Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 107

Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:35:09
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm là bắt đầu tuần cuối cùng Tết Nguyên Đán. Sáng sớm, Thẩm Y Y thấy sân phơi hợp tác xã náo nhiệt lạ thường. cô cũng bận tâm nhiều, chỉ ở nhà dạy Đại Bảo và Nhị Bảo chữ.

Khi gần đến giữa trưa, Mẹ Lý vội vàng chạy tới, hấp tấp hỏi: “Vợ thằng hai, con còn ở nhà thế ?”

“Có chuyện gì ạ?” Thẩm Y Y hiểu.

Mẹ Lý vẻ mặt cô đúng là thật sự , liền vỗ đùi cái đét, thở dài thườn thượt: “Trời ơi, hôm nay là ngày chia thịt heo đó!”

Lúc Thẩm Y Y mới sực nhớ : “ thật!”

“…” Mẹ Lý lộ vẻ mặt khó xử khó tả. Cả cái thôn bao nhiêu trông mong ngày hôm nay, chỉ vì chia phần thịt heo để ăn một cái Tết ấm no. Trời còn sáng chạy tới sân phơi lúa xếp hàng , mà con dâu bà quên béng cái ngày quan trọng !

“Thằng hai ?” Mẹ Lý ngó nghiêng một lượt. Thẩm Y Y nhớ thì thôi, chẳng lẽ Lý Thâm cũng nhớ ?

“Anh sáng sớm thành phố .”

Lý Thâm vội vàng bán hàng mà Thẩm Y Y đưa cho ngày hôm qua, rạng sáng tinh mơ khỏi nhà.

Mẹ Lý: “…”

Thẩm Y Y vẻ mặt chồng như thể cả ngàn lời nhưng thốt nên lời, vội vàng bước xuống giường lò: “Đi thôi, thôi, bây giờ chúng ngay lập tức!”

Mẹ Lý giữ chặt cô : “Cũng cần gấp gáp . Hôm nay trưởng thôn việc bận, cha con trưởng thôn chia phần . Mẹ dặn cha con chừa giúp con . Con choàng thêm một bộ quần áo dày chút , bên ngoài lạnh lắm đó.”

Thẩm Y Y , liền sửa soạn cho chỉnh tề, quấn chặt mấy đứa nhỏ với áo ấm, lúc mới cùng Mẹ Lý sân phơi lúa để nhận thịt heo.

Chỉ là… Cha Lý chừa phần thịt nào cho Thẩm Y Y. Và nguyên nhân chừa là…

Thẩm Y Y khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị của Đại đội trưởng, vẻ mặt bất đắc dĩ của Cha Lý, chắc lẽ là do Đại đội trưởng ngăn cản.

Mẹ Lý cũng nghĩ đến chuyện . Gia đình họ Lý bọn họ và trưởng thôn tuy chung một tông tộc, nhưng Đại đội trưởng và trưởng thôn hiềm khích với . Vì thế, Đại đội trưởng đương nhiên Cha Lý thực hiện ý định giúp đỡ riêng con dâu.

Nói cũng , heo mới xẻ thịt xong là thợ mổ tự động chừa một ít thịt ngon cho các cán bộ trong thôn, như nhà đại đội trưởng chẳng hạn. Ai mà họ lấy bao nhiêu phần ngon nhất, lý do gì để ngăn cản họ ?

Mẹ Lý ấm ức lắm, nhưng loại chuyện thế ai cũng tỏng nhưng vẫn giữ kín trong bụng, thì chẳng ho gì.

Thẩm Y Y mấy bận tâm, một phần là quả thực bản lãng quên mất, phần khác là những thứ chọn ... Đều là hàng ngon nhất!

Vào thời đại , tất cả đều cho rằng thịt mỡ mới là thứ thịt hảo hạng, tiếp đến mới là thịt nạc, còn xương cốt lòng heo thì chẳng mấy ai thèm.

Cô tới muộn, thành thử chỉ còn một ít xương, lòng heo và chừng bốn năm cân thịt nạc.

"Nhà chúng chia bao nhiêu thịt ạ?" Thẩm Y Y lên tiếng hỏi.

"Nhà các cô chỉ mỗi Lý Thâm việc, cộng thêm khẩu phần lương thực cơ bản." Kế toán lướt mắt qua sổ sách: "Có thể phân chừng tám cân thịt."

"Còn năm cân thịt nữa, còn chỉ là xương thôi." Đại đội trưởng : "Cô xem cô lấy thứ gì?"

"Làm thế !" Mẹ Lý rằng năm cân là thịt nạc, còn xương cốt thì chẳng đáng là bao.

"Mẹ , ." Thẩm Y Y ngăn . Thực cô cũng chẳng thiết tha gì thịt heo, vì khối thịt còn là thịt m.ô.n.g heo, khô, chẳng bằng lấy những thứ khác.

"Thưa đại đội trưởng, lấy thịt heo. xin xương đầu heo và lòng heo. Mà xương đầu heo với lòng heo thì nhiều thịt, mùi tanh nồng, phiền đại đội trưởng thể cho nhiều một chút ?"

"Hả?"

"Vợ thằng hai!" Mẹ Lý nóng nảy. Có thịt lấy, đằng chọn xương và lòng heo. Mấy thứ đó tanh thối chẳng mấy thịt, con bé ngớ ngẩn ?

"Được chứ!" Đại đội trưởng sợ cô đổi ý, vội vàng gật đầu: "Cô cứ tùy ý chọn, lấy cái gì thì lấy."

" lấy cái đầu heo ạ." Thẩm Y Y chỉ tay cầm lấy cái đầu heo, dõng dạc .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-107.html.]

"Đầu heo tanh lắm." Mẹ Lý vội kéo tay cô.

"Mẹ, mà." Thẩm Y Y tiếp lời: "Cả hai ống xương lẫn nửa bên sườn heo đó đều lấy. Còn đống lòng heo chẳng ai lấy ạ? Đại đội trưởng thể cho hết ?"

"Được chứ!" Đại đội trưởng như bắt vàng, thoăn thoắt giúp cô đóng gói mang về.

Đồ nhiều, Thẩm Y Y bèn nhờ Lý giúp một tay mang về nhà.

Mẹ Lý xách chừng hai mươi cân lòng heo, vẻ mặt hậm hực như ai cướp mất cục vàng: "Vợ thằng hai , con đáng c.h.ế.t sống đòi cho bằng thịt heo chứ. Bọn họ chắc chắn còn giữ thịt để đưa cho lãnh đạo xã đấy. Nếu họ hết cách với con, cuối cùng nhất định sẽ đưa thịt heo cho con. Giờ con cầm theo xương với lòng heo về ích gì chứ? Con nửa bên sườn , thịt lóc sạch sẽ còn gì!"

"Mẹ , thật đầu heo và lòng heo ăn ngon. Nếu tin, lát nữa con về cho nếm thử."

Tiểu Bảo kéo tay cả, chịu nổi mà đưa tay phủi phủi cái mũi nhỏ xíu, nó đồng tình với lời : "Thối ơi là thối, ăn ."

"Ngon mà!" Không đợi Thẩm Y Y lên tiếng, Nhị Bảo xung phong giúp cầm đầu heo, phản bác Tiểu Bảo: "Mẹ cái gì cũng ngon hết trơn!"

"Em ăn!" Tiểu Bảo lắc đầu lia lịa như trống bỏi.

"Vậy lát nữa em đừng ăn." Nhị Bảo .

"Không ăn!" Tiểu Bảo gật đầu lia lịa, ghét bỏ thằng hai đang cầm cái đầu heo nặng mùi, nó kéo cả của xa thằng hai một chút.

Nhị Bảo tức điên lên, lớn tiếng quát Tiểu Bảo: "Chính là em đó nha, lát nữa em ăn !"

Tháng tuy gia đình họ gần như ngày nào cũng thịt ăn, nhưng Thẩm Y Y chẳng mấy khi mày mò nấu món mới. Hôm nay xách về nào là lòng, nào là đầu heo nhiều đến thế, về đến nhà, cô liền bảo Đại Bảo và Nhị Bảo trông Tiểu Bảo, đó sắn tay áo, chuẩn trổ tài nội trợ.

Thấy cô con dâu một xoay sở, Lý bèn nán phụ giúp một tay. Thẩm Y Y chuyên trách món đầu heo, còn Lý lo liệu phần lòng heo.

Sau khi sơ chế xong phần đầu heo, Thẩm Y Y cho thêm hành tây, gừng để khử mùi tanh, cho nồi cùng đường cục, ớt khô, xì dầu mặn sẫm màu và non nửa bát rượu. Sau đó, cô đổ xăm xắp nước hầm[1] đặc chế bắc lên bếp đun cho nhừ.

[1] Nguyên liệu sử dụng trong nước hầm bao gồm: Hạt tiêu, hoa hồi, vỏ quýt, quế, cam thảo, thảo quả, địa liền, gừng, hành lá, xì dầu nhạt màu, xì dầu mặn sẫm màu và đường cục các loại.

Hai mươi cân lòng heo quả là nhiều, việc sạch vốn khó khăn, mà Thẩm Y Y và mất thêm gần nửa tiếng đồng hồ nữa mới rửa cho thật tinh tươm.

Chừng đó lòng heo, Thẩm Y Y ý định hết một lúc. Sau khi bỏ phần lớn nồi nấu khử tanh, cô lấy riêng chừng hai, ba cân lòng heo cùng ít đầu heo một chiếc nồi riêng, hầm thêm chừng mười lăm phút nữa là thể vớt dùng .

Cả một nồi lớn, mùi thơm nức mũi lan tỏa khắp gian bếp. Nhìn bằng mắt thường cũng thấy rõ từng miếng lòng, miếng đầu heo mềm nhừ, óng ả và thơm ngon đến lạ.

Vừa thấy Thẩm Y Y cho nhiều loại gia vị đến thế, Lý cứ mấy bận định mở miệng thôi. Trong lòng bà chỉ còn xót xa cho nào là đường, là ớt, là xì dầu... những thứ quý hiếm đến thế. Bà thầm nghĩ bụng, may mà con dâu thứ hai xuất từ nhà khá giả, chứ thì phúc phận nhà ai mới dám rước cô nàng về vợ đây!

Gà Mái Leo Núi

đến lúc Thẩm Y Y cắt một miếng lòng heo cho bà ăn, bà… suýt nữa thì nuốt luôn cả lưỡi: "Ngon quá chừng, ngon tuyệt! Không hề tanh tưởi chút nào con ạ!"

Thẩm Y Y cắt một miếng thịt đầu heo cho bà, ăn, gật gù ngừng, vẻ mặt mãn nguyện.

Nhìn chồng ăn mà cứ gật gù như vì ngon, Thẩm Y Y thấy buồn khôn xiết.

Mẹ Lý , cảm thấy chút luống cuống, ngượng nghịu.

Mấy đứa nhỏ mùi thơm lừng cũng chẳng chịu yên, cứ xúm xít gần.

Thẩm Y Y xẻ non nửa cái đầu heo hầm nhừ, chan thêm nước hầm sánh vàng bát cơm cho tụi nhỏ. Mùi thơm cứ gọi là nức mũi.

Nhị Bảo ăn mà miệng dính đầy mỡ, thế mà vẫn quên chọc ghẹo thằng em út: "Em ăn nhé! Vừa nãy em bảo em ăn cơ mà!"

Tiểu Bảo mắt tròn xoe dán chặt bát đầu heo hầm, nước miếng tứa . Đang chờ múc cơm cho , hai , nó liền lắc đầu lia lịa, chối bay biến một cách yếu ớt: "Chưa... mà..."

"Nói chứ gì!" Giọng Nhị Bảo cứ oang oang, hùng hồn tố cáo: "Mày đừng ăn gian! Anh Cả cũng thấy hết ! Anh Cả, em đúng ?"

Đại Bảo chẳng buồn đoái hoài gì đến hai đứa em trai đang chí chóe, nó cứ lạnh lùng ăn hết phần cơm của .

 

Loading...