TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 337

Cập nhật lúc: 2025-02-17 08:04:56
Lượt xem: 73

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngụy La phát hiện tiểu hài tử đổi thật sự nhanh, chỉ mới ba tháng ngắn ngủi, tiểu Triệu Hi còn là tiểu hầu tử nhiều nếp nhăn nữa, mà biến thành bé con phấn điêu ngọc trác. Mỗi ngày Ngụy La bỏ nửa ngày chơi với bé, tiểu tử thích Ngụy La nhất, thấy nàng liền khanh khách, duỗi tay chân ngắn ngủn Ngụy La ôm. Ngụy La thấy tâm đều mền nhũn, tiểu gia hỏa giống Triệu Giới, cũng giống tính tình của nàng đây, thích , thích dính , còn chút nghịch ngợm.

Ngụy La suy nghĩ một chút, như cũng , tính tình Triệu Giới cổ quái, nhi tử giống chắc .

Nửa ngày còn … tất nhiên là chăm sóc đại nam nhân nào đó.

Triệu Giới là đại nhân, thế mà cùng nhi tử của tranh . Trong lòng Ngụy La quở trách , nhưng cũng dám biểu lộ ngoài, còn ngoan ngoãn đón ý hùa với . Đó là vì mỗi khi Ngụy La biểu hiện quan tâm nhi tử nhiều hơn, mặt Triệu Giới liền trầm xuống, đến tối nhiệt tình lăn qua lăn nàng.

Ngụy La còn dám lời .

Hôm đó Ngụy La lấy một cái trống bỏi, lắc lắc mặt dưa hấu nhỏ, hai sợi dây đỏ buộc hai bên trống bỏi ngừng đập hai mặt trống mà phát âm thanh “leng keng leng keng”. Đôi mắt đen lúng liếng của dưa hấu nhỏ theo chuyển động của trống bỏi, ngừng , đưa tay bắt lấy trống bỏi Ngụy La cầm. Ngụy La dùng khăn lụa lau nước miếng bên miệng bé, : “Nhìn xem, chảy nước miếng. Dưa hấu nhỏ, con thấy bẩn hử?”

Triệu Hi hiểu lời nàng, chỉ trống bỏi.

Ngụy La đưa cho bé, cố ý cầm xa một chút, ở giữa trung là chuyển động, tiếng trống thùng thùng vang lên: “Con ?”

Tiểu Triệu Hi vô cùng gấp gáp, y y nha nha đưa tay , nhưng cánh tay đầy thịt quá ngắn, với thế nào cũng với tới.

Ngụy La trêu chọc bé quá lâu, nhanh liền đem trống bỏi bỏ tay bé. Tiểu Triệu Hi vui mừng nắm ở trong tay, tay bé quá nhỏ, nắm , càng chơi thế nào, phương thức duy nhất để biểu đạt sự yêu thích là - - bỏ miệng gặm. Chỉ chốc lát , cổ và mặt bé nước miếng thấm ướt nhẹp, bé còn vô tri vô giác, mắt to ngập nước Ngụy La, mở miệng kêu loạn oa oa một trận.

Ngụy La lấy trống bỏi khỏi tay bé, lau cái cằm đầy nước miếng của bé, nhíu mày: “Ai da, con tham ăn như ? Cái thể ăn, bẩn bẩn”. Nàng cọ mũi Triệu Hi.

Tiểu Triệu Hi rõ chuyện gì, nhưng cũng nháo, con ngươi đảo một vòng, về phía lưng Ngụy La.

Ngụy La cảm giác thấy gì đó, nàng xoay . Triệu Giới mới từ bên ngoài về, gió rét bên ngoài đập mặt , lúc phòng mang theo một hàn khí, cũng trực tiếp tới mặt Ngụy La và tiểu Triệu Hi, mà bên lò sưởi hơ tay, để hàn khí tiêu tan bớt, mới tới :”Sao , dưa hấu nhỏ lời?”

Ngụy La lắc đầu , Triệu Giới bỏ áo choàng bằng lông hồ ly xuống, hỏi: “Chàng cung ? Thân thể Bệ hạ thế nào ?”

Giọng điệu Triệu Giới bình thản: “ lắm, hôm qua ngay cả giường cũng dậy ”. Ngụy La tiếng nào.

Hai tháng kể từ khi Trần Hoàng hậu Thiện An Tự, Sùng Trinh Hoàng đế liền bệnh dậy nổi, thuốc và kim châm đều vô hiệu, một đang yên đang lành đột nhiên ngã xuống, ngay cả chút dấu hiệu cũng . Thời gian thái y trị liệu cho Hoàng đế, nhưng chút tiến triển nào. hiện tại hơn nửa tháng Hoàng đế lâm triều báo cáo và giải quyết công vụ, lệnh Triệu Giới ông giám quốc, ông xử lý chính vụ. Mấy ngày gần đây Triệu Giới bận rộn chính vụ, thường sớm về trễ, lâu cũng hảo hảo mà bồi nàng.

Triệu Giới cầm tay Ngụy La, nhíu mày : “Sao tay nàng lạnh như ?”

Ngụy La : “Trời lạnh quá. Thiếp mới ngoài một chuyến, lấy ít tuyết hoa mai, sang năm thể pha ”.

Triệu Giới yêu thương nàng : “Sau bọn hạ nhân , lỡ như nàng bản lạnh thì ?”

Ngụy La : “Những chuyện tự mới ý nghĩa, bên cạnh mặt còn ý nghĩa nữa”.

Triệu Giới cùng nàng tranh chấp mấy cái , kêu mang phòng thêm hai chậu than, ôm Ngụy La giường, ôm lấy tay nàng cho ấm áp. Tay Triệu Giới lớn rộng, rắn chắc bao lấy tay Ngụy La, nhanh liền khiến tay nàng ấm lên.

Khó khi Triệu Giới dùng bữa tối ở nhà. Sau khi ăn xong, nhũ mẫu ôm tiểu Triệu Hi về phòng ngủ, Triệu Giới cùng Ngụy La rửa mặt, giường bằng gỗ lim khắc hoa văn mây cuộn. Triệu Giới vòng tay, lồng n.g.ự.c dán lưng Ngụy La, cằm đặt vai nàng, thấp giọng : “A La”.

Ngụy La chút buồn ngủ, chỉ ừ một tiếng.

Triệu Giới trầm mặc một lát, suy nghĩ lúc lâu mới : “Có thể ngày mai về, nàng và Hi nhi đợi trong Vương phủ, đừng ngoài”.

Ngụy La lặng lẽ mở mắt, giữ vững tinh thần : “Vì về? Chàng ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-337.html.]

Triệu Giới ôm nàng chặt hơn một chút, giọng bình thản: “Hai ngày nay chính vụ chút bận rộn, phụ hoàng còn lành bệnh, ở trong cung xử lý chính sự. Chờ xong hết những chuyện , ở nhà cùng nàng và Hi nhi”.

Ngụy La xoay , thể mềm mại thơm ngát chui trong lòng , lẩm bẩm lầu bầu : “Vậy giải quyết chuyện cho , đừng bản mệt mỏi quá”. xong, nàng : “ nhiều ngày ở cạnh, chút nhớ ”.

Cảm xúc Triệu Giới dâng trào, cúi đầu hôn lên đỉnh đầu Ngụy La: “Được, nhất định hảo hảo bên cạnh nàng”.

Ngụy La ừ một tiếng, nhanh liền ngủ .

Triệu Giới lui một chút, đẩy tóc đen gò má Ngụy La , lộ gương mặt nhỏ nhắn trắng nõn oánh nhuận. Triệu Giới sờ lên gương mặt tinh tế của nàng, từ lông mày đến mũi, từ mũi đến miệng, mỗi một chỗ đều nỡ buông tha, sờ sờ đủ , mới nhẹ giọng : “Chờ về”.

Ngày kế, trời còn sáng Triệu Giới rời . Thời gian lúc nào cũng sớm như , Ngụy La cũng để trong lòng, vẫn rửa mặt, ăn cơm, chơi với tiểu Triệu Hi như bình thường.

Đến buổi trưa, Ngụy La ôm tiểu Triệu Hi hành lang, bên ngoài chút lạnh. Ngụy La bao kín nhi tử, chỉ lộ đôi mắt đen láy. rõ ràng là buổi trưa, phía Bắc giống như lửa thiêu cháy, đám mây tản khiến cả nửa bầu trời như đều biến thành màu đỏ.

Ngụy La một lát, cảm thấy ở đây quá lạnh, liền ôm Triệu Hi trở phòng.

Tiểu tử một khắc còn , nháy mắt tiếp theo đột nhiên lên, dỗ thế nào cũng , cầm lấy tà áo Ngụy La thương tâm gần chết, khiến Ngụy La vô cùng đau lòng, Nhũ mẫu ở một bên : “Chắc hẳn tiểu thế tử đói bụng, để nô tỳ đút ngài ”.

Ngụy La suy nghĩ một chút, lắc đầu : “Ta tự , ngươi lui ”.

Từ lúc Triệu Hi sinh , Ngụy La cho bé ăn thể đếm đầu ngón tay, đó là bởi vì sữa Ngụy La nhiều lắm, phần lớn Triệu Giới ăn mất, nhi tử căn bản hưởng bao nhiêu. Vừa lúc mấy ngày nay Triệu Giới thường về nhà, Ngụy La tích góp chút sữa, liền đút cho tiểu Triệu Hi ăn. Tiểu tử quả nhiên đói bụng, mũi chúi n.g.ự.c Ngụy La liền mút, cũng nháo, quả là ăn tới hăng say.

Ngụy La lấy ngón tay lau nước mắt hàng mi bé, : “Nhìn coi con chút tiền đồ nào , ăn thì …”

Tiểu tử ô ô hai tiếng, tiếp tục ăn sữa.

Ngụy La cho bé ăn xong, Tiểu Triệu Hi liền ngủ . Nàng ôm về phòng cách vách, dỗ ngủ say mới rời khỏi phòng. Bạch Lam từ bên ngoài tới, vẻ mặt chút cổ quái, chần chừ : “Nương nương…”

Ngụy La hỏi: “Sao ?”

Bạch Lam nhà với Ngụy La, kỳ quái : “Nô tỳ mới cửa mua đồ, trông thấy bên ngoài Vương phủ nhiều thị vệ, chỉ cửa chính mà ngay cả mấy cửa hông cũng vài thị vệ. Ngài xem là chuyện gì ? Gần đây trong kinh thành bình an ?”

Động tác của Ngụy La dừng , xoay hỏi: “Ngươi tận mắt thấy?”

Bạch Lam gật đầu khẳng định: “Nương nương, ngài nghi nô tỳ hoa mắt ? Nô tỳ quả thật thấy mà, bên ngoài Vương phủ đều là thị vệ”.

Ngụy La mím môi, nhớ tới những lời hôm qua Triệu Giới dặn dò nàng. Nàng cho rằng chỉ dặn dò bình thường thôi, dù Triệu Giới cũng gì, nhưng mà bây giờ xem , cũng đơn giản như nàng nghĩ. Rốt cuộc Triệu Giới gì? Sao cho nàng ? gặp nguy hiểm gì ?

Cũng may tiểu tử lời, ăn no liền tự chơi, ngẫu nhiên Ngụy La một cái, đôi mắt to long lanh chớp chớp, trong miệng vài từ mà khác hiểu.

Mãi tới chạng vạng, Bạch Lam ngoài một chuyến, mang về tin tức khiến kinh hãi.

Cửu hoàng tử và Thụy Thân Vương cùng phản! Hai mang theo tất cả quân đội trong tay, từ Tuyên Võ Môn đánh hoàng cung, bức Sùng Trinh Hoàng đế thoái vị!

Ngụy La đang uống , liền suýt té, trong tay cũng nghiêng đổ. Nàng vô thức hỏi: “Triệu Giới ?”

Bạch Lam : “Nghe Tĩnh Vương điện hạ trấn thủ ở Hàm Nguyên Điện, nô tỳ cũng rõ tình huống cụ thể”. xong, nàng thoáng qua sắc mặt trắng bệch của Ngụy La: “Nương nương, lẽ Vương gia ngài lo lắng, nên mới với ngài. Ngài xem trong Phủ nhiều thị vệ như , liền Vương gia quan tâm tới ngài”.

Loading...