Tần Thị ôm lấy Ngụy Thường Di, Ngụy Tranh chật vật, bất đắc dĩ với nha : “Mang Ngũ tiểu thư y phục. Sau Ngũ tiểu thư tới Mai Viên, nhớ báo cho một tiếng”.
Nha rối rít , dẫn Ngụy Tranh rời .
Còn xa, Ngụy La ở phía nhịn bật . Nàng đến đau cả bụng, nụ sáng ngời, thanh âm thanh thúy dễ .
Ngụy Tranh đầu oán hận lườm nàng một cái, thẹn giận.
*** *** ***
Ngụy Côn từ Hàn Lâm Viện trở về là hoàng hôn. Ánh hoàng hôn lan tỏa, màu vỏ quýt chói lọi chiếu mái ngói lưu ly, bộ Phủ Anh Quốc Công đều bao phủ trong khung cảnh trời quang mây tạnh.
Ngụy Côn từ trong miệng hạ nhân chuyện ở Ngân Hạnh Viên, đồ xong, đội nón và mặc áo choàng lông cừu, Ngụy Côn quyết định tới đó xem một chút.
Ngân Hạnh Viên ồn ào một ngày, lúc cuối cùng cũng yên tĩnh . Chỉ là sự yên tĩnh chút dị thường, hề sinh khí, phảng phất như cả sân nhỏ đều là một cỗ tiêu điều.
Ngụy Côn trong phòng, bước qua bình phong tứ cảnh liền thấy Đỗ Thị hồn bay phách lạc đất. Tóc tai bà bù xù, xiêm y đơn bạc, chỉ phủ một áo choàng bên ngoài trung y. Trời lúc đông, cho dù trong phòng đốt chậu than, đất như cũng lạnh vô cùng. Đỗ Thị phát giác , phảng phất như cả mất năng lực suy nghĩ, nước mắt khô cạn, chỉ còn trống rỗng và tuyệt vọng.
Đỗ Thị cúi đầu, mặt đột nhiên xuất hiện đôi ủng màu tối thêu tơ vàng. Bà ngửa đầu, đáp ánh buồn vui của Ngụy Côn, nước mắt tưởng rằng chảy khô nữa tràn mi. Bà tới mặt Ngụy Côn, bắt lấy hai tay đang rũ xuống của ông khẩn cầu: “Lão gia, Thường Di là cốt nhục hoài thai mười tháng sinh hạ, Lão gia thể đối với như … Tứ tẩu ba nhi tử, Thường Di tới đó nhất định chịu thiệt. Van cầu lão gia trả cho , là nhi tử của … là nhi tử của …”
Đỗ Thị đến lúc vẫn còn , căn bản nhận vấn đề là ở .
Ngụy Côn rủ mắt liếc xéo bà, trong mắt phân rõ cảm xúc: “Bà đau lòng cho Thường Di ?”
Đỗ Thị liên tục gật đầu, đó là nhi tử của nàng, nàng thể đau lòng cho nó! Bây giờ một ngày, phút giây nào bà nhớ tới nó, nó sống , , nháo ? Tứ tẩu đối với nó , cay nghiệt với nó ? Càng nghĩ bà càng thấy bất lực, càng nghĩ càng thấy thống khổ.
Ngụy Côn gật đầu, hỏi tiếp: “Trước bà nghĩ tới , lúc bà đem A La bán cho bọn buôn , cũng sẽ đau lòng như ?”
Đỗ Thị sững sờ, chợt bừng tỉnh đại ngộ. Ông trả thù bà, cho bà cũng nếm thử tư vị cốt nhục chia lìa. Đỗ Thị mở miệng , rõ lúc nên nhận sai lầm, mà nên lời…. Đỗ Thị sít cầm tay Ngụy Côn, hy vọng ông thể nhớ tình cảm phu thê của hai , tha thứ cho bà lúc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-68.html.]
Đáng tiếc , Ngụy Côn bình tĩnh : “Tứ tẩu chăm sóc Thường Di khá, điểm bà cần lo lắng. Bà yên tâm ở đây, cần nghĩ tới nó nữa, coi như mộng, bao giờ sinh đứa nhỏ ”.
Đỗ Thị thất thần Ngụy Côn, trong nháy mắt quên hết ngôn từ.
Sao thể quên ? Lúc bà nhốt ở Ngân Hạnh Viên cũng chỉ Thường Di ở bên, bà việc gì liền trò chuyện với Thường Di, nó là hy vọng duy nhất của bà! Bây giờ ngay cả chút hy vọng cũng còn, bà sống còn bằng chết.
Đỗ Thị cầu xin ông: ‘Để gặp nó một , còn gặp qua nó…”
Ngụy Côn rút tay về, lui về một bước, : “Trước mắt vẫn thể để bà thấy nó, thể Thường Di suy yếu, nghỉ ngơi thật . Chờ lúc nó đầy tháng an bài cho bà gặp nó một ”.
Trước mặt Đỗ Thị bỗng tối sầm: “Một tháng?”
Ngụy Côn : “Nếu bà cũng thể gặp”
Đỗ Thị vội vàng , một tháng liền một tháng, chỉ cần thể thấy hài tử, như thế nào cũng đều .
Sau khi Ngụy Côn rời , Đỗ Thị cuối cùng cũng tìm về chút thần trí. Bà ngừng an ủi , một tháng lâu lắm, nháy mắt một cái liền qua , đến lúc đó bà thể cùng Thường Di vui vẻ đoàn tụ. Không con trai bà thế nào? Có giống bà ? Bà nghĩ như , vui vẻ chua xót, trong chốc lát nước mắt chảy .
Đỗ Thị tình cảm của hài tử là trực tiếp nhất, Đỗ Thị tuy là đẻ của , nhưng một tháng Ngụy Thường Di sinh hoạt chung với Tần Thị, ngày đêm rời. Một tháng , Ngụy Thường Di căn bản bà , chỉ cận với Tần Thị.
*** *** ***
Mùng mười ba tháng mười hai, Ngụy Thường Di đầy tháng, cũng là ngày sinh của Anh Quốc Công Ngụy Trường Xuân.
Năm nay đúng lúc đại thọ sáu mươi của Ngụy Trường Xuân, ông và Thái phu nhân La Thị thương lượng một lát, quyết định bỏ yến tịch, cùng ăn mừng đầy tháng của Ngụy Thường Di.
Khung cảnh ngày vô cùng náo nhiệt, Phủ Anh Quốc Công mở tiệc chiêu đãi ít , trọng thần của triều đình, các nhà giàu huân quý, đều quan hệ giao hảo với Anh Quốc Công. Bữa tiệc còn bắt đầu, Phủ Anh Quốc Công liền ít xe ngựa lộng lẫy dừng , vây cửa chật cả một con phố.
Tân khách thị vệ dẫn tới phòng , nữ quyến dọc hành lang tới phòng khách hậu viện.
Ước chừng buổi trưa, Anh Quốc Công thấy khách khứa tới cũng đông đủ, chỉ một vẫn thấy tới. Ông vốn cho là tới, đang chuẩn khai yến, liền hạ nhân bẩm báo: “Quốc Công Gia, Tĩnh Vương Điện Hạ tới”.