TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 50

Cập nhật lúc: 2025-02-06 08:50:18
Lượt xem: 133

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đây là chỗ các hoàng tử luyện tập b.ắ.n cung mỗi ngày học.

Sùng Trinh Hoàng Đế tuy rằng thích thành tựu về văn hóa giáo dục, nhưng đều quên thời khắc huy hoàng chiến trường của bản . Ông một bên yêu cầu các hoàng tử học tứ thư ngũ kinh, một bên yêu cầu bọn họ tập võ để cường kiện thể, cho dù dùng tới, thể khỏe mạnh cũng là đều . Sùng Trinh Hoàng Đế mười một nhi tử, từng đều văn võ song .

Lý Tụng khó hiểu về phía Triệu Giới: “Biểu ca dẫn tới đây gì?” Chẳng lẽ là so tài b.ắ.n cung với ?

Triệu Giới về hướng một mục tiêu gần đó, lúc dừng , cẩm bào xanh ngọc tung bay trong gió. Một tay để lưng, một tay hướng mục tiêu cách đó xa, ngữ điệu nhàn nhạt: “Đem tiểu Thế tử trói lên đó!”

Lý Tụng kinh ngạc trợn tròn hai mắt.

Chu Cảnh và Dương Hạo theo lời phân phó, lên nắm lấy cánh tay Lý Tụng dẫn qua, hai để ý Lý Tụng giãy dụa, chốc lát liền trói tay chân , đem cột chắc chắn mục tiêu.

Lý Tụng giãy giụa hai ba cái, vẫn thoát , cắn chặt răng giận dữ : “Tĩnh Vương biểu ca!” Lý Tụng rốt cuộc cũng sợ hãi, tác phong việc của Triệu Giới thật khiến đoán , cho rằng Triệu Giới tỷ thí tài b.ắ.n cung, nghĩ chào cũng chào một tiếng, liền trói lên mục tiêu. Triệu Giới gì? Chính khi nào thì trêu chọc ?

Cách vài chục bước, Triệu Giới nhận lấy cây cung bằng sừng trâu mà Chu Cảnh đưa tới, để ý tới Lý Tụng đang gào thét, thử độ co dãn của cung, hồi lâu mới ngước mắt như như Lý Tụng: “Ngươi lúc b.ắ.n tên nhắm phương hương chính xác , chỉ cần động, nhất định sẽ b.ắ.n trúng?”

Lý Tụng lên tiếng, trong lòng dự cảm .

Quả nhiên, câu tiếp theo chờ chính là: “Bây giờ bản vương cũng hướng ngươi b.ắ.n một mũi tên, ngươi đừng lộn xộn, xem xem rốt cuộc là gặp chuyện may gì ”.

Sắc mặt Lý Tụng trở nên trắng bệch,

Cho dù Triệu Giới tài b.ắ.n cung, nhưng ai nguyện ý một chỗ cho bia tập b.ắ.n chứ? Huống gì chỉ là tiểu hài tử tám tuổi, lập tức sợ đến chân cũng nhũn vài phần, mà bên ngoài còn cậy mạnh: “Cho dù ca cột , cũng sẽ lộn xộn, phụ tài b.ắ.n cung của ca là - - “.

Lời còn dứt, chỉ thấy Triệu Giới vẫy vẫy tay với tiểu cô nương: “A La, đến!” Lý Tụng: “…”

Động tĩnh ở đây hấp dẫn ánh mắt ít , trong bãi săn thậm chí còn ngừng động tác đang để họ.

Ngụy La tới chỗ Triệu Giới, gương mặt bánh bao cau , nãi thanh nãi khí : “Ta sẽ b.ắ.n tên”.

Ngay từ đầu nàng hiểu Triệu Giới dụng ý gì, cho tời giờ mới hiểu , đang giúp nàng trút giận. giúp nàng? Ngụy La đoán , lúc cũng thể cân nhắc, bởi vì Lý Tụng đáng cho nàng đồng tình, giúp nàng dạy dỗ , nàng thật sự hài lòng tới cực điểm.

Triệu Giới nhếch môi, lưng nàng, cúi , đem cung tên đặt lên tay nàng, đó cầm tay nàng tự dạy nàng b.ắ.n cung. Hắn cầm tay nàng, giúp nàng lắp tên, nâng cung tiễn lên, nhắm mục tiêu Lý Tụng ở cách đó xa, ghé tai nàng : “Thấy rõ ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-50.html.]

Ngụy La ngước mắt phía , Lý Tụng sợ tới mức lên tiếng, sợ phẫn nộ trừng bọn họ, sắc mặt tái nhợt, nghiến răng nghiến lợi.

Ngụy La mở miệng, tay Triệu Giới nắm tay nàng buông lỏng, mũi tên rời khỏi dây cung, nhanh chóng b.ắ.n tới phía !

Đầu mũi tên ma sát với khí, mang tới thanh âm bén nhọn: “Tranh” một tiếng đ.â.m hồng tâm bên cạnh lỗ tai Lý Tụng.

Lý Tụng chỉ cảm thấy mệt lả, trán toát mồ hôi lạnh, ngay cả khí lực để tức giận cũng . Cho đến khi Chu Cảnh và Dương Hạo giúp cởi trói, đỡ xuống, vẫn như cũ, tim đánh trống, nỗi khiếp sợ tiêu tan.

Đoán rằng tương lai trong một thời gian dài nữa, Lý Tụng cũng sẽ nghĩ tới việc cầm cung tiễn.

*** *** ***

Triệu Giới trực tiếp mang Ngụy La xuất cung, mà là mang nàng tới Điện Chiêu Dương.

Triệu Lưu Ly vì thể thoải mái sớm trở về, một lúc lâu ở Điện Chiêu Dương. Nàng chứng kiến vở kịch lúc nãy, tiếc nuối thôi, Ngụy La kể cho nàng chi tiết. Có điều Ngụy La đang gặp mặt Trần Hoàng Hậu, căn bản quan tâm nàng.

Trần Hoàng Hậu giường La Hán, đầu tiên bà thấy Ngụy La, chút hòa ái vỗ vỗ chỗ giường êm bên cạnh: “Ngươi chính là Ngụy La? Đến, để bản cung thật kỹ!”

Ngụy La quy củ gọi một tiếng: “Hoàng Hậu nương nương”, thanh âm mềm mại, mang theo sự ngọt nào của tiểu cô nương, liền cảm thấy tâm mềm nhũn. Trần Hoàng Hậu kêu Thu ma ma ôm nàng tới bên cạnh, quan sát kỹ càng một , tán thưởng từ tận đáy lòng: “Anh Quốc Công thật phúc khí, cháu gái dễ thương như ”.

Trước khi thấy Ngụy La, bà cảm thấy nữ nhi Lý Tương của Cao Dương Trưởng Công Chúa là tinh xảo nhất, tiếp theo là Cao Đan Dương và Cao Tình Dương. Hiện tại thấy Ngụy La , bà cảm thấy mấy cô nương còn kém một chút. Tiểu cô nương mặt tinh tế như búp bê, mỗi một chỗ đều đúng, hai gò mà trắng nõn, mũi ngọc tinh xảo, đôi mắt , nếu trưởng thành bết sẽ trở thành tuyệt sắc mỹ nhân như thế nào.

Trần Hoàng Hậu nàng nhiều , càng xem càng cảm thấy hợp mắt, đôi mắt linh tính, phảng phất như linh tuyền, thể thanh tẩy tất cả tội nghiệt của lòng . Trần Hoàng Hậu sờ sờ đầu nàng, : “Đứa bé ngoan! Bản cung qua chuyện của ngươi, với ngươi một tiếng liền cho ngươi cung thư đồng, là ngươi ở bên cạnh bồi Triệu Lưu Ly. Nàng ở trong cung bạn chơi, chút tịch mịch. Sau , hai ngươi chính là bạn chơi với ”.

Lúc Trần Hoàng Hậu quan sát Ngụy La, Ngụy La cũng lặng lẽ quan sát bà.

Nàng đối với bà tò mò lâu , bà là nữ nhân tôn quý nhất, cuối cùng cho dù tình nguyện dùng phương thức như chấm dứt cuộc đời, cũng khuất phục Sùng Trinh Hoàng Đế. Ngụy La nhẹ gật đầu: “Con sẽ chăm sóc Triệu Lưu Ly”.

Trần Hoàng Hậu đối nàng hài lòng, lưu nàng cùng dùng bữa tối. Đợi tới khi Ngụy La từ Điện Chiêu Dương cũng là lúc hoàng hôn ở phía tây, gần giờ Dậu.

Trần Hoàng Hậu suy tính chu đáo, thấy sắc trời còn sớm, để một Ngụy La trở về an , bà liền với Triệu Giới đang ghế thái sư: “Trường Sinh, con cũng trở về phủ ? Ta nhớ Phủ Tĩnh Vương và Phủ Anh Quốc Công cùng một hướng, bằng con đưa Tứ tiểu thư về !”

Loading...