Trọng Sinh Cự Tuyệt Trở Thành Bình Phong Của Nam Phụ - Chương 43
Cập nhật lúc: 2024-07-28 15:05:15
Lượt xem: 1,001
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mặc dù sự trợ giúp của Tiểu Thuận Tử và Tiểu Đức Tử nhưng Khương Yên gần như vẫn tự lết đến giường xuống.
Sự đau xót lan tràn giữa hai bắp đùi căng cứng vì mỏi.
Dù mệt rã rời nhưng Khương Yên thể ngủ .
Chuyện hôm nay đến nước , còn tâm trạng để than cho trinh tiết của nữa.
Nàng bắt buộc nghĩ cách rời khỏi đây càng sớm càng .
Với tính cách đa nghi và cẩn thận của Cơ Trường Uyên, Tĩnh Tâm Trai gần như là nơi trọng điểm ở Đông Cung canh phòng nghiêm ngặt.
Ngoại trừ thị vệ canh gác bình thường bên ngoài, còn một đội ám vệ trong bóng tối ngày đêm bảo vệ, cuối cùng là một lớp phòng ngự gồm những cơ quan ám khí, chỉ cần Cơ Trường Uyên động thủ sẽ ngay lập tức một phát bay tước mạng của đối phương trong nháy mắt.
Giống như với Hoàng Oánh .
Đánh c.h.ế.t nàng cũng tin hai nữ tử chân yếu tay mềm như Tử Kiều và Hoàng Oánh khả năng tự tiện tiền sảnh của Tĩnh Tâm Trai mà mệnh lệnh của Cơ Trường Uyên.
Để cho ngoài thấy Khương Yên chủ động trèo lên chính là âm mưu của Cơ Trường Uyên, thể ngang nhiên chiếm đoạt nàng một cách công khai, đắc tội Bùi Lẫm đang sức phò trợ trong cuộc chiến lật đổ nhà Thục quý phi.
Có thể là nhất cử lưỡng tiện.
Quả thật Cơ Trường Uyên tuyệt đường sống của nàng mà.
Khương Yên nghiến răng nghiến lợi nghĩ.
Ngày tháng của nàng chắc chắn là khó sống yên ở đây .
Chân Khương Yên trở về Cẩm An Đường, phía nối tiếp từng khay từng khay những món trân phẩm thượng hạng đưa tây viện, thể coi là vô cùng hậu hĩnh từ Cơ Trường Uyên.
Mà Tử Kiều và Hoàng Oánh bên lệnh cấm túc, thậm chí một còn trong tình trạng hấp hối, m.á.u me đầy , trông thê thảm vô cùng.
Nhìn sơ qua cũng chuyện gì đang ngầm xảy trong Đông Cung.
Hướng gió đổi chiều , chỉ là là sẽ thổi bao lâu.
Tiếng nghị luận vang lên khắp ngóc ngách, sức xì xào bàn tán.
Khó tránh khỏi Hồng Liễu và Thanh Anh cũng ghé qua xem một chút.
Chuyện thể giấu giếm, Khương Yên cũng chẳng thèm che đậy nữa, dứt khoát liệt ở giường.
Hồng Liễu một đầy vết cắn và dấu hôn xanh tím nàng là mà ghê răng, còn Thanh Anh thì nhịn là rít lên một tiếng.
“Đây là…!!!”
Khương Yên khổ kéo áo choàng lên, mặc kệ phần thuốc nước còn đang khô dây lên vải lụa mỏng.
“Không , .”
Thanh Anh vẫn là thái độ quan tâm vô cùng, nàng đến nhẹ nhàng lướt qua những dấu vết ám da thịt lộ của Khương Yên, luôn miệng xuýt xoa.
Hồng Liễu thì mím môi đằng , Khương Yên thấy rõ cánh tay tỷ đang run rẩy vò nát khăn lụa trong ống tay áo.
Có lẽ là thể tin nổi, hoặc cũng lẽ là cam lòng.
Cũng , Hồng Liễu đầu nhập Đông Cung sớm nhất, nhan sắc cũng dạng , khéo léo thừa. Bởi vì nàng là do chính Thái hậu lựa chọn cẩn thận để ban cho Cơ Trường Uyên.
tiếc , Cơ Trường Uyên hề đụng nàng một nào, chỉ để cho Hồng Liễu phận nha nhất đẳng phụ giúp cho Cao Dục mấy năm nay.
Sau Thanh Anh, Hoàng Oánh và nhất là khi Tử Kiều lượt phủ, Hồng Liễu còn bất kỳ trông mong nào nữa.
Không về tuổi tác, nhan sắc ba cũng hề thua kém, đặc biệt là Tử Kiều cách khiến Cơ Trường Uyên vui lòng, cạnh tranh thì Hồng Liễu cũng khả năng dành chiến thắng, nàng bằng lòng lui xuống, an phận thủ thường.
vì là Tử Kiều và Thanh Anh mà là Khương Yên chứ?
Truyện thuộc về Đây Là Một Con Mèo Sữa, truyện chỉ đăng tải bản phù hợp MonkeyD và bản đầy đủ tại page Ổ Mèo Mụp Sữa, nghiêm cấm reup nếu sự đồng ý của tác giả. Chúc truyện chính chủ vui vẻ.
Biểu cảm mặt Hồng Liễu đại khái của cho Khương Yên hiểu đôi phần.
Nàng mỹ mạo, cũng chẳng tài cán gì, chỉ chút ít kiến thức y dược.
Vì điều gì khiến con cao lãnh cấm dục như Cơ Trường Uyên phá lệ xuống tay chứ?
Có giống như xưa từng , ăn quá nhiều sơn hào hải vị, một lúc nào đó sẽ thèm một bữa cơm rau.
Khương Yên thở dài lắc đầu nhúc nhích xuống giường, vẻ đụng vết thương khiến nàng đau đến nhăn nhó mặt mày.
Tiếng rên khe khẽ của Khương Yên cuối cùng cũng lôi kéo thần trí của hai trong phòng.
“Sao đến nông nỗi chứ?” Thanh Anh nhỏ giọng than một tiếng.
“Muội đừng cử động, để tỷ giúp bôi thuốc.” Hồng Liễu hít một , đó đến bàn lấy một lọ sứ mở nắp .
Dù chút phục nhưng Hồng Liễu giờ đoan chính, cùng là nữ nhân, thấy Khương Yên xanh tím chỗ nào lành lặn, trong lòng nàng cũng chút thương cảm.
Quả là yêu, cho nên xuống tay cũng chẳng hề cân nhắc nặng nhẹ.
Càng lật giở từng lớp váy áo, Hồng Liễu và Thanh Anh càng thêm kinh sợ, cuối cùng âm thanh đều biến mất, chỉ còn tiếng thở dài.
Nhìn nơi tư mật giữa hai chân của Khương Yên sưng đỏ, còn đọng chất dịch cơ thể khô dính xuống tận bắp đùi và xung quanh cái lỗ, ai sủng hạnh và sung sướng .
Sau khi Hồng Liễu và Thanh Anh đỡ dậy lau qua cơ thể, bên ngoài vang lên tiếng của hai giọng của Cao Dục cùng hai ma ma hậu viện.
Chén canh đen xì tay bọn họ ngay lập tức khiến cho ba trong phòng nhận đó là thứ gì.
Đây là quy tắc trong hậu viện của các thế gia danh môn, chủ mẫu phủ, thị thông phòng phép mang thai.
Khương Yên sảng khoái vẫy tay, nhờ Thanh Anh bưng qua cho , một uống hết bụng.
“Hôm nay vất vả cho ngươi , nghỉ ngơi sớm .”
Cao Dục để một câu rời .
Khương Yên khách khí xuống, ngoan ngoãn để Thanh Anh dém chăn thổi tắt nến.
Dường như chuyện xảy ngày hôm nay chỉ là lông gà vỏ tỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cu-tuyet-tro-thanh-binh-phong-cua-nam-phu/chuong-43.html.]
Thanh Anh im lặng đóng cửa, Hồng Liễu trầm tư, cuối cùng cũng thêm câu nào nữa mà kéo trở về phòng .
Khương Yên miễn việc mấy ngày, chỉ lăn lộn giường cho đến khi cảm giác giữa hai chân và bắp đùi hơn.
Mỗi chiều sẽ Hồng Liễu và Thanh Anh qua thăm hỏi, bôi thuốc và chuyện phiếm cùng nàng.
Không nghĩ đến sự kiện nhạy cảm , Hồng Liễu quan tâm đến Khương Yên nhiều hơn lúc .
Đương lúc nhàn nhã dài ở ngoài sân thoại bản, Cao Dục cho Tiểu Thuận Tử đến gọi nàng đến Cảnh Sơn thủy tạ.
Một cỗ kiệu nhỏ đưa đến, Khương Yên mơ màng rung lắc cả một đoạn đường.
Đến nơi, nữa thấy ngoại bào đen tuyền thêu tùng bách bằng chỉ bạc, Khương Yên thể nhịn mà mắng chửi trong lòng.
Lão Cao cáo già, rõ là nàng gặp còn bắt nàng đến đây.
là ép nàng tức c.h.ế.t mà.
Truyện thuộc về Đây Là Một Con Mèo Sữa, truyện chỉ đăng tải bản phù hợp MonkeyD và bản đầy đủ tại page Ổ Mèo Mụp Sữa, nghiêm cấm reup nếu sự đồng ý của tác giả. Chúc truyện chính chủ vui vẻ.
Thiết nghĩ rõ ràng với , Khương Yên cũng chẳng cần giả bộ hành lễ gì, cứ thế dứt khoát đến bàn đá xuống.
“Bùi thị vệ, ngài là tìm dân nữ?”
Bùi Lẫm cũng vui vẻ xuống đối diện, hồ hởi : “Chuyện của chúng , bẩm báo với Thái tử điện hạ , chờ hoàng thất định, qua lễ thành của Thẩm Thiên Nhược, sẽ cho đưa bái sang để xin rước nàng về Hầu phủ.”
“Bùi Lẫm, ngươi cứ khiến cho chán ghét như chứ?”
Khương Yên hừ mũi, ánh mắt lạnh lùng: “Kiếp bội tình bạc nghĩa, kiếp giả vờ thâm tình cho ai xem đây?”
“Là mắt mù, rõ chân tâm của . Xin nàng cho một cơ hội để chuộc lầm ?”
Truyện thuộc về nhà Ổ Mèo Mụp Sữa và được đăng tải trên page cùng với MonkeyD, vui lòng đọc truyện tại trang chính chủ.
Khương Yên lắc đầu, giọng từ tốn trần thuật: “Ngươi cứ thế , đành thật. Từ khi phát hiện mật thất trong thư phòng của ngươi, còn yêu ngươi nữa. Ngươi cung diện thánh, hành quân ngoài biên ải, cũng quan tâm. Thậm chí sẵn thư hòa ly, đợi chuyến lễ phật, tiểu thư qua kỳ sinh nở, tròn con vuông, sẽ cầu xin tước bỏ danh hiệu nhất phẩm phu nhân, rời khỏi kinh thành, trở về Sóc Châu, từ nay về sẽ bao giờ gặp . Chỉ đáng tiếc là chờ đến lúc đó.”
Bùi Lẫm sững sờ, bàn tay nắm lấy ngọc bội bên hông run bần bật: “Nàng gạt ?”
Đời Khương Yên nhất kiến chung tình với Bùi Lẫm, bao nhiêu năm đối xử mặn nhạt nhưng nàng vẫn quấn quýt bên cạnh. Sau khi Bùi Lẫm đồng ý cưới nàng cửa Bùi gia càng sức lấy lòng, cho dù bỏ bê ở hậu viện, phu quân thờ ơ lạnh bạc, Khương yên vẫn một lòng một chờ đợi Bùi Lẫm hồi tâm chuyển ý.
Bùi Lẫm tin Khương Yên thể thư hòa ly với .
“Ta dối, thư đặt ở Thanh Cư Viện. Ngươi lâu bước chân đó, hẳn là thấy để nó ngay bàn trang sức, cạnh gương đồng.”
Quả thật, khi thành , Bùi Lẫm ngủ Thanh Cư Viện thể đếm đầu ngón tay. Sau đó viện và lý do bận rộn quân doanh, bảo hộ hoàng thượng và hoàng hậu, Bùi Lẫm càng ít khi trở về phủ. Sau đó nữa, khi Khương Yên qua đời, càng dám bước nơi , sợ rằng kiềm lòng mà nhớ đến bóng dáng thê tử quá cố.
Lúc đó ai ai cũng khen ngợi Bùi tướng quân là thâm tình trọng nghĩa, cả đời chỉ tưởng nhớ một , khác hẳn với nam nhân đương thời.
“Tình yêu dành cho ngươi cạn kiệt từ lâu, vì trải qua sinh ly tử biệt mới đứt đoạn. Ngươi đừng cố chấp nữa, cho dù xảy sự kiện thổ phỉ cướp đường thì hai chúng xác định chia tay, đường ai nấy , bao giờ thể hàn gắn. Bây giờ chỉ là muộn hơn một chút mà thôi, nhưng , nếu ông trời thương xót cho cơ hội từ đầu, nhất định sẽ lặp cuộc sống sai lầm của kiếp .”
Bùi Lẫm lọt tai chút nào, sức lẩm bẩm: “Không thể nào, rõ ràng nàng yêu nhiều như , thể dứt bỏ dễ dàng như thế chứ.”
“Không , đúng A Yên. Thật khi trở về hoàng cung, bắt đầu hối hận . tình trạng của Thẩm Thiên Nhược định, vả khi rời , cũng với bọn chúng, tổn hại tính mạng của bất kỳ ai, vàng bạc châu báu nhất định sẽ mang đến để chuộc . Ta rõ ràng như mà…”
“Vừa thấy Thẩm Thiên Nhược hồi phục, lập tức lệnh cho đội quân tìm kiếm, chỉ là… chỉ là…!!!” Nói đến đây Bùi Lẫm nhịn nghẹn lên một tiếng nức nở.
“Cho đến khi thứ bình , ngươi mới nghĩ đến . Rõ ràng ngay từ đầu, luôn là xếp ở vị trí cuối cùng. Vì cái gì mà chịu đựng những điều chứ hả Bùi Lẫm?”
Khương Yên lạnh: “Bây giờ tiền, là của Đông Cung, nam nhân như thế nào mà chẳng . Thậm chí nếu thích, thể đến tửu lâu, mua mười nam sủng cao to vạm vỡ, trắng trẻo xinh về để hầu hạ cho , cứ thắt cổ c.h.ế.t một cành cây khô đét già cỗi như Bùi Lẫm. Hơn mười năm đối diện , chán ngấy bản mặt ngươi , để cho tìm mùa xuân tiếp theo .”
“Nàng… nàng thể những suy nghĩ đại nghịch bất đạo như thế chứ. Ta là phu quân của nàng đó, nàng đếm xỉa gì đến mặt mũi và cảm nhận của mà những lời như thế?” Bùi Lẫm tức giận, chút kinh hãi nữ tử quen thuộc mà quá đỗi xa lạ mặt .
Thê tử đoan trang dịu dàng coi là trời là đất của nàng ?
Truyện thuộc về Đây Là Một Con Mèo Sữa, truyện chỉ đăng tải bản phù hợp MonkeyD và bản đầy đủ tại page Ổ Mèo Mụp Sữa, nghiêm cấm reup nếu sự đồng ý của tác giả. Chúc truyện chính chủ vui vẻ.
Khương Yên vẻ mặt hoảng hốt của đối phương chút buồn , nàng giật phăng chiếc khăn choàng bằng lụa mỏng cổ, chỉ dấu hôn màu hồng nhạt còn phai hẳn, nhếch môi châm chọc.
“Ai là phu quân của thì nhưng chắc chắn là ngươi. Bùi Lẫm cho kỹ , đời thể lấy heo lấy chó, gả cho một tên đồ tể thậm chí là ăn mày chứ quyết trở thành thê tử của tên họ Bùi nhà ngươi.”
Trải qua một kiếp vợ chồng, Bùi Lẫm một cái là nhận ngay dấu vết tượng trưng cho điều gì.
“Nàng… nàng chuyện điên rồ gì ?” Hắn nhịn gào thét, khiến cho Tiểu Thuận Tử cùng hai thị vệ xa xa ngoài đình viện hóng mát nhịn lén lút ngó qua bên .
Đây là đầu tiên mà bọn họ thấy Bùi Lẫm phẫn nộ đến mức thất thố như thế.
Khương Yên chẳng chút hề hấn gì, nàng khùng khục như vô cùng sung sướng khi thấy bộ dáng chật vật của Bùi Lẫm.
“Ngươi nghĩ xem, đời thể yên để ngươi càn . Số phận của Khương Yên là do chính định đoạt, vì bất kỳ định kiến xã hội lời gièm pha của đời thể khiến chùn bước.”
“Nàng sợ sẽ bẩm báo với quan vì tội gian dâm ? À, cần đến phủ nha, chính tay thể bắt nàng trói , dùng hình tra khảo để tìm tên gian phu .”
Bùi Lẫm nghiến răng nghiến lợi . Âm thanh lạnh đến cực điểm.
“Được thôi, nhưng với ngươi, hiện giờ là của Đông Cung, tay với cũng chờ Thái tử điện hạ trở về định đoạt. Đến lúc đó, ngươi nghĩ tiểu thư nhà để yên cho ngươi bắt dìm lồng heo ? Hay là thứ ngươi nhận là thiệp mời đám cưới của cùng với nam nhân khác đây?”
Bùi Lẫm ngẩn , quên mất còn Thẩm Thiên Nhược phía Khương Yên.
Nàng nổi tiếng là bênh vực nhà, đặc biệt là với nha Khương Yên của . Đã , Khương Yên còn giúp Thẩm Thiên Nhược triệt hạ nhiều chướng ngại vật đường tiến đến ngôi vị Thái tử phi, còn cứu nguy nàng khỏi ma trảo dơ bẩn của Vương Kế Xương, Thẩm Thiên Nhược ơn hết, nhất định sẽ bằng cách bảo hộ Khương Yên đôi cánh của .
Nhìn nét mặt hết xanh trắng của Bùi Lẫm cùng hàm răng đang nghiến kèn kẹt, Khương Yên kiềm chế dữ dội đến mức nào.
“Sao đây? Nữ nhân còn trong trắng xứng đáng để Bùi thị vệ dùng tam thư lục lễ kiệu tám khiêng rước về chủ mẫu của Trấn bắc hầu phủ ?”
“À, mà cho dù Bùi thị vệ nhẫn nhịn chịu đựng nhưng mà Hầu gia và phu nhân thì đây ? Làm bọn họ thể chịu điều tiếng từ con dâu xuất hèn mọn còn giữ trinh tiết như chứ nhỉ?”
“Cho nên là Bùi Lẫm , duyên phận của hai chúng đời đến đây là chấm dứt , đừng níu kéo thêm nữa, khả năng .”
Khương Yên lạnh nhạt một tràng dài, từng chữ từng chữ như đao sắc đ.â.m lồng n.g.ự.c Bùi Lẫm đến chảy m.á.u đầm đìa.
Hôm nay đến đây, ngay giây phút , Bùi Lẫm ngã quỵ.
Không thèm ảnh của đàn ông đang suy sụp mặt đất, Khương Yên thong thả quấn khăn quàng cổ, tiêu sái leo lên kiệu, phất tay cho nhóm Tiểu Thuận Tử trở về tây viện của Cẩm An Đường.
Với một chiêu tất sát của Khương Yên, tính cách bảo thủ cương liệt như Bùi Lẫm chắc mất một thời gian mới thể tiêu hóa nổi.
Trong lúc đó, Khương Yên thể yên tĩnh để lên kế sách kim thiền thoát xác, rời khỏi nơi xa hoa mục ruỗng .
Nàng chán ngấy đám lắm .