TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 344
Cập nhật lúc: 2025-02-17 08:26:15
Lượt xem: 96
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai phụ tử chuyện một hồi, Triệu Giới đang giao Nhiễm Nhiễm cho Kim Lũ, cúi đầu xuống, đúng lúc thấy một đầu củ cải khác. Triệu Hi ngẩng gương mặt nhỏ lên, mặc dù cái gì cũng , nhưng trong đôi mắt toát ý , miệng nhỏ khẽ nhếch lộ ý vui, đại khái là vì thấy bộ dáng thật đáng yêu, nên nhịn theo. Triệu Hi thấy ánh mắt Triệu Giới, ngẩn ngơ, gương mặt nhỏ liền nghiêm túc , ngoan ngoãn gọi một tiếng: “Phụ ”.
Động tác Triệu Giới khựng lai, đó : “ chơi ”.
Triệu Hi gật đầu, một tiếng, dẫn Kim Lũ và Nhiễm Nhiễm tới giàn nho. Cho dù tiểu gia hỏa che dấu khá, nhưng Triệu Giới vẫn bắt khát vọng trong mắt bé. Hẳn là những năm nay cũng đối với nhi tử quá khắc nghiệt – Triệu Giới nghĩ.
Triệu Hi hai bước liền Triệu Giới gọi nữa, bé đầu, ba chân bốn cẳng chạy về bên cạnh Triệu Giới: “Phụ hoàng, còn chuyện gì?”
Triệu Giới đưa tay xoa xoa đỉnh đầu bé, dặn dò: “Đừng ăn quá nhiều nho, coi chừng đau bụng”.
Nhớ năm đó Ngụy La cũng là vì một ăn nhiều nho, đó về nhà thượng thổ hạ tả, vài ngày mới khỏe lên .
Trong mắt Triệu Hi lóe lên tia sáng, cái miệng nhỏ cong cong, lộ hai lúm đồng tiền thật sâu, dùng sức gật đầu “Dạ!”
Triệu Giới mỉm : “ ”.
Tiểu gia hỏa hài lòng chạy , lúc bước chân còn mang theo gió. Triệu Giới bóng lưng Triệu Hi, cong cong môi, lúc mới xoay tới chỗ Ngụy La. Ngụy La giàn tử đằng, một màn mắt, tới khi Triệu Giới tới mặt nàng, nàng chút đau lòng : “Chàng đừng quá nghiêm khắc với dưa hấu nhỏ, bé còn nhỏ đó. Chàng luôn ôm Nhiễm Nhiễm, ôm nhi tử, trong lòng nó sẽ dễ chịu ”.
Triệu Giới bên cạnh nàng, ôm nàng lên đùi , tay lớn bao lấy tay nhỏ, : “ là nam nhi, vốn nên nghiêm khắc một chút”. Sau mới thể trở thành nam nhân xuất sắc.
Ngụy La đồng ý, hai đứa nhỏ đều là m.á.u thịt của nàng, đứa nào nàng cũng yêu vô cùng, Triệu Giới bất công như khiến nàng nhịn : “Vậy cũng , bây giờ nhi tử mới chỉ bốn tuổi, cái gì cũng , đôi khi chỉ ôm con một cái thôi. Chàng thì bày mặt cho nhi tử , còn thấy ủy khuất cho Triệu Hi, nếu còn như , sẽ tức giận”. xong, nàng cân nhắc một chút, : “Thiếp rèn cho Triệu Hi sớm độc lập, nhưng sớm quá ? Chờ nhi tử mười tuổi , huống gì bây giờ con quấn , nhi tử chỉ nhiệt tình với Nhiễm Nhiễm một chút thôi, tiểu Cẩm Nhi nhà Lưu Ly tìm con chơi, con cũng sẽ tự cao thèm đó…”
Lưu Ly và Dương Chẩn hai năm mới sinh một nữ nhi, nhũ danh là Cẩm Nhi, mỗi cung đều thích tìm Triệu Hi cùng chơi.
Quan hệ của Triệu Hi và Cẩm Nhi nguyên bản tệ, nhưng vì lý do gì, hai đứa náo loạn khó chịu, vì thế hai tiểu gia hỏa vài ngày thèm chuyện với , Cẩm nhi cũng nửa tháng cung.
Ngoài miệng Triệu Hi , nhưng Ngụy La , bé hẳn là nhớ Cẩm Nhi, tuổi còn nhỏ sĩ diện, mập mờ hỏi “Sao Cẩm Nhi cung”.
Triệu Giới từ đằng ôm Ngụy La lòng, cằm dán lên gương mặt nàng, lười biếng ừ một tiếng bật : “Tất cả nàng, A La cái gì thì là cái đó”.
Ngụy La trừng mắt .
Triệu Giới trong lòng nàng hẳn là nghĩ đắn, thấp giọng , cọ cọ gương mặt nàng : “Còn vì khi đó nàng đối với con quá , lạnh nhạt hơn nửa năm, vì thế trong lòng mới dễ chịu”.
Ngụy La dùng cùi chỏ chọt chọt n.g.ự.c , mỉm chế nhạo: “Sao đại ca ca lòng hẹp hòi như ? nhiều năm ”.
Triệu Giới cho ý kiến, nhớ tới một chuyện khác, mắt phượng trầm xuống, chậm chạp : “Chuyện liên quan tới nàng… Ta khả năng hào phóng…”
Ngụy La , nàng sớm quen với bộ dáng hẹp hòi của , khóe miệng cong cong, khẽ một tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-344.html.]
Qua hồi lâu, Triệu Giới vẫn dùng tư thế đó ôm Ngụy La, cánh tay như thiết sắt, chặt chẽ ôm lấy Ngụy La buông. Nàng thoải mái uốn éo hai , kỳ quái : “Nóng. CHàng thế. Hôm nay chút đúng?”
Triệu Giới bất động, giọng trầm thấp: “A La, nếu , nàng gả cho Lý Tụng ?”
Ngụy La động đậy, kinh ngạc mở to mắt, đầu Triệu Giới, đáng tiếc nàng động , chỉ : “Chàng cái gì đó?”
Triệu Giới lời nào, cái trán dán cổ nàng, rõ ràng đang đè nén cảm xúc, vòng tay ôm lấy nàng cũng càng lúc càng chặt.
Ngụy La phát giác sự khác thường của , hỏi nữa: “Sao hỏi như ?”
Triệu Giới trầm mặc chớp mắt một cái, liền đem những chuyện thấy trong mộng kể một cho Ngụy La . Sau khi nàng xong liền mở to mắt, chút khó tin, nàng nghĩ tới Triệu Giới sẽ mơ thấy kiếp của nàng, ngoại trừ việc xảy khi nàng Thịnh kinh thành, những chuyện đó trùng khớp. Ngẩng ngơ nửa ngày, Ngụy La mới hồn từ trong khiếp sợ, nắm lấy trọng điểm: “Cho nên, mơ thấy và Lý Tụng sống với ?”
Triệu Giới nhíu mày, ngay cả việc tên của cũng khiến thoải mái.
Ngụy La trầm tư một lát, nhịn mà lớn một tiếng, nàng ôm lấy eo Triệu Giới, mặt dán lên lồng n.g.ự.c cứng rắn của : “Thiếp từng mơ thấy một giấc mơ, đại ca ca ?”
Triệu Giới hỏi: “Giấc mơ gì?”
Ngụy La nhẹ giọng : “Thiếp mơ, cũng giống , lúc sáu tuổi kế mẫu bán cho bọn buôn , mười lăm tuổi trốn khỏi Long Thủ Thôn, đó Thịnh kinh thành…” Nàng nhớ tới kiếp , giống như chuyện xảy từ lâu , bởi vì Triệu Giới mà gợi ký ức xưa, thứ bỗng trở nên rõ ràng: “Thế nhưng gặp Lý Tụng, cũng gả cho . Thiếp mộng thấy Lý Tương vì hủy hôn với Thường Hoằng, liền hủy hoại tiền đồ của nó. Sau đó cũng gặp phụ , Ngụy Tranh và Đỗ Thị hủy dung, đó liền chết”.
xong, nàng dừng một chút, ngẩng đầu Triệu Giới: “Ở trong mộng đáng thương ?”
Triệu Giới trợn tròn mắt, một tay nâng gương mặt nhỏ của nàng lên: “Cho nên lúc bảy tuổi, nàng mới cầu dẫn nàng Long Thủ Thôn?”
Ngụy La gật gật đầu, trong mắt tràn ngập tin tưởng: “Thiếp chứng thực một chút, xem giống như trong mộng … nghĩ tới là thật”. Nàng lủi lồng n.g.ự.c Triệu Giới, vẫn quên an ủi : “Chuyện trong mộng thể thành thật chứ? hiện tại gả cho , sinh cho dưa hấu nhỏ và tiểu Nhiễm Nhiễm, đời sẽ theo đó. sẽ gả cho khác, ai cũng bằng Đại ca ca”.
Triệu Giới ôm nàng, xoay , để nàng dạng chân , trán của nàng và trán tựa : “Kiếp , kiếp , kiếp nữa, đều là của ”.
Ngụy La nhép môi khẽ , gật gật đầu.
Triệu Giới hôn lên môi nàng, còn thấy đủ nghiền, liền ngậm chặt miệng nàng, cạy mở hàm răng, hôn thật sâu.
Ngụy La “A” lên một tiếng, thoáng lui một chút, hàng mi run rẩy : “Hi nhi và Nhiễm Nhiễm còn ở đây…”
Triệu Giới khàn giọng: “Bọn nó thấy”.
Tiếng kháng nghị của Ngụy La đều Triệu Giới nuốt , hai hôn tới khó chia lìa, mật bên , từ xa , cả hai giống như nhập thành một.
Triệu Hi ôm lấy hai chùm nho bự trong n.g.ự.c chạy về, bé chuẩn đưa cho mẫu và phụ , mấy bước liền ngừng , Triệu Hi hai đang triền miên cách đó xa, phụ cắn môi mẫu , nửa đều đè lên mẫu , giống như đang thưởng thức mỹ vị, ăn say sưa ngon lành. Còn mẫu , sắc mặt đỏ ửng, hai mắt mê ly, ngay cả bé về còn . Triệu Hi trong chốc lát, hàng lông mi thật dài chớp chớp, thức thời mà chạy .