TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 71

Cập nhật lúc: 2025-02-08 10:05:13
Lượt xem: 133

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thị vệ đúng lúc chắn mặt nàng, giải thích: “Tứ tiểu thư, Vương Gia chuyện với ngài”.

Người đúng là Dương Hạo, ẩn nấp ở Phủ Anh Quốc Công gần ba tháng, sớm nắm rõ tường tận địa hình ở đây. Thân thủ mạnh mẽ, võ công trác tuyệt, ba tháng ai phát hiện sự hiện hữu của . Ngay cả bản Ngụy La cũng nhất cử nhất động của đều giám thị.

Ngụy La đành dừng bước, đầu Triệu Giới, gương mặt nhỏ nhắn kéo căng, tỏ vẻ nghiêm trọng: “Đại ca ca ? Tại dẫn tới đây, nếu phát hiện thấy , phụ sẽ sốt ruột”.

Triệu Giới thẳng, kêu nàng tới bên cạnh: ”Nghe mọc răng, tới tặng một phần lễ vật”. Ngụy La nháy mắt mấy cái, hiểu .

Hôm nay Phủ Anh Quốc Công thiết yến hai lý do, một là đại thọ sáu mươi của Anh Quốc Công, hai là tiệc đầy tháng của Ngụy Thường Di. Cái nào cũng quan hệ với nàng, tại đưa lễ vật? Hơn nữa còn lấy chuyện “mọc răng” lý do, Triệu Giới thật đang cố ý trêu chọc nàng chứ?

Bất kể thế nào, tặng quà là chuyện , Ngụy La ngẩng đầu, áo choàng bằng nhung và lông thỏ vây quanh để lộ gương mặt nhỏ nhắn phấn điêu ngọc trác: “Lễ vật gì?”

Triệu Giới cảm thấy chút manh, đưa tay sờ sờ cái mũi nàng, “Muội gì?”

Ngụy La đảo mắt, đưa đáp án ai cũng thích: “Chỉ cần là do Tĩnh Vương ca ca đưa, A La đều thích!”

Thật là một đứa bé lanh lợi! Triệu Giới thấp giọng bật , từ trong tay áo lấy một cái hà bao từ gấm Tô Châu, đưa tới mặt nàng: “Cầm lấy”.

Ngụy La nhận lấy, sờ sờ, bên trong thô ráp, đoán là cái gì. Nàng tò mò hỏi: “Có thể mở xem một chút ?”

Triệu Giới vuốt cằm, tỏ vẻ thể.

Nàng cúi đầu mở sợi dây thừng đỏ, từ trong túi lấy một ngọc bội tròn bằng hồng ngọc, ngọc bội trong suốt, mượt mà sáng ngời, liền chính là ngọc . là tại đưa ngọc bội cho nàng? A La nghiêng đầu, cầm trong lòng bàn tay lật lật hai cái: “Đại ca ca, đây là ngọc bội gì?”

Triệu Giới nhận lấy, để nàng mặt , một bên giải thích, một bên cúi xuống giúp nàng mang cổ: “Cái gọi là hồng ngọc, mùa đông đeo để giữ ấm, cũng giúp dễ bệnh”.

Ngụy La im động, ngọc bội mới đeo cổ chút lạnh, lát quả thật dần ấm lên, hết sức thoải mái. Ngụy La ngạc nhiên, mừng rỡ Triệu Giới, con mắt to tròn cong lên: “Thật sự nhiệt”.

Triệu Giới cúi chỉnh ngọc bội đang dính sát nàng, chỉnh xong liền ngẩng đầu, đối diện với con ngươi trong sáng tinh nghịch. Triệu Giới khẽ cắn môi, thanh âm hòa hoãn: “Muội thích ?”

Nàng nhẹ gật đầu, : “Thích”.

Thích là , cái ngọc bội chính là bảo bối vạn kim khó cầu. Lúc điều Ô Nhung, mùa đông liền dùng ngọc bội để sưởi ấm. Ô Nhung là vùng đất ở Tây Bắc, đến mùa đông gió lạnh liền thổi, thường sẽ vì thế mà c.h.ế.t rét. Lúc đó đeo khối ngọc , đeo một liền là ba năm, bây giờ cho nàng, mà cũng cảm thấy đau lòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-71.html.]

Thời gian thường Dương Hạo bẩm báo tình hình của Phủ Anh Quốc Công, đại khái cũng rõ chuyện gì xảy . Kế mẫu của nàng sinh hạ một nhi tử, mắt giao cho Tứ phu nhân nuôi dưỡng, Ngụy Côn vô năng, thể cho nàng điều kiện an để trưởng thành, đành âm thầm giúp đỡ một tay. Đỗ Thị và Liễu Thị, trong mắt bất quá cũng chỉ là muối bỏ biển, giải quyết xong nhà đẻ Liễu Thị, tiếp theo là Phủ Trung Nghĩa Bá…

Nhớ tới Phủ Trung Nghĩa Bá liền nhớ Tống Huy và Ngụy La đính hôn từ khi còn trong bụng , Triệu Giới trầm ngâm một lát, tiểu gia hỏa đến lúc đó trách ? Có điều cần gấp, nàng trưởng thành, thể vì nàng tìm một vị hôn phu thật . Tống Huy tuy điều kiện, nhưng tính là ưu tú.

Cân nhắc một phen, Triệu Giới gương mặt trắng nõn phía , như điều cần suy nghĩ : “A La, mùng sáu tháng là sinh thần của bản vương”.

Ngụy La chút mơ hồ, cho nên là? Nàng nên sớm với một câu “thọ tỷ nam sơn” ?

Hắn vuốt ve đỉnh đầu nàng: “Đến lúc đó bản vương sẽ đưa mời, cái gì gọi là trả lễ ?” Nói cách khác, đưa lễ vật cho nàng, nàng cũng trả lễ ?

Ngụy La đời bữa ăn nào miễn phí, một vòng lớn như , cuối cùng dừng ở điểm ! Ngụy La non nớt “A” một tiếng, nếu Triệu Giới mở miệng, nàng cũng thể cự tuyệt: “Đại ca ca lễ vật gì? A La tặng ”.

Triệu Giới dùng mấy lời nàng : “Chỉ cần là do A La tặng, bản vương đều thích”. Ngụy La “…”

Được , dù tuổi nàng còn nhỏ, lễ vật cần quá quý trọng, tùy tiện chuẩn một cái là , cũng là chuyện khó khăn gì. Ngoại trừ chuyện , còn chuyện gì nữa ?

Triệu Giới giống như thấu suy nghĩ của nàng, lên : “Đi thôi, ngoài viện mở tiệc. Trễ canh giờ ”.

Ngụy La cùng trúc viên, hướng hành lang nhỏ . Ngụy Thường Dẫn và Lương Ngọc Dung thấy , nơi nào. Những bông tuyết nho nhỏ vẫn ngừng rơi, chỉ chốc lát mặt đất tích tầng băng mỏng, Ngụy La đạp lên, để dấu chân nho nhỏ.

Một lớn một nhỏ, hai dấu chân ngừng tới phía , cuối cùng dừng ở cửa tiền thính.

Vừa lúc Ngụy Côn từ bên trong , thấy hai liền thở phào: “Điện hạ, ? Mới hạ nhân tìm một vòng cũng thấy ”. Lại cúi đầu hỏi Ngụy La: ‘A La, con ở cùng một chỗ với Tĩnh Vương Điện hạ?”

Triệu Giới cởi xuống áo khoác mãng xà đưa cho Dương Hạo ở lưng, giải thích: “Bản vương nghĩ tùy ý vòng quanh một lát mới qua một chỗ rẽ, vây trong một trúc viện. May nhờ A La, là nàng dẫn bổn vương ngoài”.

Ngụy Côn khi xong liền bừng tỉnh đại ngộ: “Chỗ trúc viên đó bỏ hoang lâu, thường ai qua , khiến điện hạ ủy khuất”. Nói xong, ông đưa tay trong cửa, tư thế xin mời: “Tiệc bắt đầu, thỉnh Điện hạ , gia phụ chờ ngài lâu”.

Triệu Giới cất bước nhà, hai bước, đầu Ngụy La ngoài cửa, nhếch môi khẽ , gì thêm, tiếp tục trong nhà.

Ngụy La xem hiểu ánh mắt của , rõ ràng đang nhắc nhở nàng. Đừng quên “Trả lễ”.

Loading...