TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-02-02 14:25:09
Lượt xem: 187

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quả nhiên, bà lấy thứ , sắc mặt Vương thị cũng yên tâm hơn nhiều. Máy hợp kế một phen, liền chuẩn động thủ.

Kim Lũ ở ngoài cửa ngưng thần ngóng, xong đối thoại của bọn họ, chỉ cảm thấy từ đầu tới chân đều lạnh lẽo.

Phu nhân bán Tứ tiểu thư!

xưa nay đều đối với Tứ tiểu thư , vẻ mặt ôn hòa đó lẽ đều là ngụy trang? Sao độc ác như ?

Kim Lũ vô cùng khiếp sợ, nhưng vẫn cố gắng trở xe ngựa thật nhanh. Nàng đem đoạn đối thoại với Diệp thị. Diệp thị giận sợ: “Phu nhân cũng thật nhẫn tâm!”

Kim Lũ lôi kéo bà ngoài: “Thừa dịp bọn họ phát hiện, chúng mang theo tiểu thư nhanh chóng chạy trốn! Nhất định chuyện với lão gia!”

Diệp thị gật đầu, ôm Ngụy La bước xuống xe ngựa. Hai tay bà run rẩy, nhưng ôm Ngụy La chặt, hốc mắt đỏ hồng: “Số tiểu thư thật khổ….”

Ngụy La ôm cổ Phó mẫu, giọng ngây thơ: “Phó mẫu, ? Chúng , chờ phu nhân ?”

Ngụy La dứt lời, Diệp thị càng thương tâm hơn: “Tiểu thư ngốc, nếu đợi nữa, phu nhân liền đem tiểu thư bán…”.

Trước khi Khương Diệu Lan , đem tỷ hai giao phó cho bà, bà chăm sóc họ thật . bà chăm sóc thế nào chứ? Thiếu chút nữa khiến tiểu thư đem bán!.

Nếu phát hiện sớm, kết cục của tiểu thư sẽ thế nào đây? Chỉ cần nghĩ đến thôi, trong lòng Diệp thị liền áy náy, tim như ai bóp nghẹn.

*** *** ***

Người ở trong nhà gỗ cảm thấy động tĩnh, xe ngựa liền thấy trống , bỏ chạy!.

Cũng may nữ nhân thì chân nhỏ, chạy xa. Đỗ thị nghiến răng nghiến lợi với Ngô Chu: “Còn mau bắt !”.

Nếu để các nàng chạy thoát, tới mặt Ngụy Côn bậy bạ, bà thể rửa sạch mấy tội danh đó chứ!

Lúc cũng cần cố kỵ gì Kim Lũ và Diệp thị, chỉ cần bắt bọn họ , Đỗ thị tuyệt đối thể bỏ qua cho hai .

Ngô Chu là nam nhân, sức chạy nhanh, chỉ chốc lát cản Diệp thị ở một cây cổ thụ, đưa tay cướp đứa bé trong lòng: “Đưa đứa bé đây!”.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-8.html.]

Ngô Chu đen gầy, hung thần ác sát (2), mở miệng liêng lộ hàm răng vàng khè, thấy cũng khiến Ngụy La ghê tởm. Diệp thị thể đem Ngụy La đưa cho , bà ôm Ngụy La liên tiếp lui về phía , đàu liền thấy Đỗ thị đuổi theo ở phía . Diệp thị nhịn bi phẫn : “Phu nhân, Tứ tiểu thư mặc dù con ruột của , nhưng cũng là nữ nhi của lão gia, là Tứ tiểu thư của Phủ Quốc Công. Người thể đối với tiểu thư như !”

Đỗ thị chậm rãi, thong thả tới, sửa sang nét mặt của , bà khoác lên vẻ mặt đoan trang tươi : “Phó mẫu, bà ? Ta hiểu? Ta chỉ là thấy chỗ phong cảnh , mang A La tới chỗ dạo vài vòng thôi!”. Nói xong liền hướng A La hỏi: “Con thích chỗ ?”

Ngụy La ngược để cho bà chút mặt mũi nào, nàng lắc đầu như đánh trống bỏi: “Không thích!”. Đỗ thị chậm rãi tới gần: “Vì thích?”

chuyện với A La, phân tán sự chú ý của A La và Diệp thị. Lúc bà đang chuyện, Ngô Chu cũng từ phía tới, vươn tay lấy khăn che mũi Diệp thị. Cái khăn đó tẩm mê dược, Diệp thị chỉ cần ngửi thấy thì liền hôn mê.

Ngô Chu cho rằng đắc thủ, ngờ tiểu nha đầu đầu , trừng , cầm lấy cái gì đó đ.â.m !

Rõ ràng là một đôi mắt hắc bạch phân minh, lúc trừng khiến khác cảm thấy lạnh đến lạ thường. Ngụy La khiến Ngô Chu sửng sốt, kịp tránh né. Hắn chỉ cảm thấy mặt đau nhức, la lên một tiếng liền ôm mặt lui về phía , hai tay giơ , liền thấy trong tay đều là máu.

A La lấy cây trâm cài của Kim Lũ đ.â.m nát mặt , vết thương chạy dài từ khóe mắt tới khóe miệng, sâu dài, m.á.u chảy ồ ạt, đau đến mức nửa ngày vẫn lấy sức.

Đỗ thị cũng ngây ngốc. Bà nghĩ tới một tiểu nha đầu thể việc ácđộc như , tạo vết thương như thế dùng sức lớn thế nào chứ? Bà há mồm , thấy Ngụy La cầm cây trâm còn vương m.á.u hướng về phía bà , cây trâm cài thiếu chút nữa đ.â.m mặt bà . Đỗ thị kích động lui về phía , ngã lên Ngưng Tuyết, nhịn hút ngụm khí lạnh.

Ngụy La khác thương, nhưng hề bối rối chút nào, ngữ điệu lạnh lùng nhưng cũng vô tội: “Phu nhân ông ? A La thích khác chạm , với , đừng để chạm con ?”

Cái lời một đứa trẻ sáu tuổi nên ! Đây đúng là điên mà!.

Con ngươi Đỗ thị co rụt liên tục, hiển nhiên thể thừa nhận chấn động lớn . Bà vẫn luôn cho rằng Ngụy La chỉ là một tiểu nha đầu rành thế sự, nàng còn một mặt độc ác như .

Trong nháy mắt đó, Đỗ thị gần như gật đầu : “Được”.

Chuyện nháo đến mức , hôm nay sợ là thể tới bước cuối. Ngô Chu thương lăn lộn mặt đất, mấy nha ma ma khác khi thấy m.á.u thì đều dọa sợ, hơn nữa Ngụy La cầm cây trâm đầy m.á.u tay, mấy nha cũng sợ nếu gần sẽ nàng hủy dung.

Trong nhất thời, ai dám tùy tiện tiến lên.

Diệp thị và Kim Lũ cũng dọa sợ, nhưng họ nghĩ Ngụy La là bức tới đường cùng, bất đắc dĩ mới như , càng thêm đau lòng vì nàng.

Lá cây lay động, ánh nắng xuyên qua kẽ lá tạo nên những vòng sáng loang lổ mặt đất.

Người cây nãy giờ cảm thấy xem đủ , liền dậy vỗ vỗ xiêm y, tung nhảy giữa đám .

Người đó mặc bố sam màu xanh, dáng mạnh mẽ, chính là thị vệ của Triệu Giới. Hắn hướng Ngụy La nhe răng : “Tiểu nha đầu, coi như tìm ngươi !”

Loading...