Trần Đằng cao ngựa lớn nhưng cũng quá sợ hãi. mới tới đại lao, thấy tường treo đầy hình cụ và cả phạm nhân hấp hối, thậm chí hình cụ còn dính m.á.u và thịt vụn rửa sạch, ngục còn tới gần hù dọa tới tiểu trong quần, quỳ gối cầu xin Triệu Giới tha thứ.
Triệu Giới vốn cũng hành hạ , chỉ dọa một chút mà thôi, Ngục kéo một tên tội phạm tới, Triệu Giới liền để Trần Đằng ở một bên xem.
Ngục dùng roi thấm nước muối quất lên phạm nhân, tên tội phạm đau tới gào thảm thiết. Trần Đằng ở một bên, hai chân nhũn giống như đậu phụ xay, cảm thấy đồ rớt mặt đất, đưa tay lấy, để tới mặt, đúng là một miếng thịt nhỏ thối rữa. Nhất thời sắc mặt trắng bệch, xoay vịn tường nôn , thiếu chút nữa là ói cả mật.
Chiều hôm đó Trần Đằng về nhà, mặc dù nhặt cái mạng nhỏ, nhưng giống như đổi thành một khác. ăn uống, tinh thần hoảng loạn, nghiêm trọng hơn là nếu bàn cơm thấy thịt bằm liền ngừng nôn mửa, chỉ vài ngày liền gầy tới nhận hình dạng. Trần Đằng cho rằng đây đều do Ngụy Bảo San hại , ngày đó nếu nàng đụng Ngụy La, sẽ Triệu Giới để mắt tới, vì thế vô cùng hận Ngụy Bảo San. chỉ đuổi Ngụy Bảo San khỏi Phủ Quảng Tín Hầu, còn đánh rớt đứa nhỏ trong bụng nàng . Ngụy Bảo San chỗ nào để , còn mặt mũi trở về Phủ Quốc Công, cuối cùng lưu lạc đầu đường, môi giới bán bán , bán cho xóm cô đầu. Đây là chuyện , tiện nhắc tới.
*** *** ***
Sau khi Triệu Giới trở về liền dẫn Ngụy La câu cá.
Thời tiết hôm nay thật , bầu trời trong xanh, gió mát dễ chịu. Hậu hoa viên Phủ Tĩnh Vương một cái hồ nhỏ, nước hồ sạch sẽ, trong suốt thấy đáy hồ. Ngụy La một cái đôn thêu trong đình giữa hồ, thấy Triệu Giới lấy từ trong thùng gỗ một con giun, móc lên lưỡi câu, quăng dây câu ném trong hồ nước, dây câu tạo thành một đường vòng cung xinh trung.
Ngụy La đưa cho Triệu Giới một cái khăn ướt: “Chàng lau tay ”.
Triệu Giới nhận khăn lau tay, mới từ Thần Cơ Doanh về, về phòng tắm rửa sạch sẽ đổi xiêm y mới mới tới chỗ . cũng cho Ngụy La gì, cũng nàng , A La của , chỉ cần sống một cuộc sống vô tư lự là . để cần câu qua một bên, hai trong đình, vành tai và tóc mai chạm , từ xa hai giống như hòa thành một. Triệu Giới giữ cằm nàng, hôn lên môi nàng, ánh mắt Ngụy La liếc qua, thấy cần câu giật giật, vội vàng đẩy , : “Mau mau, cá mắc câu”.
Qua một lúc lâu, Triệu Giới mới buông nàng , thu cần , đúng là một con cá chép lớn.
Triệu Giới cuộn tay áo lên, lộ cánh tay tinh tráng, một tay cầm con cá chép, một tay xoa xoa đầu Ngụy La : “ thôi, Đại ca ca cá cho ăn”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-322.html.]
Ngụy La gật đầu liên tục.
Triệu Giới , Ngụy La còn nghĩ cậy mạnh, ngờ tới phòng bếp, bình tĩnh, bày mưu nghĩ kế. Đầu tiên Triệu Giới m.ổ b.ụ.n.g cá, móc nội tạng và mật cá bên trong , rút một con d.a.o găm khảm hồng ngọc đeo bên hông, động tác thành thục cạo sạch vảy cá. Ngón tay thon dài, khớp xương vô cùng rõ ràng, cho dù là cầm đao múa bút đều mắt, nghĩ tới ngay cả đánh vảy cá cũng bình tĩnh như , khác chú ý.
Sau khi cạo hết vảy, Triệu Giới xoay xoay d.a.o găm, cắt vây cá ở hai bên, lấy ít muối trong hộp, sát một tầng lên cá, để ở một bên, ướp hai khắc chuông. Trong thời gian cũng nhàn rỗi, cắt hành thành miếng nhỏ rãi lên cá, đổ một chút rượu gia vị đặt cá nồi hấp.
Ngụy La ở một bên , trợn mắt há mồm, nàng còn tưởng bao giờ xuống bếp, bây giờ động tác của vẻ quen thuộc chỗ nha?
Triệu Giới rửa sạch hai tay, nắm lấy cằm Ngụy La, khép miệng nàng , nhéo một cái: “Sao ngây ngốc ?”
Ngụy La vội vàng nắm lấy tay , ngẩng đầu, một đôi mắt to sáng long lanh : “Chàng học bếp núc khi nào? Sao từng gì cả?”
Triệu Giới , giải thích với nàng: “Trước lúc hành quân đánh trận thường xuyên màn trời chiếu đất, nếu cả chút bản lĩnh cũng , thể sống tới bây giờ?”
Lúc Triệu Giới còn trong quân doanh, cá là sở trường hàng đầu, thứ hai là món ăn thôn quê.
Cũng may món Ngụy La ăn là cá, nếu đổi thành những món khác, chắc thuận buồm xuôi gió như bây giờ.
lâu , mùi thơm của cá xộc mũi nàng. Triệu Giới tắt bếp, từ trong chạn bếp lấy một cái đĩa màu trắng, hoa văn linh chi, đem cá chép mới hấp xong để đó đặt lên bàn gỗ, dùng đũa ngọc gắp một miếng thịt cá đút tới bên miệng Ngụy La: “Tới đây, thử một miếng”. Ngụy La : “Nóng, thổi một chút”.
Triệu Giới thổi hai cái, nhấc mắt liền thấy đôi mắt trông mong của tiểu cô nương , cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch, lộ vẻ mặt thèm ăn. Khóe miệng vểnh lên, thật trêu chọc nàng, chiếc đũa động một chút, đưa cá trong miệng …
Ngụy La nóng nảy, cúi đầu tới gần, cắn lên môi , cướp miếng thịt cá đầu tiên trong bụng .
Thịt cá tươi mới, ướp gia vị vô cùng ngon miệng. Sau khi Ngụy La ăn xong, vẫn thỏa mãn mà l.i.ế.m liếm khóe miệng Triệu Giới, tán dương: “Ăn thật ngon”.