắt như .
Thu xếp thỏa, lúc chuẩn cửa nàng thấy Triệu Giới đó, mắt phượng nàng bí hiểm.
Ngụy La hỏi: “Làm ?”
Triệu Giới đưa tay , cố gắng lắm mới lau son môi của nàng, chỉ mở miệng : “Ra cửa nhớ mang mạn che, để nam nhân khác thấy nàng”. Thành , ham chiếm giữ của Triệu Giới với Ngụy La chỉ tăng chứ giảm, bây giờ nàng ăn mặc xinh như , khiến yên tâm.
Ngụy La lườm một cái: “Ta cung gặp Hoàng hậu nương nương, nào nam nhân khác chứ?”
Triệu Giới lệnh cho Kim Lũ mang mũ che , tự đeo lên cho Ngụy La, một lát mới cho nàng cửa.
*** *** ***
Lúc tới Khánh Hi Cung, Ngụy La mới Trần Hoàng hậu ở Điện Chiêu Dương, bà võ trường trong cung luyện cưỡi ngựa.
Ngụy La cũng cảm thấy ngạc nhiên, Trần Hoàng hậu xuất từ quân doanh, cưỡi ngựa b.ắ.n cung như ăn sâu máu, ngẫu nhiên lấy luyện tập một chút, khác tất nhiên dám xen . Ngụy La tới võ trường, trong trường luyện võ mười mấy thị vệ thẳng, một hình xinh đang tiêu sái cưỡi ngựa vút qua, vó ngựa giẫm xuống đất tạo nên những tiếng vang rung động. Trần Hoàng hậu cầm cung khảm sừng trong tay, đó lắp mũi tên, nhắm mục tiêu cách đó mấy trăm bước, động tác lưu loát như mây trôi nước chảy - -
Chỉ thấy Trần Hoàng hậu thả lỏng tay , mũi tên phóng , vững vàng cắm trúng hồng tâm!
khán đài, Triệu Lưu Ly kìm lòng lên hoan hô: “Tài b.ắ.n cung của Mẫu hậu thật chuẩn”. Thân thể nàng , thái y nên cưỡi ngựa b.ắ.n cung, vì thế chỉ thể đây khán giả.
Trần Hoàng hậu chạy một vòng dừng mặt Ngụy La, : “A La cưỡi ngựa , tham gia cùng bản cung một ?”
Ngụy La cũng tự lượng sức , dám múa rìu qua mắt thợ, nhã nhặn từ chối, : “Hôm nay con mặc trang phục cưỡi ngựa, chỉ sợ thể cùng với mẫu hậu…”.
Trần Hoàng hậu cũng khó nàng, , bà cưỡi ngựa chỗ bia b.ắ.n một nữa, b.ắ.n thêm mấy mũi tên, tất nhiên đều trúng ngay giữa hồng tâm.
Ngụy La thoáng qua ở cửa võ trường một đang tới, Sùng Trinh Hoàng đế mặc long bào, chắc là mới bãi triều, còn thường phục chạy tới đây.
Ánh mắt Sùng Trinh Hoàng đế si ngốc Trần Hoàng hậu, đôi mắt đuổi theo ảnh bà, hai tay ông chắp lưng, phảng phất như thấy tư thế hào hùng của mười mấy năm , chỉ tiếc thời gian chẳng thể trở , những thứ sớm vương quyền xay nghiền thành những mảnh nhỏ. Chờ tới lúc ông tỉnh ngộ, nhiều thứ thể đền bù nữa.
Ngụy La thu hồi tầm mắt, bên cạnh Triệu Lưu Ly: “Sao bỗng nhiên mẫu hậu cưỡi ngựa b.ắ.n cung?”
Triệu Lưu Ly liếc dò xét Hoàng đế nơi cửa võ trường, cầm ống trúc bàn, rót cho Ngụy La một chén nước ô mai: “Hôm qua là thọ thần của ngoại tổ phụ, mười năm ngoại tổ phụ trí sĩ hồi hương, mẫu hậu mười năm gặp ”.
Ngụy La liền hiểu , phụ Trần Hoàng hậu từng là Đại tướng quân uy danh hiển hách, chỉ vì công cao chấn chủ khiến Sùng Trinh Hoàng đế sinh lòng kiêng kỵ, liền chèn ép Trần gia. Phụ Trần Hoàng hậu cáo lão hồi hương chắc hẳn cũng là bất đắc dĩ bức ép.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-317.html.]
Khó trách hôm nay tâm tình Trần Hoàng hậu vẻ lắm.
Ngụy La với Triệu Lưu Ly vài câu, hỏi chuyện hôn kỳ của nàng và Dương Chẩn. Mặt Triệu Lưu Ly lộ vẻ ngượng ngùng hổ, nhưng trong mắt mang theo ý : “Mẫu hậu nỡ gả , ở với bà lâu thêm một chút, nên hôn kỳ định tháng năm năm ”.
Sang năm Triệu Lưu Ly mới mười tám, tuổi xuất giá thì trễ, bất quá, nàng là công chúa, phận tôn quý, cũng coi như hợp tình hợp lý. Chỉ đáng thương cho Dương Chẩn, chờ thêm một năm nữa mới thể lấy tức phụ nhi.
Chỉ lát Trần Hoàng hậu luyện xong cưỡi ngựa b.ắ.n cung liền trở , nhận lấy khăn lụa thêu thù du trong tay cung nữ, lau mồ hôi, hỏi hai các nàng: “Hai tiểu nha đầu các con cái gì đó? Bản cung thấy mặt Lưu Ly đỏ rần”.
Triệu Lưu Ly chịu để Ngụy La , Ngụy La chỉ thể . Triệu Lưu Ly ngoài lâu, một lát liền ma ma đưa về Thần Hoa Điện.
Triệu Lưu Ly , Trần Hoàng Hậu liền cầm chén nhỏ men sứ xanh, uống vài ngụm nước ô mai, Ngụy La : “Chuyện của con và Trường Sinh, bản cung ”.
Ngụy La vô thức ngay ngắn lai, nghiêm chỉnh : “Mẫu hậu, đúng lúc con chuyện với ngài”.
Trần Hoàng hậu cũng đoán đại khái nàng gì, bà cắt đứt lời nàng, ý bảo nàng cần lo lắng: “Nếu điều dưỡng thể, dược liệu ngoài cung cũng thể đầy đủ như trong cung, lát nữa bản cung kêu đưa qua cho con một ít dược liệu bổ dưỡng, còn thiếu gì thì cứ với bản cung, cần khách khí với ”. Bà thấy Ngụy La vẻ kinh ngạc, như hiểu rõ chuyện gì, liền nhẹ nhàng một tiếng: “Trước Bản cung thúc ép con, cũng khiến con khó xử nhiều . Bây giờ thể con , cũng thể gấp gáp , cứ điều dưỡng thể cho quan trọng hơn”.
Ngụy La mấp máy môi, nàng nghĩ hồi lâu mới : “Mẫu hậu gấp gáp ôm tôn tử ?”
Trần Hoàng hậu thành thực : “Rất nôn nóng, nhưng mà chỉ bản cung sốt ruột thì tác dụng gì chứ?
Chẳng lẽ kín đáo đưa cơ cho Trường Sinh ?” Cho dù Ngụy La rộng lượng nữa, bà cũng chuyện thiếu khôn ngoan như . “Nếu thật sự như , đừng là Trường Sinh, con cũng sẽ thành kiến với bản cung, bản cung chuyện tốn sức chẳng kết quả gì chứ?”
Ngụy La nghĩ tới Trần Hoàng hậu cởi mở như , khiến lo lắng ban đầu của nàng vẻ dư thừa. Nàng vô cùng xúc động, lên gần, chồm hỗm bên cạnh Trần Hoàng hậu, bộ dáng nhu thuận, đầu tiên nàng tỏ vẻ mật như thế với bà: “Mẫu hậu, ngài đối với con như , con cùng Tĩnh Vương ca ca nhất định sẽ hiếu thuận với ngài”.
Trần Hoàng hậu tự nhiên ôm nàng lòng, giống như mẫu yêu chiều nhi nữ mà xoa xoa tóc nàng, : “Sao nào, nếu Bản cung những lời , con định sẽ hiếu thuận với Bản cung ?”
Ngụy La lắc lắc đầu, thành thật : “Cũng hiếu thuận, nhưng hẳn là sẽ quá tận tâm”.
Trần Hoàng hậu vui vẻ một tiếng, bà thích nhất chính là tiểu cô nương thẳng thắn như Ngụy La . Trong hậu cung những hư tình giả ý, bà nhiều đến sớm phát ngán .
Ngụy La và Trần Hoàng hậu một vài chuyện, cứ thế mà nửa canh giờ trôi qua. Lúc Ngụy La cửa võ trường, Sùng Trinh Hoàng đế rời từ lúc nào.
Thấy thời gian cũng còn sớm nữa, Ngụy La đang chuẩn cáo từ, một nội thị mặc đồ màu xanh đậm, cổ áo tròn vội vã tới, với Trần Hoàng hậu: “Hoàng hậu nương nương, Thất công chúa và hai vị nữ quan tranh chấp, công chúa đang trừng phạt nữ quan”.
Trần Hoàng hậu nhíu mày: “Chuyện gì xảy ?”
Lúc , nội thị một năm một mười bẩm báo cho Trần Hoàng hậu. Ngụy La cũng tiện nhiều, thức thời rời khỏi võ trường. Lúc nàng tới cửa, một trận gió cát thổi tới, hạt cát thổi trong mắt Ngụy La, nàng dừng bước, thoải mái nhíu mày.
Kim Lũ hỏi: “Tiểu thư ?”
Ngụy La : “Ta hạt cát bay mắt, Kim Lũ, ngươi thổi giúp một chút”.
Kim Lũ kỹ một chút, mở miệng thổi nhẹ hai cái mắt Ngụy La: “Tiểu thư, ngài thấy đỡ hơn chút nào ”.
Ngụy La nhịn xoa xoa khiến đôi mắt hồng lên, một lúc lâu nàng mới thấy thoải mái một chút, liền : “Được , chúng thôi”. Nàng nhấc mắt, thấy ở cửa võ trường một tướng sĩ mặc giáp vẩy cá nàng, đầu đội mũ sắt đầu nhọn, hai mắt sáng ngời, bộ dáng tuấn lãng, nhưng ánh mắt chằm chằm khiến Ngụy La vô cùng thoải mái.
Ngụy La khác gọi một tiếng: “Trần Giáo úy”, lúc mới hồn, còn cong môi với Ngụy La, thu hồi tầm mắt.
Ngụy La để ý, càng để trong lòng, rời khỏi võ trường liền xuất cung.
*** *** ***
Gần đây Ngụy La tẩm bổ, uống ít thuốc bổ. Ngoại trừ Trần Hoàng hậu sai đưa nhân sâm và đương quy tới, Triệu Giới kêu tìm hà thủ ô và đông trùng hạ thảo từ Tô Châu mang tới, mỗi ngày Ngụy La đều ăn đồ bổ, mấy thứ đủ cho một nhà bình thường ăn uống cả đời. thuốc bổ uống quá nhiều khỏi chán ngấy, Triệu Giới liền kêu nhà bếp đổi phương pháp đồ ăn với thuốc bổ, Ngụy La vì nhanh chóng điều dưỡng thể cho , cho dù oán hận cỡ nào cũng đều uống hết.
Cứ thế ba tháng qua , thế nào, nhưng gương mặt nhỏ nhắn liền trở nên hồng nhuận bóng láng, trong trắng hồng, còn xinh hơn nhiều. Có thể thấy lời Tôn đại phu lý, nữ tử bổ khí bổ huyết quan trọng, nếu khí huyết lưỡng hư chính là một thiệt thòi lớn.
gần tới cuối thu, lá cây bạch quả ngoài viện rơi đầy mặt đất, phủ một tầng vàng óng. Gió lạnh ngoài phòng thổi tới ào ào rung động, ở trong phòng, Ngụy La trong lòng Triệu Giới, trong miệng ngậm miếng nhân sâm, đang lật xem mấy tờ mời vàng trong tay. Trưởng tôn Trần gia Quảng Tín Hầu đầy tháng mười lăm, mời Triệu Giới và Ngụy La cùng dự tiệc. Quảng Tín Hầu cũng coi như bà con nhà đẻ Trần Hoàng hậu, chút quan hệ họ hàng liên quan, nhưng Sùng Trinh Hoàng đế chèn ép thế lực Trần gia vô cùng gay gắt, vì thế Quảng Tín Hầu cũng chẳng thực quyền gì, đến đời chính là đời thừa kế tước hiệu cuối cùng, bộ cuộc sống trong nhà dựa thực ấp. Nghĩ tới chắc cũng chống đỡ bao lâu, bọn họ vì nghĩ cho đời tiếp, thể leo lên cây to Triệu Giới .