Trọng Sinh Cự Tuyệt Trở Thành Bình Phong Của Nam Phụ - Phiên ngoại

Cập nhật lúc: 2024-08-30 14:02:55
Lượt xem: 848

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi đối mặt với Khương Yên ở lãnh cung đêm , những ngày đó, Thẩm Thiên Nhược luôn mơ thấy nhiều cảnh tượng lạ lẫm càng quen thuộc.

 

Có rời rạc, liền mạch, cứ chắp vá với như thể tựa một cuốn thoại bản dài.

 

Nàng thấy trở về thời thiếu nữ, cùng với nha thiết nhất là Khương Yên đang cực khổ vác từng bao thóc phơi ngoài sân.

 

Ngôi biệt viện cũ kỹ lắm , trong trí nhớ của nàng, nó chính là của hồi môn của nội tổ mẫu, ở Sóc Châu.

 

Năm đó thiên tai đồng loạt đổ bộ lên đất liền.

 

Sau khi bão quét là lũ lụt dâng cao.

 

Nước rút , để vết tích hoang tàn đổ nát thì dân chịu đựng một trận dịch bệnh hiểm nghèo ập đến.

 

Khương Yên lo lắng cho sức khỏe của Thẩm Thiên Nhược, một mực ép buộc nàng ở trong phòng, còn thì vội vàng chạy ngoài ngóng tình hình

 

May mắn , triều đình kịp thời phái khâm sai đại nhân đến Sóc Châu để cứu tế cho dân.

 

Biệt viện của nội tổ mẫu tuy khang trang cho lắm nhưng rộng rãi, ngay lập tức khâm sai đại nhân cải tạo trở thành một trong những y quán cho nhiễm bệnh.

 

Cổ nhân câu trời tuyệt đường của

 

Sau một thời gian chống chọi với bệnh dịch, cuối cùng một vị y sư giang hồ đang lưu lạc ở Sóc Châu cũng tìm phương thuốc để trị căn bệnh .

 

Khương Yên theo vị y sư , ít nhiều cũng học chút da lông của ông .

 

Thế là nàng và Thẩm Thiên Nhược bắt tay chữa trị cho những bệnh nhân đang ở biệt viện.

 

Dịch bệnh từ từ đẩy lùi, khi sạch bóng, Khương Yên và Thẩm Thiên Nhược cũng xem như lập công lao.

 

Lúc , khâm sai đại nhân lắc một cái biến thành Thái tử đương triều Cơ Trường Uyên, cùng là Bùi thị vệ của hầu phủ.

 

Nhờ đó, Thẩm Thiên Nhược và Khương Yên đường hoàng trở về kinh thành trong sự tung hô của cần xem sắc mặt của nhà họ Thẩm.

 

Cơ Trường Uyên đó thuận lý thành chương nạp Thẩm Thiên Nhược và Đông cung, trở thành trắc phi, còn Khương Yên thì mang lòng tương tư với Bùi Lẫm, thị vệ của .

 

Chỉ là Bùi Lẫm luôn lạnh lùng mặt nàng, như một bức tượng phật.

 

Không từ chối thẳng thừng.

 

cũng chẳng đáp dù chỉ là hư tình giả ý.

 

Đây chính là do Khương Yên kể cho nàng , trong một buổi dư tửu hậu.

 

Thẩm Thiên Nhược chút tò mò, dường như Bùi Lẫm còn khó thu phục hơn cả vị Thái tử thanh lãnh cấm dục nữa.

 

Cho nên nàng bắt đầu tạo những cơ hội để chạm mặt với Bùi Lẫm để thử một chút.

 

Ngày khi đưa khăn tay thêu hoa mẫu đơn cho Bùi Lẫm lau vết bẩn mặt, Thẩm Thiên Nhược thấy vành tai đỏ bừng như nhỏ máu.

 

Cuối cùng Thẩm Thiên Nhược cũng nhận , Bùi Lẫm là trái tim sắt đá như lời Khương Yên , bởi vì khiến nó tan chảy mới chính là nàng .

 

Thẩm Thiên Nhược trong lòng bối rối lắm, nhưng sâu trong đáy lòng một thứ gì đó len lỏi chui .

 

Giống như một dạng ý niệm vui vẻ và tự mãn .

 

Làm bây giờ đây, dù gì nàng cũng là nhất mỹ nhân thành Thiên An mà, ngay cả Trữ quân của Đại Cơ cũng mê hoặc, gì đến một thế tử như Bùi Lẫm chứ.

 

mỗi nghĩ đến Khương Yên, Thẩm Thiên Nhược vẫn chút tội nghiệp.

Truyện thuộc về nhà Ổ Mèo Mụp Sữa và được đăng tải trên page cùng với MonkeyD, vui lòng đọc truyện tại trang chính chủ.

 

nàng cũng theo Thẩm Thiên Nhược bao nhiêu năm, còn vì nàng mà bày mưu tính kế, giúp nàng vượt qua bao nhiêu trở ngại xung quanh.

 

Cho nên ngày chính thức lên ghế phượng, Thẩm Thiên Nhược quyết định nhắc lời hứa năm xưa của cả hai. 

 

“Ta sẽ tìm cho một nhà thật để gả, bây giờ thể , Tiểu Yên Tử, xem, trúng ai?”

 

Khương Yên ghế đẩu, vặn vẹo khăn tay, nét mặt suy nghĩ m.ô.n.g lung lắm, nhưng mãi vẫn thành lời.

 

“Có chống lưng, ngay cả nhà công hầu bá tử ở khắp kinh thành cũng dám chối từ.”

 

Khương Yên xong, đáy mắt lóe lên một tia sáng yếu ớt tắt lịm, cuối cùng vẫn là lắc đầu.

 

“Nô tỳ chỉ lập một y quán chữa bệnh cho với giá rẻ, chuyện khác vẫn nghĩ đến.”

 

Thẩm Thiên Nhược khẽ, âm thanh êm ái như tiếng chuông bạc.

 

“Còn Bùi Lẫm thì ? Không tiếc ư? Với địa vị của bây giờ thể giúp trở thành hầu phủ phu nhân đó.”

 

Khương Yên cắn môi, giọng nhỏ như muỗi kêu: “ hình như ý gì với nô tỳ cả.”

 

“Sao thiếu tự tin như chứ. Quan trọng là Bùi Lẫm trong lòng, nếu thì thủ như ngọc, phòng chiếc bóng đến tận bây giờ.”

 

“Tình cảm thể vun đắp từ từ, đợi trở thành hầu phủ phu nhân, sớm chiều đụng mặt, chẳng lẽ còn rung động ?”

 

“Không bằng chúng nhờ hoàng thượng hỏi ý Bùi Lẫm một chút, đến lúc đó hạ chỉ ban hôn cũng muộn.”

 

Thẩm Thiên Nhược càng càng hăng, khiến Khương Yên cũng cảm thấy thật sự hy vọng, nàng đỏ mặt gật đầu.

 

Từ khi Cơ Trường Uyên đăng cơ kế vị, đối xử với Thẩm Thiên Nhược vẫn hòa nhã, hề dấu hiệu của sự lòng, mặc dù hậu cung vẫn luôn xuất hiện những gương mặt xinh mới mẻ ba năm một , thế nhưng từ đầu đến cuối, Cơ Trường Uyên đều liếc mắt ngó ngàng đến chứ đừng là giành thánh sủng.

 

Thẩm Thiên Nhược vô cùng hài lòng, cảm thấy Cơ Trường Uyên đây là tình ý sâu nặng với , một chuyện cỏn con của Khương Yên, nàng thể nhờ cậy một .

 

Cơ Trường Uyên ban đầu vẻ vui, nàng cần nhúng tay chuyện của hạ nhân, nhưng khi là do Khương Yên chủ động đích cầu xin, Cơ Trường Uyên trầm ngâm suy tư một lúc lâu.

 

Cuối cùng cũng gật đầu đồng ý, cho gọi Bùi Lẫm Ngự thư phòng hỏi thăm một phen xem .

 

Không nghĩ đến, Bùi Lẫm phản đối, còn khom lưng tạ ơn thánh thượng.

 

Khương Yên ngay lập tức nhận nghĩa của hoàng đế, trở thành quận chúa Đại Cơ.

 

Cứ thế, lễ cưới của Khương Yên và Bùi Lẫm diễn trong sự chúc phúc hời hợt của tất cả , bao gồm cả nhà họ Bùi.

 

Bởi lẽ ở kinh thành ai mà chẳng rõ phận thật sự của Khương Yên.

 

Chẳng bao lâu , Thẩm Thiên Nhược tin Khương Yên sống trong hậu viện của Bùi phủ cũng vui vẻ gì.

 

Hai bọn họ dù thành nhưng Bùi Lẫm hề bước chân nội điện của Khương Yên nửa bước, chỉ trừ đêm động phòng hoa chúc.

 

Ban đầu Khương Yên vẻ đau khổ và suy sụp lắm, Thẩm Thiên Nhược vận dụng bao nhiêu lời ý mới xoa dịu nàng.

 

Nàng sẽ đến gặp Bùi Lẫm để hỏi cho lẽ chuyện .

 

Đêm , trăng sáng. 

 

Khi Thẩm Thiên Nhược đến nơi thấy Bùi Lẫm đó tự bao giờ, tay là một chiếc trâm vàng khắc hình hoa mẫu đơn lộng lẫy.

 

Thẩm Thiên Nhược vẫn là dáng vẻ cao quý xuống, thái độ thiện hỏi thăm chuyện hậu trạch của bọn họ.

 

Bùi Lẫm đau đáu nàng, cuối cùng chỉ lắc đầu, trả lời vài từ rời rạc.

 

Thẩm Thiên Nhược giả vờ tức giận, phồng mang trợn mắt Bùi Lẫm giữ tay .

 

Khăn lụa trọng ống tay áo rơi , là chiếc thêu hoa mẫu đơn màu đỏ tươi ở góc .

 

“Hoàng hậu nương nương bớt giận.”

 

Bùi Lẫm mím môi khom lưng quỳ xuống.

 

bổn cung thực sự giận .”

 

“Vậy thì, hạ thần dùng cây trâm để bồi tội ?”

 

Từ đó, mỗi khi Khương Yên chuyện phiền lòng về gia đạo, nàng đều xin cung thăm Thẩm Thiên Nhược.

 

Sau đó, Thẩm Thiên Nhược sẽ đùng đùng tức giận đến hỏi tội Bùi Lẫm.

 

Cứ lặp lặp bao nhiêu như thế.

 

Cho đến khi Khương Yên còn thể hiện vẻ mặt sầu não mặt nàng nữa.

 

Mọi cảm xúc che giấu ,

 

Ngay cả tình yêu sâu đậm cũng chẳng còn.

 

Thẩm Thiên Nhược sức thăm dò, Khương Yên chỉ mỉm .

 

Còn Bùi Lẫm im thin thít như hũ nút.

 

Ngược Cơ Trường Uyên bên đây dường như phần vui vẻ cởi mở hơn xưa, tần suất ghé thăm Trường Xuân cung càng ngày càng nhiều, đều là ngẫu nhiên thời điểm Khương Yên đến bái kiến nàng .

 

Nhờ ơn Thẩm Thiên Nhược, Khương Yên cũng ké vài món bảo vật trân quý trong nội khố của hoàng cung.

 

Mỗi như , Khương Yên vui mừng mặt, còn lẩm nhẩm trong miệng những chữ rõ ràng, chọc cho Cơ Trường Uyên khoái trá, điểm mặt nàng mấy chữ nữ nhân tham tài.

 

Chuyện cũng Thẩm Thiên Nhược than phiền với Bùi Lẫm.

 

Chẳng từ bao giờ cục diện hình thành như thế .

 

Cơ Trường Uyên rõ ràng thích trêu ghẹo Khương Yên, dù lời chẳng gì là .

 

Còn Bùi Lẫm trở thành tri kỷ tâm sự mỗi lúc đêm khuya với Thẩm Thiên Nhược.

 

Dần dà, Thẩm Thiên Nhược cũng còn ngại ngùng những cử chỉ quan tâm của Bùi Lẫm dành cho nàng, thậm chí là mặt Khương Yên.

 

Bùi Lẫm cũng yêu nàng, trong lòng là Thẩm Thiên Nhược, nàng cũng ép buộc đối với , là do tự nguyện mà.

 

Vậy thì nàng chỉ cần hưởng thụ mà thôi.

 

Hai mỹ nam tử ưu tú nhất ở Đại Cơ đều quỳ rạp váy Thẩm Thiên Nhược, nguyện dâng lên những thứ trân quý nhất cho , điều đó gần như khiến nàng vô cùng hài lòng.

 

Sự đắc ý xen lẫn với lòng thương hại khiến Thẩm Thiên Nhược càng thêm nỗ lực bù đắp cho Khương Yên.

 

Mối quan hệ của bọn họ cứ kéo dài như cho đến khi Khương Yên phóng ngựa một đến biên ải phía bắc tìm Bùi Lẫm, cùng đồng cam cộng khổ với suốt ba năm.

 

Sau khi trở về, dường như hai bọn họ đạt hiệp định ở chung một cách hòa thuận. 

 

Bùi Lẫm cũng còn theo Khương Yên cung tụ hội cùng Thẩm Thiên Nhược như xưa.

 

Thời gian hẹn gặp mặt riêng đêm khuya càng thêm thưa thớt.

 

Thẩm Thiên Nhược chút hụt hẫng nhưng cũng đến nỗi nào, dù bây giờ nàng độc chiếm thánh sủng của Cơ Trường Uyên, còn đang mang long thai.

 

Chuyện của Bùi Lẫm và Khương Yên, cứ thuận theo tự nhiên . Truyện thuộc về Đây Là Một Con Mèo Sữa, truyện chỉ đăng tải bản phù hợp MonkeyD và bản đầy đủ tại page Ổ Mèo Mụp Sữa, nghiêm cấm reup nếu sự đồng ý của tác giả. 

 

Cho đến cái ngày định mệnh , khi thổ phỉ tràn bao vây lấy cỗ xe ngựa của bọn họ.

 

Thẩm Thiên Nhược thấy ánh mắt d.a.o động của Bùi Lẫm.

 

Nàng sợ hãi, sẽ chọn ai, thê tử kết tóc se duyên với là Khương Yên là bạch nguyệt quang cả đời thể với đến là Thẩm Thiên Nhược nàng.

 

Chính vì , trong lúc đó Thẩm Thiên Nhược hét to, đó cuộn , nước mắt rơi như đê vỡ.

 

So sánh với hình ảnh bình tĩnh kiên cường của Khương Yên, sự yếu đuối như hoa lê mong manh trong gió bão của Thẩm Thiên Nhược chắc chắn càng thu hút và động lòng hơn.

 

Quả nhiên, Bùi Lẫm chọn Thẩm Thiên Nhược.

 

Trớ trêu , Cơ Trường Uyên lúc đang ở hành cung phía nam lễ tết mùa màng, Thẩm Thiên Nhược lo sợ nhiều tai mắt hậu cung trong bóng tối sẽ tay ám hại nàng cùng hoàng tự trong bụng đang đến kỳ sinh nở, cho nên Thẩm Thiên Nhược càng một hành động ngu ngốc đến mức cả đời tự dày vò trong nỗi thống khổ tiếc hận.

 

Nàng sức giữ Bùi Lẫm trong cung, cả đêm mê sảng những lời sợ hãi, chỉ để khiến thể rời khỏi trong những ngày .

 

Bọn thổ phỉ chỉ cần bạc, chắc chắn dám tay g.i.ế.c , đợi Cơ Trường Uyên trở về mang vạn lượng hoàng kim chuộc , ắt sẽ chuyện gì.

 

tính bằng trời tính.

 

Cả Thẩm Thiên Nhược và Bùi Lẫm đều thể ngờ bọn chúng thể tay tàn bạo như .

 

Ngay khi tin, Cơ Trường Uyên tức tốc phi như bay trở về hoàng cung.

 

Thẩm Thiên Nhược chỉ nhớ câu cuối cùng khi leo lên ngựa rời trong sự lùng bùng của màng nhĩ.

 

“Thẩm Thiên Nhược, trong cung thị vệ, tại cứ khăng khăng như ? Ngươi thể hiện điều gì đây, ở mặt nàng ngươi vẻ cái gì đây?”

 

Một đêm đó,lán trại của bọn thổ phỉ đốt sạch sẽ, Cơ Trương Uyên tự tay đào lên cái xác rách nát đến còn hình dạng, giòi bọ lúc nhúc ổ của Khương Yên, đưa về mai táng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cu-tuyet-tro-thanh-binh-phong-cua-nam-phu/phien-ngoai.html.]

Còn Bùi Lẫm gần như phát điên. 

 

Hắn dùng lực lao lên, ôm lấy xác của Khương Yên, thấy nàng, chỉ một cước thật mạnh từ Cơ Trường Uyên.

 

Máu miệng ,máu mũi, thậm chí cả mắt của Bùi Lẫm ồng ộc tuôn , nhuộm đỏ nền đá xanh.

 

Sao như , thể như chứ?

 

Thẩm Thiên Nhược ôm đầu lớn, chợt nhận bản biến thành một kẻ g.i.ế.c lúc nào .

 

Chính sự tự mãn và lòng ích kỷ của Thẩm Thiên Nhược g.i.ế.c c.h.ế.t Khương Yên.

 

Thẩm Thiên Nhược như một tên sát nhân sợ tội, chạy trối c.h.ế.t trốn về Trường Xuân cung.

 

Sau đó mới tin Cơ Trường Uyên hạ lệnh cưỡng chế hòa ly đối với Bùi Lẫm và thê tử của .

 

Mặc cho Bùi Lẫm sức đập đầu, xin đưa t.h.i t.h.ể của Khương Yên về nhà an táng, Cơ Trường Uyên chỉ lạnh nhạt với rằng: “Ngươi yêu nàng, thì để cho nàng tự do . Từ nay về , Khương Yên với nhà họ Bùi các ngươi còn bất kỳ quan hệ gì nữa.”

 

“Trẫm vô cùng hối hận, vì quyết định ban hôn cho ngươi và nàng. Nếu bây giờ nàng sẽ là một t.h.i t.h.ể thối rữa lạnh toát ở đây.”

 

Trong thoáng chốc, Thẩm Thiên Nhược như thấy một giọt nước mắt rơi xuống trong hốc mắt phượng hẹp dài của vị đế vương nổi tiếng trầm nội liễm .

 

Chàng dường như thương tiếc đối với cái c.h.ế.t của Khương Yên.

 

Thậm chí còn tự tay an táng Khương Yên đỉnh đồi gần hoàng lăng, từ nơi đó xuống là cảnh hoàng cung bao phủ trong tầm mắt.

 

Đêm hôm đó, Thẩm Thiên Nhược như mất hồn tìm đến Bùi Lẫm, cùng sưởi ấm hai tâm hồn tổn thương.

 

Không ngờ gặp mặt nàng .

 

“Đi , là sai, khi cứ mải mê chạy theo cái bóng xinh của , bởi mới ngu ngốc quên chân tình bên cạnh suốt bao nhiêu năm qua.”

 

“Hoàng hậu nương nương, là chúng với nàng . Ta tìm cách chuộc , cũng nên như thế .”

 

Bùi Lẫm xong câu đó thì xé nát chiếc khăn tay thêu hoa mẫu đơn, bẻ gãy trâm cài đầu, đốt cháy bức tranh do chính tay tự họa.

 

Hình ảnh Thẩm Thiên Nhược xinh như bông hoa kiêu kỳ trong mùa xuân dần trở nên rách nát, đen ngòm biến thành tro bụi rơi lả tả đất. Truyện thuộc về Đây Là Một Con Mèo Sữa, truyện chỉ đăng tải bản phù hợp MonkeyD và bản đầy đủ tại page Ổ Mèo Mụp Sữa, nghiêm cấm reup nếu sự đồng ý của tác giả. 

 

Thẩm Thiên Nhược thẫn thờ trở về Trường Xuân cung.

 

từ đó về , hết thảy đối với nàng còn là tháng ngày vui vẻ êm nữa.

 

Nghe Bùi Lẫm xin từ quan, cả ngày rong ruổi khắp đại giang nam bắc hết tìm thuật sư đến đạo sĩ hỏi chuyện mệnh, nhân duyên, tiền kiếp, hậu kiếp. 

 

Còn bày trận pháp gọi hồn vô cùng công phu và tốn kém.

 

Gia sản của hầu phủ cứ ngày một với dần trong sự tò mò vẫn chê của trong thiên hạ.

 

Sau khi hạ sinh hoàng tử, Cơ Trường Uyên chẳng còn đặt chân đến Trường Xuân dù chỉ là ngang lấy một .

 

Một tháng, hai tháng trôi qua, cả nửa năm trời Thẩm Thiên Nhược dường như thấy dù chỉ là bóng lưng của .

 

Nàng chợt cảm thấy hốt hoảng.

 

Bùi Lẫm bỏ rơi , nàng thể mất Cơ Trường Uyên.

 

Nghĩ đến đây, Thẩm Thiên Nhược cố gắng trang điểm thật , kỹ cơ thể phục hồi về nguyên trạng trong gương đồng, khác gì so với hồi còn son rỗi, nàng ôm chút tâm tư và hy vọng đến gõ cửa Dưỡng Tâm điện.

 

May mắn Cơ Trường Uyên từ chối gặp mặt .

 

“Hoàng thượng, dạo khỏe , lâu quá thấy ghé Trường Xuân cung, tiểu bảo nhớ .”

 

Thẩm Thiên Nhược mềm dịu đến thư án, đặt lên một chén canh sâm.

 

Bao nhiêu năm, đây chính là đầu tiên Thẩm Thiên Nhược nàng cố gắng câu dẫn quyến rũ một nam nhân.

 

“Nói đến đây, trẫm cũng đang tính gặp hoàng hậu để thông báo một chuyện, tháng chuyển hoàng tử đến Hàm Phúc cung . Trẫm sắp xếp cho Cao Dục tìm một đội ngũ bảo mẫu đến chăm sóc. Sau cứ thể theo tước vị thái tử mà bồi dưỡng.”

 

“Đâu cần như thế, thần ruột của hoàng tử, thần thể đảm đương vị trí nuôi dạy.” Thẩm Thiên Nhược chút hiểu nổi ý tứ của Thiên tử.

 

Chỉ thấy Cơ Trường Uyên lạnh nhạt : “Không cần , nàng chỉ ngoan ngoãn yên ghế phượng của nàng là . Nhiệm vụ của nàng đến đây là kết thúc . Coi như nhà họ Thẩm cũng thành nhiệm vụ.”

 

“Ý hoàng thượng là…?” Thẩm Thiên Nhược như vỡ vụn, dựa thành ghế để ngã xuống đất.

 

“Thẩm thượng thư sáng nay từ quan đại điện, ngay lập tức đưa bộ gia quyến trở về Sóc Châu nghỉ hưu, sẽ bất kỳ nam nhân nhà họ Thẩm nào chức quan cao hơn tam phẩm ,còn hoàng hậu cũng trở về , từ nay ý chỉ của trẫm, phép Dưỡng Tâm điện.”

 

Đó là gặp gỡ cuối cùng của hai bọn họ.

 

Một mối nhân duyên tưởng chừng mỹ kết thúc trong sự lạnh lẽo của lòng .

 

Từ ngày đó trở , Cơ Trường Uyên càng sức chăm lo việc triều chính, thúc đẩy sự phát triển của đất nước.

 

Mà ở bên Thẩm Thiên Nhược giữ vững xuất sắc vai trò một hoàng hậu hiền lương thục đức, quán xuyến hậu cung đó, đối xử với phi tử vô cùng công bằng liêm chính.

 

Ngày tóc mai hai bên thái dương phủ màu bạc trắng, Thẩm Thiên Nhược cuối cùng cũng cảm thấy đến lúc nên nghỉ ngơi .

 

Một đời quá dài, sai một li, cả ngàn dặm.

 

Nhìn mấy chục năm tưởng chừng như đỉnh nhân sinh, cuối cùng hóa trở thành tấn bi kịch của cả kiếp .

 

Âu đó cũng chính là nghiệp báo cho cái ác che giấu quá đỗi kỹ lưỡng của bản .

 

“Bây giờ, hoàng thượng còn lên núi uống rượu ngắm hoa nữa ?”

 

Ma ma già bên cạnh gật đầu, giọng già nua khàn đặc: “Từ khi truyền ngôi cho Thái tử, hoàng thượng thảnh thơi hơn , mỗi ngày đều tản bộ đến đó, còn cho dựng một căn nhà nhỏ, khi là ở vài ngày, khi kéo dài cả tháng.”

 

Thẩm Thiên Nhược nhắm mắt , trong lòng khẽ thở một thật dài.

 

Hóa chỉ nàng ngu .

 

Ngay cả vị hoàng đế minh thần võ cũng một khoảnh khắc đui mù đấy thôi.

 

Từ đầu đến cuối, bốn bọn họ sai .

 

***

 

Thẩm Thiên Nhược mở mắt , nước mắt ướt đẫm cả hai gò má.

 

Hóa là một giấc mơ.

 

Nàng mơ thấy mặc một bộ phượng bào lộng lẫy, nghi giá đỏ tươi, khóe môi mỉm như bông phù dung mới nở.

 

rõ ràng nàng cảm nhận , hạnh phúc.

 

Truyện thuộc về Đây Là Một Con Mèo Sữa, truyện chỉ đăng tải bản phù hợp MonkeyD và bản đầy đủ tại page Ổ Mèo Mụp Sữa, nghiêm cấm reup nếu sự đồng ý của tác giả. 

 

Kiếp .

 

Cơ Trường Uyên vô cùng nổi danh từ khi trở thành Trữ Quân.

 

Tuy nhiên, Thục quý phi là đối thủ tầm thường, để tránh Cơ Trường Uyên tiếp xúc với những quý nữ nhà quyền quý ở kinh thành, bà sức trong tối ngoài sáng hết lôi kéo đến bôi nhọ.

 

Ngày cả đích nữ nhà phủ Lễ bộ thượng thư cũng mang tiếng bởi âm mưu dơ bẩn của bà .

 

Không nghĩ là nhân duyên hai nữa tiếp nối khi bọn họ gặp ở đợt cứu tế tại Sóc Châu.

 

Thẩm Thiên Nhược xinh , học rộng hiểu nhiều, thái độ cũng vô cùng chuẩn mực, phù hợp với vị trí chính thê của một Thái tử.

 

chẳng hiểu , ánh mắt của Cơ Trường Uyên thỉnh thoảng vẫn liếc về phía nàng .

 

Hắn tên nha , tên nàng là Khương Yên.

 

Người thì nhỏ, nhưng gan cũng lớn lắm, miệng cũng độc kém.

 

Chỉ cần đụng Thẩm Thiên Nhược thôi, nàng sẵn sàng cắn trả bất kể lý do.

 

Quả là một nha trung thành, tận tâm.

 

Chỉ là ngốc nghếch hết sức, thế mà lòng tên Bùi Lẫm đầu gỗ.

 

Còn đích đến gặp Thẩm Thiên Nhược, cầu xin nàng xin thánh chỉ ban hôn với Trấn bắc hầu phủ.

 

Nàng quá vọng tưởng ?

 

Chỉ là một nha của phủ thượng thư, nàng lấy tự tin thể bước chân nhà hầu phủ chứ.

 

Còn đòi thế tử phi?

 

Không đó còn mơ ước mở y quán miễn phí cho , bây giờ nằng nặc thành , tự nhốt trong cái lồng mang tên hầu phủ?

 

Thật chả .

 

nghĩ nghĩ , Cơ Trường Uyên cảm thấy Thẩm Thiên Nhược cũng đúng lắm.

 

Tình yêu mà, ngăn cấm chứ. Vả trong lòng cũng ý niệm riêng. Giữ nàng ở kinh thành, ngày ngày còn thể gặp mặt, còn hơn để nàng lang bạt kỳ hồ, tìm cũng chẳng tìm ở nơi .

 

Cho nên Cơ Trường Uyên quyết định tác hợp Khương Yên và Bùi Lẫm.

 

như dự đoán, Bùi Lẫm yêu nàng, vì thái độ của là lạnh nhạt, nhiều khiến nàng cảm thấy ủy khuất.

 

Những lúc như , Cơ Trường Uyên tìm lý do đến Trường Xuân cung, mang đồ ăn ngon và một bảo vật trân quý để dỗ dành Khương Yên.

 

Bùi Lẫm thương nàng, thì để quan tâm là

 

Dù gì nàng cũng là nghĩa danh nghĩa của mà.

 

thời gian chẳng kéo dài bao lâu, khi tin Khương Yên tự cưỡi ngựa chạy đến biên ải phía bắc để tìm Bùi Lẫm, Cơ Trường Uyên vô cùng khó chịu.

 

Được , nàng cứ thích đ.â.m đầu tường, chẳng thể cản .

 

Như cũng , bốn bọn họ giờ đây đều đôi cặp.

 

Cơ Trường Uyên xốc tinh thần, quyết định tập trung Thẩm Thiên Nhược và tương lai của Đại Cơ .

 

Cuối cùng Thẩm Thiên Nhược cũng mang thai trong sự vui mừng của thể hậu cung.

 

Lúc Bùi Lẫm đưa Khương Yên trở về kinh thành.

 

Cơ Trường Uyên thể hiện quá nhiều sự niềm nở dành cho đôi phu thê , quyết định đến hành cung phía nam để tham gia buổi tế lễ mùa màng.

 

Cho dù Bùi Lẫm lập đại công thì , thái độ của mới quyết định tương lai của hầu phủ.

 

Ai bảo của Bùi gia cứ bắt nạt Khương Yên chi.

 

Không ngờ, đó cũng là cuối cùng thấy Khương Yên còn sống.

 

Ngày trở về, tay , nàng hóa một cỗ t.h.i t.h.ể lạnh toát, lấm tấm thâm đen.

 

Cơ Trường Uyên như phát điên.

 

Hắn đánh Bùi Lẫm đến lê lết sân, cuối cùng hạ chỉ cưỡng ép hai hòa ly trong sự khẩn cầu đầy tuyệt vọng của đối phương.

 

Khương Yên như thế, nàng xứng để chôn vùi chung với tên nam nhân bạc tình bạc nghĩa, ăn trong bát còn trong nồi trong mộ phần của tổ tiên

 

Còn về phần hoàng hậu của , Cơ Trường Uyên chẳng còn thiết tha gì để xử lý.

 

Hắn quá mệt mỏi để ứng phó với đám quan trong triều , chỉ cần Thẩm Thiên Nhược còn tại vị, Cơ Trường Uyên cần tốn thời gian diễn trò với bọn họ nữa.

 

Vậy thì cứ giữ ghế phượng cho nàng cũng .

 

Thái tử , tự tay sẽ dạy dỗ nhi tử của .

 

Trước khi nhường ngôi, Cơ Trường Uyên đích dẹp bỏ bộ nhà của hoàng hậu.

 

Hắn sẽ bao giờ để cho mẫu tộc của Thái tử trở thành mũi tên b.ắ.n ngược.

 

Đã nhà họ Tiêu của Tiên thái hậu là dẫn chứng, nhà họ Thẩm cũng sẽ thoát khỏi phận.

 

Ngày thành hết thảy thứ, Cơ Trường Uyên cởi long bào, dẫn theo Tiểu Thuận Tử nay vài sợi tóc bạc tảo mộ.

 

Ngôi mộ quét dọn và nhổ cỏ sạch sẽ, bên cạnh còn trồng một hàng bạch mai nay lớn như thổi.

 

Dưới cơn mưa hoa trắng xóa, gục đầu bàn đá, trong lòng khắc khoải một nỗi tiếc hận khôn nguôi.

 

Loading...