TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 338

Cập nhật lúc: 2025-02-17 08:04:58
Lượt xem: 83

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngụy La cũng những chuyện . Việc nàng quan tâm lúc là vì Triệu Giới từng với nàng, mà là an nguy của . Cửu hoàng tử và Thụy Thân Vương đánh trận hẳn chuẩn , Triệu Giới thể ngăn cản ? Sùng Trinh Hoàng đế đang bệnh, hẳn là giúp gì, Ngụy La vô cùng lo lắng cho Triệu Giới.

Ngụy La yên lòng một lát, vòng tới vòng lui quanh phòng, ngẩng đầu lên, trời còn tối.

Nàng tình hình trong cung thế nào, chỉ thể Bạch Lam hỏi thăm một chút, nhưng Vương phủ thị vệ bảo hộ kín một kẽ hở, Bạch Lam ngoài quá nhiều liền thị vệ ở cửa ngăn .

Ngụy La chỉ thể chờ đợi.

một đêm nàng cơ hồ ngủ , nhắm mắt liền thấy Triệu Giới tay cầm trường kiếm, lưng ngựa. Nàng sợ thấy xảy chuyện ngoài ý , cả đêm đều đỉnh giường, cho tới khi chân trời dần dần lộ màu trắng, một đêm cuối cùng cũng qua .

Ngụy La nhảy xuống giường, vội vàng lau mặt liền ngoài.

Kim Lũ và Bạch Lam thấy thế vội ngăn nàng : “Nương nương, ngài ?” Ngụy La : “Ta hỏi thăm tình hình trong cung”.

Kim Lũ và Bạch Lam ngăn nàng , đành cầm lấy áo choàng bằng lông hồ ly đội lên cho nàng, cùng nàng ngoài. bọn họ tới cửa chính, liền hai thị vệ mặc áo vải màu xanh đen ngăn . Thị vệ : “Tham kiến Vương phi. Vương gia lệnh, bên ngoài nguy hiểm, Vương phi và tiểu thế tử thể ngoài vương phủ nửa bước, kinh xin Vương phi trở về”.

Ngụy La cũng về, nàng thị vệ , : “Ngươi cho , bây giờ Vương gia thế nào ? đang ở ?”

Vẻ mặt thị vệ đổi, : “Bẩm Vương phi, thuộc hạ . Chức trách của thuộc hạ là bảo vệ Vương phi an ”.

Ngụy La nhúc nhích, từ ngoài cửa theo hướng bắc, tòa cung điện vô cùng yên tĩnh, tình hình hiện nay thế nào.

Nàng cắn cắn môi, trong nháy mắt liền hạ quyết tâm, đẩy thị vệ cầm kiếm hai bên, : “Tránh !” Nàng thể đợi, nàng tình hình của Triệu Giới.

Thị vệ cũng dám tổn thương nàng, vội vàng rút kiếm , nhoáng một cái phi cản đường, để cho nàng khỏi phủ.

Bọn thị vệ đuổi theo, mấy bước chạm mặt một đội nhân mã, lập tức dừng bước chân. Ngụy La ở cửa Phủ Tĩnh Vương, đang cưỡi ngựa từ xa xa chạy tới.

Rất nhanh liền một lối thoát hiện mặt Ngụy La, trong gió còn xen lẫn mùi m.á.u tươi. Triệu Giới xoay xuống ngựa, một mặc áo giáp sáng ngời, còn kịp xiêm y, bội đao bên hông thậm chí mới nãy còn c.h.é.m một đầu xuống, m.á.u tươi nhuộm đầy. Triệu Giới Ngụy La, mắt lạnh lùng lướt qua thị vệ phía , Ngụy La, giọng rõ ràng dịu dàng hơn: “Sao đây? nàng yên lành đợi trong phủ ?”

Ngụy La bĩu môi trách cứ: “Ai chuyện rõ ràng! Chuyện lớn như còn gạt !” Triệu Giới cong cong môi : “Ta nàng lo lắng”.

minh bạch như càng khiến nàng lo lắng hơn đó! Trong lòng Ngụy La oán giận, nhưng thấy hao tổn gì thở phào nhẹ nhõm, kìm lòng mà nhào trong n.g.ự.c .

Triệu Giới vô thức lui về nửa bước, : “ bẩn”.

Ngụy La mặc kệ, gắt gao ôm lấy eo , cách áo giáp cảm nhận nhiệt độ cơ thể . Nàng nổi giận đùng đùng : “Lần tới nếu còn như , cả đời cũng tha thứ cho ”.

Triệu Giới bất đắc dĩ bật , yên lặng đỉnh đầu nàng: “Được, chuyện gì cũng với nàng”.

một đám thuộc hạ liền thấy Vương gia lãnh tình m.á.u lạnh của bọn họ ôm lấy Vương phi của , vẻ mặt vô cùng sủng ái, cùng với quả quyết một kiếm c.h.ặ.t đ.ầ.u Thụy Thân Vương xuống quả thật như hai khác . Triệu Giới tùy ý Ngụy La ôm một lúc lâu cũng nhúc nhích. Cho tới khi Ngụy La hết giận, ngẩng đầu lên liền thấy nhiều tướng sĩ đó như , nhất thời mặt nàng ửng hồng, chút tự nhiên.

Triệu Giới , xoay với một trong đó: “Dữu Trực, ngươi mang tất cả về Thần Cơ Doanh, đợi lệnh bản vương”.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-338.html.]

Dữu Trực nhận lệnh, dẫn các tướng sĩ về doanh trại.

Ngụy La nắm tay Triệu Giới, xoay bước nhanh trong: “Chàng theo ”. Nàng còn tính sổ với .

*** *** ***

Lần Cửu Hoàng tử và Thụy Thân Vương đánh hoàng cung bức vua thoái vị, Thụy Thân Vương Triệu Giới c.h.é.m c.h.ế.t tại chỗ, Cửu hoàng tử cũng Triệu Giới nhốt thiên lao, biếm thứ dân, lưu vong hai ngàn dặm. Gia quyến của Thụy Thân Vương cũng chịu tội, nam thì lưu vong, nữ bán nô tỳ. Thụy Thân Vương thế tử Triệu Giác đường lưu vong bởi vì chịu cực khổ, miễn cưỡng c.h.ế.t ở bên đường. Nghe thế tử thậm chí ngay cả c.h.ế.t cũng bia mộ, nhân tiện ném rừng hoang.

Đến lúc Ngụy La mới , hóa thời gian Sùng Trinh Hoàng đế bệnh nặng là giả, chỉ là xem dã tâm của Triệu Chương và Thụy Thân Vương mà thôi.

Triệu Giới rõ ràng tình hình thật, nhưng một chữ cũng lộ với Ngụy La. Chuyện thật sự khiến Ngụy La tức giận.

Sau bức vua thoái vị , Sùng Trinh Hoàng đế liền mượn cớ vì thể ốm đau, đem ngôi vị Hoàng đế truyền cho Triệu Giới.

Lần văn võ bá quan đều thấy Triệu Giới bình định mưu phản, nào dám dị nghị. Sau khi thương thảo chọn ngày hoàng đạo, các quan viên bắt đầu thúc giục tân đế đăng cơ.

Triệu Giới ngược hề vội, để Sùng Trinh Hoàng đế ngôi vị hoàng đế hơn hai tháng, mang Ngụy La và tiểu Triệu Hi Giang Nam du ngoạn một vòng, Bởi vì Triệu Giới đồng ý với Ngụy La, xử lý chuyện chính vụ xong sẽ mang nàng chơi, bồi thường liền kéo dài hai tháng, cũng khiến Sùng Trinh Hoàng đế và các quan viên lo lắng.

Sùng Trinh Hoàng đế gấp là vì ông Thiện An Tự tìm Trần Như Phức, các quan viên gấp là vì Sùng Trinh Hoàng đế lên triều, ai xử lý chính vụ, tấu chương đều chồng chất như núi !

thật vất vả Triệu Giới mới từ vùng sông nước Giang Nam về, Sùng Trinh Hoàng đế chính thức tuyên bố thoái vị. Triệu Giới mặc lễ phục đế vương, đầu đội miện quan mười hai dây, ghế khắc kim long, đối mặt với lễ bái của văn võ bá quan, gương mặt trầm tĩnh, chỉ nâng tay : “Các khanh bình ”.

Triệu Giới với quan viên đôi lời, liền vội vã rời cung điện vàng ngọc trở về Vô Song điện hậu cung.

Điện vô song bài trí chút giống với Phủ Tĩnh Vương, tất cả đều trang trí theo sở thích của Ngụy La, điện một vườn hoa nhỏ, hoa trong đó là do Triệu Giới sai tìm các giống loài trân quý về, bên cạnh vườn hoa một bàn xích đu, một giàn nho trồng xung quanh, mùa hè thể hóng gió thể ngắt nho ăn. Ngụy La tất nhiên thích, ôm tiểu Triệu Hi quanh một vòng, hỏi: “Dưa hấu nhỏ, con thích ?”

Triệu Hi mở đôi tay bé ngắn ngủn , đối với xích đu y y nha nha, hiển nhiên vô cùng thích.

Ngụy La liền ôm bé chơi một lát. KHi Triệu Giới trở về liền thấy Ngụy La xích đu, trong lòng ôm nhi tử, tay nàng nắm lấy tay Triệu Hi, chậm chạp đong đưa.

Ngụy La rũ mắt đối mặt với nhi tử, lẽ vì chơi vui lắm, mắt tiểu hài tử cong lên vô cùng vui vẻ. Ngụy La niềm vui của bé lây qua, mắt hạnh cũng cong cong, cọ cọ mũi nhỏ của con. Hai gương mặt giống như , một lớn một nhỏ, Triệu Giới ở chỗ xa nàng, khóe môi chẳng cong lên thành nụ từ khi nào.

Ngụy La mãi vẫn là khiến thỏa mãn, loại cảm giác cho dù leo lên ngôi vị Hoàng đế cũng sánh bằng.

Triệu Giới lên, hỏi: “Nàng thích chỗ ?”

Ngụy La ngẩng đầu, mỉm gật đầu: “Thích. Dưa hấu nhỏ cũng thích”. Sau đó nhớ tới chuyện gì, nàng hỏi: “ hôm nay gặp bá quan văn võ , về sớm như ?”

Triệu Giới dừng mặt nàng, cúi , nhẹ nhàng đụng lên trán nàng, : “Ta về với thê tử”. Ngụy La mím môi, trợn mắt : “Làm hoàng đế còn đắn”.

Triệu Giới cúi đầu một tiếng, ghé tai nàng : “Đứng đắn cho ngoài xem, đối với A La, cần đắn”.

Mùa xuân tới nữa, chim yến về, hoa xuân đua nở

Loading...