Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 108

Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:35:10
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không lôi kéo Cả đồng minh, Nhị Bảo sang tìm , nhưng ở đó. Thế là nó chạy đến bên bà nội: "Bà ơi, bà cũng thấy nó đúng ạ?"

"Ôi chao, đúng , đúng , bà cũng thấy!" Mẹ Lý hùa theo Nhị Bảo, nhanh tay đưa ngay một miếng thịt đầu heo cho Tiểu Bảo. Thằng bé sợ hai sẽ giật lấy cho ăn, bèn vội vàng nhét miếng thịt miệng che chặt .

"..." Nhị Bảo trợn tròn mắt, tức thì nhảy phắt xuống ghế.

Tiểu Bảo ba chân bốn cẳng chạy trối c.h.ế.t.

"Ối giời ơi, đừng đ.á.n.h nữa chứ!" Mẹ Lý vội vàng lên tiếng can.

Gà Mái Leo Núi

Thẩm Y Y bưng bát cơm bước , suýt nữa thì va lũ trẻ: "Thôi nào, thôi nào, đừng ồn nữa!"

Tiểu Bảo nép chân .

Nhị Bảo liền vội vàng tố cáo: "Mẹ ơi, thằng Tiểu Bảo dối!"

Thẩm Y Y đặt bát cơm xuống, khẽ xổm, thẳng Tiểu Bảo: "Tiểu Bảo , con nít dối là hư lắm đấy, cha sẽ thương . Con thử nghĩ xem, con ăn ?"

Tiểu Bảo bĩu môi, rụt rè chỉ nồi đầu heo hầm: "Con... con ăn mà."

"Mẹ con ăn mà, nhưng nếu thì con cứ thẳng , dù đó ăn cũng chẳng , hai sẽ hiểu cho con thôi, nhưng con thể dối ." Thẩm Y Y nhẹ nhàng .

Tiểu Bảo cúi gằm mặt xuống: "Con ."

"Vậy là con dối ? Hay là xin hai nhé?"

Tiểu Bảo khẽ gật đầu, lê bước đến bên cạnh hai, nhỏ giọng : "Anh hai, nãy em nên dối, thể tha cho em ?"

Nhị Bảo khịt mũi một tiếng.

"Anh hai?" Tiểu Bảo níu lấy tay Nhị Bảo, vờ nũng nịu: "Anh tha cho em mà, em là em trai mà yêu quý nhất ?"

"..." Nhị Bảo cho lung lay, ngượng nghịu đáp: "Em... em mau ăn ."

Tiểu Bảo reo lên một tiếng, thấy hai em hòa, Lý trong lòng vui vẻ gắp thêm cho Tiểu Bảo một miếng thịt đầu heo.

Thẩm Y Y xoa đầu Nhị Bảo: "Nhị Bảo của chúng thật là hào phóng, mau ăn cơm con."

Nhị Bảo trở chỗ , Tiểu Bảo hào phóng gắp miếng thịt đầu heo trong chén sang cho hai, tươi roi rói với , đó nhét miệng. Giống như con chuột hamster, miệng bé đầy ắp đến nỗi rơi rớt vài hạt cơm, bé vội lấy tay che miệng .

Dáng điệu ngộ nghĩnh đó chọc cho Nhị Bảo bật : "Thằng nhóc ngốc."

Tiểu Bảo bĩu môi.

Mẹ Lý ăn cơm cùng bọn nhỏ. Khi ăn xong chuẩn trở về, Thẩm Y Y đưa cho bà chiếc chén để mang về cho cha Lý. Phần còn thì đợi Lý Thâm về. Chừng thịt lẽ đủ ăn thêm hai bữa, vốn dĩ tối nay định nấu lẩu bò, xem hoãn .

Những ngày cuối năm cận kề, khí Tết Nguyên đán bắt đầu rộn ràng khắp nơi. Đặc biệt là mấy hôm ngày Mùng Một, ngay cả khi ở nhà, Thẩm Y Y cũng thể cảm nhận rõ thở của mùa xuân đang đến. Tâm trạng Thẩm Y Y cũng ảnh hưởng, cô nàng chạy thị trấn một chuyến. Cung tiêu xã cũng nhập hàng Tết về, từ tòa lầu bách hóa thị trấn, cô mang về ít quần áo mới, đều là mốt mới nhất thời bấy giờ, điều giá cả đắt đỏ, còn kèm phiếu vải. Thẩm Y Y thiếu tiền, thiếu phiếu vải, cũng chẳng sợ nghi kỵ, nên hào phóng mua sắm một bộ quần áo mới cho mấy đứa nhỏ, cho Lý Thâm và cả cha chồng. Sau khi rời khỏi đó, cô từ trong gian tùy lấy thêm ít đồ sắm Tết, và tình cờ gặp Tiền Hiểu Linh.

Tiền Hiểu Linh hớn hở kể với cô rằng hôm nay nhà máy dệt nghỉ, Dương Bằng Sơn cách chức từ hôm qua, còn những tay chân tín của thì đợi qua năm mới đủ để kiểm kê tài sản. Thẩm Y Y chiều chuyện, tán gẫu với cô bạn một hồi. Tiền Hiểu Linh tặng cô một ít kẹo, là mua từ Hải Thị.

Thẩm Y Y đón nhận tấm lòng của cô bạn, cũng biếu hai quả táo to mọng, Tiền Hiểu Linh híp cả mắt.

Chiều hai mươi chín Tết, Lý tay cầm mấy tờ giấy hồng chạy đến hỏi Thẩm Y Y: "Vợ thằng hai, con tìm câu đối Tết ?"

"Chưa ạ." Tối qua Y Y mới lấy mấy tờ giấy hồng từ trong gian riêng thôi.

"Vậy thì đúng lúc quá! Con đưa giấy hồng cho , giúp con mang sang, nhờ thanh niên trí thức Lâm giúp luôn thể." Mẹ Lý . "Anh thanh niên trí thức Lâm" trong miệng bà chính là Lâm Gia Đống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-108.html.]

Lúc Y Y mới sực nhớ , thư pháp của Lâm Gia Đống , trong thôn nhiều đến nhờ câu đối.

"Mẹ, cần ạ, con tự ." Thẩm Y Y .

"Con ?" Mẹ Lý ngạc nhiên.

Y Y đương nhiên là , hơn nữa chữ , chỉ là lâu cầm bút. Nghĩ , cô nàng phấn khởi bật dậy, : "Mẹ, nếu ngại thì con cũng thể giúp hết cả thể!"

Mẹ Lý vẫn còn bán tín bán nghi, sợ cô hỏng mấy tờ giấy hồng quý giá của .

Thẩm Y Y chẳng thèm để ý gì, vội vã chạy nhà lấy giấy đỏ, trải lên bàn cầm bút lông. Nét chữ cô đưa xuống hất lên đầy dứt khoát, những nét ngang tinh xảo, nét thẳng cứng cáp, tất cả hòa quyện mượt mà như nước chảy mây trôi, tựa rồng bay phượng múa.

Vế : "Nội ngoại bình an hảo vận lai."

Vế : "Hợp gia hoan nhạc tài nguyên tiến."

Hoành phi: "Cát tinh cao chiếu."

Ý nghĩa: Cả nhà bình an suôn sẻ, gia rộn rã tài lộc đến, ngôi may mắn chiếu sáng rọi.

Mắt Lý sáng rực. Tuy bà chữ, nhưng cái nào , cái nào thì bà vẫn phân biệt .

Đây chẳng hơn nét chữ của Lâm Gia Đống nhiều ? Bà lập tức giục Thẩm Y Y cho bà một đôi.

Thế là, ngày hôm , nhà Thẩm Y Y chẳng phút nào yên tĩnh. Người nườm nượp kéo đến, ai cũng nhờ cô giúp câu đối.

Lý Thâm mấy ngày nay bận rộn sớm về khuya, đến khi xong việc về nhà, suýt nữa ngỡ nhầm cửa.

Sau khi vợ kể chuyện, ánh mắt cô tràn đầy vẻ kiêu hãnh. Còn đôi mắt Đại Bảo thì sáng rỡ hẳn lên, thằng bé thoăn thoắt chạy tới chạy lui như con , hết sửa giấy đỏ đưa bút lông cho .

Mãi đến tận chạng vạng tối, những đến xin câu đối mới dần tản . Trong nhà cũng nhờ đó mà thêm ít kẹo bánh cùng trứng gà.

Lý Thâm đưa cho Thẩm Y Y tiền một nghìn rưỡi đồng kiếm mấy ngày qua, còn mang về một tin vui: Lương Quân bảo , Tết Nguyên Tiêu thì đến đội vận chuyển việc!

Thẩm Y Y mừng rỡ khôn xiết, chủ động sang phòng sát vách "tâm sự" cùng Lý Thâm để ăn mừng.

Đây là đầu tiên Thẩm Y Y chủ động đến , khiến Lý Thâm kích động vô cùng, quấn quýt bên cô hơn nửa đêm. Thế nên, sáng hôm là giao thừa, cô vốn định dậy sớm nhưng ngủ thẳng một mạch tới gần giữa trưa. Thẩm Y Y suýt chút nữa bật thốt thành lời mắng mỏ, vội vàng bật dậy. Vừa khỏi cửa, cô thấy Lý Thâm đang dẫn theo mấy đứa nhỏ lau dọn nhà cửa từ xuống .

Nhị Bảo đang cầm chiếc khăn nhỏ lau tủ bát, thấy liền cất tiếng: "Mẹ là đồ lười biếng!"

Thẩm Y Y: "..." Cô liếc Lý Thâm.

Lý Thâm đặt cái chén trong tay xuống: "Con lắm lời quá, mau lau cho cha , mấy cái chén cũng là phần của con đấy."

Nhị Bảo ấm ức, bĩu môi.

"Em ," Lý Thâm chột , "Trong nồi nước nóng, gánh nước cho em rửa mặt nhé?"

Thẩm Y Y nhếch khóe môi, xem như đang "lấy công chuộc tội" .

Ăn xong bữa sáng, Thẩm Y Y cũng xắn tay áo tham gia "đại nghiệp" dọn dẹp nhà cửa. Cả nhà năm dùng trọn một buổi sáng để quét tước sạch sẽ. Giữa trưa cơm nước xong xuôi, Lý Thâm dẫn theo Nhị Bảo bắt đầu dán câu đối.

Cơm tất niên vốn dĩ ăn ở nhà cũ. Thế nhưng, giờ đây chán ghét Giang Ái Linh hơn cả Thẩm Y Y, bà cảm thấy với tính nết của Giang Ái Linh, nếu ăn chung kiểu gì cũng chẳng miếng rau miếng thịt nào, bà cho cô lợi. Cộng thêm khi Thẩm đến, cả nhà tụ họp ăn uống, Giang Ái Linh ăn như gió cuốn mây tan bàn ăn, khiến Lý cảm thấy mất mặt mặt Thẩm và Thẩm Y Y. Bởi , bà kiên quyết xua tay, tuyên bố năm nay vì mới ở riêng nên sẽ tụ họp ăn chung. Vừa khéo, điều cũng hợp ý Thẩm Y Y.

Lúc Lý Thâm dán câu đối, cô dẫn theo Đại Bảo bắt đầu chuẩn cơm tất niên.

 

Loading...