TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 79
Cập nhật lúc: 2025-02-10 04:27:01
Lượt xem: 126
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh Quốc Công , lắc đầu, tán thành : “A La, hồ nháo!”
Ông và Triệu Giới mới ở trong phòng đàm luận chuyện triều chính, bởi vì nội dung cơ mật, hai chữ đối thoại, xong liền đem giấy thả ngọn đèn tiêu hủy, sợ khác bọn họ đang gì. Hai năm nay, hoàng đế ngày càng kiêng kỵ Trần Gia, nếu Trần Hoàng Hậu che chở từ bên trong, chỉ sợ hoàng đế sớm tay với Trần Gia.
Triệu Giới tìm ông là vì chuyện .
Cả đời Anh Quốc Công chính trực, tham dự những chuyện tranh đọat . Sau buổi chuyện hôm nay, ông đối với Tĩnh Vương cái khác xưa. Thiếu nhiên mười bảy tuổi , tâm tư kín đáo, thủ đoạn quả quyết, chút nào che giấu dã tâm bừng bừng của . Hắn trở kinh thành hai năm, thành lập ít thế lực của bản , giấu tài, tích góp tiền bạc khiến Anh Quốc Công bắt đầu d.a.o động, nâng đỡ cũng , dựa năng lực của , cuối cùng nhất định thể leo lên ngai vàng, đến lúc đó Phủ Anh Quốc Công cũng là nước lên thì thuyền lên, địa vị càng thêm vững chắc.
Nội tâm Ngụy Trường Xuân ngừng cân nhắc, chú ý tới hành động của Triệu Giới và Ngụy La.
Triệu Giới mỉm , kiên nhẫn hỏi: “Muội ?”
Ngụy La liếc mắt Anh Quốc Công, liếc mắt , cúi thấp một chút, thấp một chút, đó nhón chân lên ghé sát tai Triệu Giới : “Ra khỏi thành”.
Nghe , vẻ mặt Triệu Giới lộ vẻ kỳ lạ, khỏi thẳng nàng. Vốn tưởng rằng Ngụy La sẽ một chỗ nào đó ở Thành Thịnh Kinh, nghĩ tới khỏi thành. Triệu Giới đáp ứng, cũng cự tuyệt, xoay với Ngụy Trường Xuân: “Hôm nay đa tạ Anh Quốc Công thiết đãi, bản vương xin cáo từ, ngày khác tới bái phỏng”.
Ngụy Trường Xuân thi lễ trở : “Điện hạ khách khí”.
Nói xong chuẩn đưa Triệu Giới khỏi phủ, Triệu Giới nhã nhặn từ chối: “Bản vương tự là . Bên ngoài tuyết rơi lạnh, Anh Quốc Công tuổi cao, vẫn là nên ở đây thôi”.
Hắn tiếp nhận áo choàng gấm đen Chu Cảnh đưa qua, khoác lên vai, vô tình cố ý rủ mắt tiểu cô nương, cất bước khỏi hành lang.
Ngụy La khỏi sốt ruột, đây là đồng ý đây? Nàng thừa dịp Ngụy Trường Xuân chú ý, chạy theo Triệu Giới, tự nhiên nắm lấy tay rủ xuống bên hông, ngừng mặt , ngẩng đầu, đôi mắt trông mong, hỏi: “Được ?”
Triệu Giới dừng bước, vặn bông tuyết từ cây tùng rơi xuống đỉnh đầu, đáp hàng mi của Ngụy La. Hắn dùng tay nhẹ nhàng lau : “Vì thành?”
Lý do Ngụy La sớm nghĩ kỹ, bây giờ hỏi, nàng đáp cực kỳ tự nhiên: ”Muội cứu một ”. Triệu Giới nhịn : “Cứu ai?”
Nàng nhếch môi, nắm tay chặt hơn: “Đại ca ca, dẫn khỏi thành, sẽ cho ”.
Triệu Giới nàng, con thâm thúy đen nhánh nội liễm, lúc ôn nhu ý, lúc bí hiểm sâu xa. Hắn nàng trong chốc lát, môi mỏng cong lên thoáng hiện ý vị sâu xa: “Khi nào thì khỏi thành?”
Ngụy La tính ngày, thể đợi thêm nữa, nàng từng hỏi qua A Đại, vài ngày nữa là sinh nhật mười lăm tuổi của nàng . Nếu còn chờ thêm, nàng thể phu thê Lâm Tuệ Liên chôn sống: “Ngày mai”.
Vừa vặn ngày mai Triệu Giới rảnh, thể bồi nàng. Có điều thế nào, trêu chọc nàng một lát, cố ý : “Hôm ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-79.html.]
Ngụy La liên tục lắc đầu, đôi mắt ngập nước lộ vẻ khẩn cầu: “Không , ngày mai ? Ngày mai ?”
Vui vẻ trong mắt Triệu Giới sâu hơn, trầm ngâm một tiếng: “Cũng …”
“Cứ quyết định như !” Ngụy La dứt khoát giải quyết, từ trong hà bao lấy một nắm hạt dưa nhét tay , xem như tạ lễ:”Cảm ơn Đại ca ca, Đại ca ca thật !”
Nói xong liền mặc kệ phản ứng của Triệu Giới, một tiếng, xoay chạy về. Thân ảnh nho nhỏ áo choàng đỏ bao bọc, ở trong màn tuyết trắng vô cùng chói mắt, bước chân nhẹ nhàng, đầy một lát liền biến mất khỏi tầm mắt.
Sắc mặt tiểu cô nương đổi chút nhanh, khiến khác kịp chuẩn . Triệu Giới nắm hạt dưa hồng nàng nhét trong tay lâu, nhịn lên.
*** *** ***
Giờ Thìn ngày hôm , xe ngựa Phủ Tĩnh Vương quả thật dừng cửa Phủ Anh Quốc Công.
Ngụy La rửa mặt xong, mặc đồ chỉnh tề, với Ngụy Côn rằng Triệu Giới dẫn nàng Miếu Thành Hoàng chơi. Ngụy Côn vốn chút nghi hoặc, nhưng khi bên cạnh Tĩnh Vương với ông, ông mới gật đầu đồng ý, dặn dò Ngụy La sớm về sớm, đừng quá ham chơi.
Vừa tới cửa, Thường Hoằng hỏi nàng: “A La, vì thể cùng?” Ngụy La vỗ vỗ đầu : “Đệ cái gì? Tỷ mua về cho !”
Thường Hoằng cũng cái gì, chỉ cùng nàng xuất môn mà thôi. Cuối cùng lắc đầu: “Tỷ cẩn thận”.
A La gật đầu đồng ý, xoay che giấu vẻ vui mừng .
Nàng chơi, nàng một chuyện trọng yếu. Nếu như những việc từng trải qua ở kiếp , nàng thể khoanh tay khi A Đại gặp chuyện, dù đời cũng nhiều bi kịch, nàng quản hết , cũng nhàn hạ thoải mái như . đời nàng trải qua, đối với loại chuyện khiến nàng cảm động, hơn nữa A Đại cứu nàng, càng thể bỏ mặc nàng . Giải quyết xong chuyện , nàng và Long Thủ Thôn liền còn dây dưa nữa, đôi phu thê từ nay sống c.h.ế.t cũng quan hệ gì với nàng.
Ngồi xe ngựa, Ngụy La đối diện Triệu Giới, : “Muội Long Thủ Thôn!”
Trong xe ngựa đốt chậu than, cho dù bên ngoài lạnh giá, bên trong xe vẫn ấm áp như mùa xuân. Cầm quyển trong tay, Triệu Giới đang xem sách. Mí mắt Triệu Giới cụp xuống, mặt mày tuấn, hỏi phu xe bên ngoài: “Chu Cảnh thấy ? Đi Long Thủ Thôn!”
Thanh âm Chu Cảnh truyền tới: “Bẩm điện hạ, thấy!”
Xe ngựa chậm rãi bắt đầu lên đường. Triệu Giới hỏi nàng Long Thủ Thôn ở , cũng hỏi nàng vì chỗ đó, nàng cái gì chính là cái đó, quả thật dung túng nàng quá phận .
Trong và ngoài xe ngựa trang trí giống , bàn nhỏ sơn son khảm ngọc trai bày vài đĩa điểm tâm và hoa quả khô, kỹ, thì hạt đào và hạt dưa chiếm hơn phân nửa. Còn một chút điểm tâm cung đình ngự tứ, tạo hình tinh xảo, bộ dáng đáng yêu, liền thấy là những thứ tiểu cô nương yêu thích.
Trong lòng Ngụy La lo lắng, hứng thú với điểm tâm, thường xuyên ngoài cửa sổ. Cho đến khi xe ngựa chạy khỏi thành, gương mặt nàng mới chút thoải mái.