TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 86

Cập nhật lúc: 2025-02-10 09:30:31
Lượt xem: 137

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngụy La Tứ bá mẫu gì, tình cảm của nàng và Thường Hoằng , ngược , tình cảm của Ngụy Tranh và Ngụy Thường Di tệ.

Ngụy Thường Di thấy Ngụy Tranh liền vô ý bài xích, đối xử với nàng cũng mật, tình cảm. Ngụy Tranh thấy đối với như liền tức giận, cũng cho sắc mặt . Ngày qua ngày quan hệ giữa hai tỷ càng kém, cho tới bây giờ, đúng là đạt đến trình độ thèm .

Ngụy La cảm thấy như cái gì . Ngụy Thường Di nuôi dưỡng ở Tứ phòng, năm lễ đem nhi tử của Tứ bá mẫu, cận với Ngụy Tranh cũng là bình thường. Dù tiểu tử cũng từng ở chung với Ngụy Tranh, mỗi ngày đều ở cùng Tứ bá mẫu và tam ca Ngụy Thường Huyền, ai ai , cần cũng .

Ngày Ngụy Thường Di lễ trở thành con thừa tự của Tần Thị, Đỗ Thị vọt từ Ngân Hạnh Viên tới từ đường, ôm thương tâm gần chết, thà c.h.ế.t cũng chịu. Ngụy Thường Di ở trong lòng bà run lẩy bẩy, giãy giụa gọi Tần Thị “Mẫu ”. Hai tiếng đả kích Đỗ Thị nhỏ, bởi vì mỗi Đỗ Thị thăm , bao giờ gọi bà là “mẫu ”, chỉ giống như Ngụy La gọi bà là phu nhân. Về Ngụy Côn mới kêu dẫn Đỗ Thị về, hồn bay phách lạc, ánh mắt Ngụy Thường Di trống rỗng vô hồn, giống như ai đó khoét một khối thịt lớn, n.g.ự.c m.á.u tươi đầm đìa, chỉ còn bất lực và tuyệt vọng.

Ngẫm cũng bình thường, Tần Thị ngoại trừ việc sinh Ngụy Thường Di, bà tất cả những gì mà một mẫu nên , yêu thương , dạy lễ nghĩa, che chở . Còn Đỗ Thị thì ? Bà gì? Bà mỗi thấy Ngụy Thường Di chỉ , chỉ oán hận, Tần Thị và Ngụy La bậy, cuối cùng hù dọa Thường Di khiến òa.

Ngụy Thường Di vẫn gọi Tần Thị là mẫu , gọi Đỗ Thị như , tuyệt vọng.

Bây giờ Ngụy Thường Di lời Tần Thị , cái miệng nhỏ mất hứng bĩu môi, đem nguyên khối bánh lạnh nuốt xuống, cướp lời : “Con và Tứ tỷ tỷ tình cảm cũng , kém hơn so với Thường Hoằng ca ca”.

Tần Thị bật , sờ sờ tóc hỏi: “Trong phủ nhiều tỷ tỷ như , con vì chỉ thích Tứ tỷ tỷ”. Ngụy Thường Di đáp ngô khoai: “Bởi vì Tứ tỷ tỷ mắt nhất”.

Tần Thị “Xì” một tiếng, thể gì hơn ngoài chọt chọt trán : “Con nha…” Nhỏ như phân biệt , lớn lên thật khiến khác rầu rĩ.

*** *** ***

Đi khỏi Tứ phòng, đường về, Ngụy La vặn gặp Ngụy Nha và Ngụy Tranh.

Kể từ lúc Tam phu nhân hại nàng một năm sáu tuổi, Ngụy Xương đối với Liễu Thị liền lãnh đạm. Hơn nữa nhà đẻ Liễu Thị xảy vấn đề, mấy năm chức quan muối vận của Lâm Đài Khanh lột xuống, gia cảnh Liễu Thị sa sút, ngày trôi qua như ý. Liễu Thị liên tục buồn bực vui, nhà đẻ xuống dốc, mắt thấy Ngụy Nha tới tuổi xuất giá, bà bắt đầu rầu rĩ chuyện đồ cưới, mỗi nghĩ tới, liền tự chủ nhớ tới mấy hòm đồ trang sức, vòng đeo tay đưa cho Ngụy La, đau lòng tột độ. Bà đem những chuyện cho Ngụy Nha, thế nên mỗi hai gặp , biểu hiện mặt cũng trở nên tự nhiên.

Xa xa, hai thiếu nữ yểu điệu mảnh mai, Ngụy Nha mặc xiêm y màu mật, phía là bạch la thêu hoa, bên ngoài mặc áo choàng màu trầm thêu đầy hoa nhỏ, cách ăn mặc phần đơn điệu. So với nàng, bên cạnh là Ngụy Tranh xinh hơn nhiều, một áo gấm màu hồng thêu hoa văn bảo tướng, váy xanh viền kim tuyến khéo léo, hai màu xanh và hồng mặc nàng , những lộ vẻ tục tằng, ngược bật vẻ xinh mỹ miều. Ngụy Tranh so với Ngụy Nha xem xinh linh động, ánh mắt sắc bén. Nàng khách khí Ngụy La ở phía đối diện, gọi một tiếng “Tứ tỷ tỷ”, cũng chào hỏi, kéo Ngụy Nha xoay rời .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-86.html.]

Ngụy La thấy hai họ xa, miệt thị trong mắt chợt lóe, tiếp tục .

Trở Tùng Viên, Ngụy Côn và Ngụy Thường Hoằng đang ở nhà chính thương lượng chuyện tết Nguyên Tiêu. Mỗi năm đến lúc , Thành Thịnh Kinh đều trở nên náo nhiệt hơn bình thường, đường phố, cửa mỗi nhà đều treo hoa đăng, sông muôn ngàn Hà đăng thả, giống như dải ngân hà, xinh chói lọi. Ngụy Côn nghĩ tới bọn họ quản thúc ở nhà một năm, liền ý cho bọn họ đường xem náo nhiệt một chút, nên bây giờ mới thương lượng với Thường Hoằng đêm đó an bài thế nào.

Ngụy La nhà chính, liếc mắt liền thấy thiếu niên ghế thiết lực. Hắn mặc áo bào màu tím nhạt, dáng thon dài, ngũ quan tuấn lãng, đầu cúi Ngụy Côn chuyện, lông mi dài đậm giống như đánh một vòng gò má, che thần thái trong mắt. Lúc thấy âm thanh liền ngẩng đầu lên, thấy nàng tới, ánh sáng trong mắt liền trở nên rực rỡ, ngay cả ánh mắt cũng trở nên nhu hòa thiết: “A La”.

Ngụy La tiến tới, ở ghế dựa bên cạnh ”Phụ mới đang cái gì?”

Ngụy Côn bưng chén nhỏ lên uống một ngụm hái từ núi Nga Mi, từ từ : “Mấy ngày nữa là tết Nguyên Tiêu, phụ thời gian rảnh, nên với Thường Hoằng, để Tống Huy mang mấy đứa ngoài dạo”.

Ngụy La sững , chợt : “Tống Huy ca ca đang vội học bài ? Huynh rảnh ?”

Năm Tống Huy thi hội đỗ hội nguyên, hai năm nay đang chuẩn thi tiến sĩ, quanh năm suốt tháng phần lớn thời gian đều ở nhà sách, lâu Ngụy La thấy .

Ngụy Côn gật đầu : “Phụ hỏi qua, hôm đó vặn thời gian rảnh”.

Lần Ngụy Côn cũng là tâm tư, nữ nhi càng ngày càng lớn, hôn sự của nàng và Tống Huy cũng nên định . Nếu thể khi Tống Huy thi định hôn sự, thì còn gì hơn. Bởi vì ông rõ dựa khả năng của Tống Huy, nhất định thể đậu tam giáp của khảo thí. Hoàng Đế Sùng Trinh coi trọng tài, nếu Tống Huy ở thi đình thể trổ hết tài năng, đường quan nhất định tiền đồ vô lượng.

Ngụy La liên tục kéo “A” một tiếng; “Con phụ ”.

Thường Hoằng ở một bên tỏ vẻ vui, gì. Hắn thích gặp Tống Huy, nhiều năm trôi qua vẫn thế, cũng Tống Huy đắc tội gì với , khiến Thường Hoằng ghét đến mức độ .

Vừa dứt lời liền thấy Ngụy Tranh ở cửa, sắc mặt vui mừng : “phụ , con cũng ”.

Loading...