TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 38

Cập nhật lúc: 2025-02-05 09:22:08
Lượt xem: 161

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không bao lâu liền trở về bẩm báo: “Thiếu gia, chuyện xác thật”. Tay Tống Huy giấu trong gấu áo nắm chặt, giọng khàn khàn: “Nói chi tiết”.

Thị vệ liền đem chuyện ngày hôm đó kể rõ ràng, đám buôn bán con nít là Đỗ Thị tìm tới, Kim ma ma gánh tội, cuối cùng Phủ Anh Quốc Công đánh cho thừa sống thiếu chết, Đỗ Thị phát hiện mang, hiện nay giam trong một tiểu viện nhỏ trong Phủ.. Xem chuyện Ngụy La đều là thật, Đỗ Thị quả thật bán nàng .

Đây là chuyện tuyệt thể tha thứ.

Tống Huy xong trầm mặc hồi lâu, hề báo đem chum bàn đập vỡ.

Chum nhỏ rơi mặt đất, vỡ thành năm sáu mảnh. Thị vệ câm như hến, ai cũng dám lên tiếng.

Thật lâu , lên : “Chuyện tiên cần để phụ mẫu , chờ bọn họ từ Lạc Dương về, tự ”.

Thị vệ đáp lời, thấy còn dặn dò gì, liền thức thời tự động lui khỏi phòng.

Tống Huy ở sảnh đường một lúc lâu, kêu ai hầu hạ, bọn nha cũng dám tự chủ tương tiến .

Tính tình thiếu gia tương đối ôn hòa, gần như từng tức giận, hôm nay mà giận dữ tới mức đập vỡ chum , thể thấy sự tình nhỏ. Các nàng xảy chuyện gì, chỉ âm thầm phỏng đoán nguyên nhân, thủy chung đoán nguyên cớ. Chờ đến khi mặt trời lặn dần ở phía tây, bầu trời tối sầm mà nhà chính vẫn đốt đèn, trong phòng bóng đen nuốt chửng, Tống Huy mới chậm rãi bước khỏi phòng.

*** *** ***

Phủ Anh Quốc Công,

Ngụy La ngủ một giấc thẳng đến sáng hôm mới thức dậy, mở mắt , chuyện đầu tiên nàng là tìm Trường Mệnh Lũ mới mua hôm qua. Thật vất vả mới kiếm nó từ phía gối, ngay cả hài cũng xuyên, liền chạy ngoài tìm Thường Hoằng.

Đầu tóc đen mượt xõa tung phía , càng thể nhỏ nhắn của nàng thêm lung linh, váy lụa mỏng quấn quanh đôi chân trần trắng noãn đạp xuống đất, nàng ngại lạnh, chạy thục mạng ai ngăn .

May mà Ngụy Côn tới kịp, xổm tại cửa ôm nàng trong ngực, đó lên hỏi: “A La gấp gáp chạy chỗ nào?”

Ngụy La nắm Trường Mệnh Lũ trong tay, cả uốn éo: “Phụ mau dẫn con tìm Thường Hoằng, con quà cho !”

Ngụy Côn tò mò: “Thứ gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-38.html.]

Nàng đành đưa Trường Mệnh Lũ . Không nghĩ tới, khi Ngụy Côn thấy là vật gì, liền khen ngợi nàng tâm, là tỷ tỷ chiếu cố .

Thời tiết lúc sáng sớm lạnh, để chân trần như chạy càng lạnh hơn. Ngụy La liền tự mặc xiêm y màu hồng cho nàng, chờ nàng mặc xong quần áo, rửa mặt mày xong, mới dẫn nàng chính phòng tìm Thường Hoằng, Ở chính phòng lúc bày lên đồ ăn, Thường Hoằng ghế trống đặt quanh bàn, đoan đoan chính chính chờ họ tới.

Ngụy La qua khỏi bậc cửa đợi kịp chạy tới mặt , khẽ : “Đem tay đây, tỷ thứ cho ”.

Thường Hoằng rõ là vật gì, nhưng vẫn vươn tay . Chỉ thấy nàng từ phía lưng lấy một sợi dây ngũ sắc, mi mắt khẽ hạ đem sợi dây buộc lên tay : “Cái gọi là Trường Mệnh Lũ, Pm , mang cái lên liền thể cả đời bình an”.

Ngụy La vốn dĩ ngại sợi dây quá đơn điệu, nên để cho Kim Lũ giúp nàng đính lên đó một viên trân châu Đông Hải. Trân châu bóng loáng, viên mặc dù lớn lắm, nhưng đáng tiền. Viên trân châu là hồi sinh thần A La, Anh Quốc Công tặng cho nàng, nàng vẫn luôn giấu trong tráp, luyến tiếc đeo, lâu lâu lấy một chút. Vậy mà lúc thoải mái đưa cho Thường Hoằng, thể thấy Ngụy La nhỏ mạn.

Thường Hoằng nàng xong câu cùng, đưa tay lấy xuống, còn nghiêm túc : “Đệ cần, Tỷ mang , tỷ bình an!”

Ngụy La thấy muống lấy xuống, lập tức trợn tròn mắt, chu môi uy hiếp: “Không cho. Đệ dám tháo xuống, tỷ sẽ tức giận!”

Hắn lập tức dừng tay.

Chiêu lúc nào cũng xìa , Thường Hoằng sợ nhất là nàng giận, nàng dùng mấy lời uy hiếp, liền sẽ ngoan ngoãn lời.

Một lúc , Ngụy Tranh cũng tới, phía đối diện với Ngụy La. Nàng mặc đồ màu lam, thêu mấy bông mẫu đơn, đầu chải đơn giản, chào hỏi Ngụy Côn một tiếng, liền bắt đầu ăn cơm. Ngụy Tranh nay đều chuyện với họ, chỉ vùi đầu ăn cơm. Sau khi ăn xong liền rời . Ngụy Tranh và Ngụy La, Thường Hoằng hợp , Ngụy La và Thường Hoằng cũng lười phản ứng, từ đó khí cũng thanh tịnh hơn nhiều.

Ngày hôm đó dùng điểm tâm xong, Ngụy Côn đặt đũa xuống với họ: “Từ hôm nay trở chính là thọ yến của Hoàng Hậu, trong cung thiết yến mời Phủ Quốc Công tới diện kiến.Ba các con cung thì thành thật một chút, đừng loạn”.

Ngụy La uống một ngụm canh gà nấm hương, từ lúc rớt răng cửa tới giờm nàng cũng ăn bánh bao sợ đem một cái răng khác của nuốt bụng. Ngụy La chậm rãi gật đầu một cái, tự chủ nhớ việc của đời . Đời nàng cơ hội tiến cung, tự nhiên cũng từng thấy mặt Trần Hoàng Hậu, chỉ Trần Hoàng Hậu là một khí độ, cử chí bất phàm, đoan trang hào phóng. Nàng và Sùng Trinh Hoàng Đế sóng vai chiến trường. Nếu Hoàng Hậu xuất sắc như , Hoàng Đế vì sủng hạnh Ninh Quý Phi?

Ngụy La chống cằm, thể là nàng tò mò.

Nàng gặp vị nữ nhi của tướng quân , xem bà rốt cuộc là dạng gì?

Chẳng qua nghĩ tới Hoàng Hậu chính là mẫu của Triệu Giới, hứng thú của nàng liền giảm chút ít. Chuyện Triệu Giới chê nàng, nàng còn quên !

Nàng tin từng răng cửa, thấy qua ai bắt ép khác mở miệng. Rất đáng ? Ngụy La bĩu môi, cảm thấy thật nhàm chán.

Loading...