Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 11

Cập nhật lúc: 2025-10-08 11:02:05
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Thâm , Thẩm Y Y lập tức cho đậu xanh nấu. Nước sôi lăn tăn một lúc thì cô cho gạo . Chờ cháo nhừ, cô mới cho đường đỏ khuấy đều. Sau đó, cô múc cháo một cái chậu lớn đang ngâm trong chậu nước lạnh để nguội nhanh.

Cùng lúc đó, cô dẫn theo ba đứa nhóc con dọn dẹp trong ngoài nhà cửa: từ phòng ốc, gian chính cho tới nhà bếp, sân nhỏ... Đám trẻ hăng hái sục sôi, tự tay xếp đồ, lau nhà, quét bụi, gần như là tranh . Chẳng mấy chốc, việc dọn dẹp nhà cửa xong xuôi một cách đơn giản.

Nhiệt độ bên ngoài chừng ba mươi độ, Thẩm Y Y và ba đứa nhỏ đều nóng đổ mồ hôi. Sợ cảm lạnh, Thẩm Y Y vội vàng dẫn theo ba đứa nhỏ trở về quần áo sạch sẽ.

Cháo đậu xanh cũng nguội bớt. Cô nhân lúc ba đứa nhỏ để ý, lén lấy từ trong gian một ít đá nhỏ bỏ quấy đều lên. Cô bưng bát, múc mỗi đứa một bát, bảo bọn nhỏ đây uống.

Giữa tiết trời nắng nóng oi ả, ăn một chén cháo đậu xanh ngọt thanh, mát lạnh như đá, đây quả thật là một mỹ vị hiếm đời. Ba đứa nhỏ ăn cháo mà lim dim cả mắt, đặc biệt là Nhị Bảo và Tiểu Bảo, ăn xong còn ăn thêm nữa.

Thẩm Y Y cho. Cô nhẹ nhàng dụ dỗ: "Trẻ con nên uống nhiều quá, thôi sẽ tào tháo đuổi, đau bụng khó chịu lắm đấy." Thẩm Y Y về phía Đại Bảo đang định gì đó nhưng thôi bên cạnh, kéo bé về phe : "Con đúng , Đại Bảo?"

Đại Bảo vốn cũng ăn thêm, nhưng gọi tên, tự nhiên thấy tin tưởng . Tuy rằng bé cũng là thật , nhưng thì ắt là đúng . Vì , bé nghiêm nghị giáo huấn hai đứa em trai nhỏ của , : "Mẹ đúng, ăn nhiều quá sẽ tiêu chảy, ăn nhiều. Các em thấy cả của các em ăn nữa đó thôi."

Vốn dĩ Nhị Bảo và Tiểu Bảo còn nũng, bĩu môi: "Mẹ, bọn con ăn nữa."

"Ngoan." Thẩm Y Y hài lòng. Không cô tiếc mà cho bọn trẻ ăn, mà là bọn chúng đều còn quá nhỏ. Dù cháo đậu xanh cũng là đồ tính hàn, trẻ con uống nhiều quá dễ tào tháo đuổi lắm.

lấy chiếc cặp lồng nhôm cũ mèm . Tuy sứt mẻ, móp méo đôi chỗ nhưng nó cái lòng rộng, đựng cơm cho mấy miệng ăn cũng chẳng xi nhê gì. Sau khi rửa sạch sẽ, cô múc cháo đậu xanh , cầm thêm mấy cái chén định bụng xách đồng đưa cho Lý Thâm.

Nghe đưa cháo cho cha, ba đứa nhỏ mừng quýnh, nhao nhao đòi theo bằng .

Trời nắng chang chang thế , Thẩm Y Y vốn định để bọn trẻ ở nhà. nghĩ , để mấy đứa con còn nhỏ ở một thì cô cũng an lòng.

Thế là cô dẫn theo ba cái "củ cải trắng nhỏ" của cất bước.

Cánh đồng lúa trải dài tít tắp, từng tốp lom khom gặt lúa, cách quá xa .

Buổi trưa Thẩm Y Y quên hỏi Lý Thâm đang gặt ở mảnh ruộng nào, chỉ còn cách dắt díu mấy đứa nhỏ dọc theo con đường cái. Cô hỏi thăm khắp lượt, nhưng chẳng những Lý Thâm ở , còn thì thầm hỏi dò cô tìm Lâm Gia Đống .

Thẩm Y Y kỹ mới phát hiện đó là mấy chị thanh niên trí thức ở trạm, vẻ mặt cô lập tức lạnh tanh: "Không , tới tìm chồng , Lý Thâm."

Cụm từ "chồng " và "Lý Thâm" cô nhấn mạnh rõ ràng. Đoạn, cô thẳng dậy, màng đến ánh mắt hãi hùng của đàn bà nữa, dắt díu ba đứa nhỏ rời .

Đi dọc theo đường cái, cả mấy con thu hút sự chú ý của , ai nấy cứ gặt một bó lúa là liếc mắt cô, gặt một bó lúa liếc mắt cô.

Thẩm Y Y thấy khó xử.

Cuối cùng, sự kiên trì ngừng của cô, cô tìm ... Không Lý Thâm, mà là ông Lý và bà Lý.

Ba đứa nhỏ thấy ông bà nội thì mừng rỡ khôn xiết, nhao nhao gọi lớn:

"Ông nội! Bà nội!"

Tiếng gọi ông bà nội lanh lảnh của trẻ nhỏ thu hút lực chú ý của nhiều , ai nấy đều về phía bên .

Bà Lý buông bó lúa gặt xong xuống, nheo mắt sang, thấy ba đứa cháu trai đáng yêu của và con dâu thứ hai đang vẫy tay với họ.

Bà vội vàng kéo kéo tay ông nhà: "Ông , là con dâu thứ hai với ba đứa nhỏ nhà nó ?"

Ông Lý cũng sang: " , con dâu thứ hai cũng tới? Lại còn dẫn theo mấy đứa bé nữa chứ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-11.html.]

Thím Vương, kẻ lắm điều nhất thôn, lỏm , bèn khẩy một tiếng, giọng mỉa mai: "Có giao mấy đứa bé cho hai bác chăm ? Bác gái Lý , con chứ thằng hai nhà các bác cưới vợ thật sự chẳng tích sự gì, ngoài cái mã thì lười như hủi, đến con cái cũng chẳng thèm ngó ngàng…”

"Liên quan gì đến cô!" Bà Lý từ đến nay ngứa tai với cái thói lắm điều của mụ Vương Yến, bà mắng một câu, nghĩ ngợi chốc lát : "Con dâu thứ hai nhà từ nay về nó sẽ cố gắng sống tử tế với Lý Thâm nhà , cái thói hóng hớt của mấy nhất là tém .”

Vương Yến xì một tiếng, khịt mũi : "Ai mà tin chứ!"

Bà Lý: "Vậy thì cứ trố mắt cho kỹ!"

Gà Mái Leo Núi

Vương Yến chửi, mặt lập tức đỏ tía tai, tái mét.

"Ông nội! Bà nội! Ông bà mau lên đây!"

Trên bờ truyền tới tiếng trẻ thơ bi bô của ba đứa nhỏ.

"Bà nhanh lên xem thử bọn nhỏ chuyện gì." Ông Lý .

Bà Lý cũng sợ thực sự chuyện gì gấp tìm , tiện miệng : "Ông cũng , bọn nhỏ cũng gọi cả ông . Tiện thể nghỉ ngơi, uống miếng nước tiếp."

" khát." Ông Lý .

Bà Lý mặc kệ ông , tự động bước lên bờ.

Vương Yến bên cạnh thấy , lau vội mồ hôi một cái, cũng leo lên bờ, ả tận mắt xem Thẩm Y Y rốt cuộc thật lòng yên bề gia thất với Lý Thâm .

Cách đó xa, Giang Ái Linh cũng ở đây, bởi vì hôm nay cô rủ Thiết Trụ gây sự với Thẩm Y Y nên Lý kéo sang việc.

suy nghĩ giống Vương Yến, cho rằng Thẩm Y Y tới đây chính là ném ba đứa nhỏ cho Lý trông coi.

Làm gì chuyện đó? Hôm nay Lý nhận công điểm, nếu bà trở về trông con giúp Thẩm Y Y thì phần việc của bà ai ? Đến lúc đó khổ cho chồng cô thì ?

Nghĩ , cô cũng chẳng buồn quan tâm Lý Tam Hoành bảo chớ xen chuyện của khác, quăng lưỡi liềm xuống tới.

Nhị Bảo thấy chỉ Lý tới, hô vang: "Ông nội! Ông cũng tới đây !"

Bố Lý thấy tiếng cháu gọi, cuối cùng cũng đành lòng để cháu cứ réo gọi mãi, bèn đặt lưỡi liềm xuống, rửa tay, cũng lên bờ.

Mẹ Lý lên bờ , tươi hỏi ba đứa nhỏ: "Sao thế? Gọi bà nội gì?"

"Bà nội, ăn cháo đậu xanh!" Tiểu Bảo lon ton chạy tới, chỉ chỗ bé.

Mẹ Lý nương theo ánh mắt sang. Thẩm Y Y tìm một nơi râm mát, đặt hai cái chén mặt đất, đổ hai chén cháo đậu xanh từ cặp lồng, mỉm dịu dàng : "Mẹ, tới đây dùng bát cháo cho mát ruột."

Mẹ Lý cùng Vương Yến, Giang Ái Linh và cả bố Lý phía bà đều ngỡ ngàng đến ngây , thốt nên lời, cho đến khi Thẩm Y Y bưng chén đặt tay Lý và bố Lý, mới hồn, ai nấy đều chằm chằm Thẩm Y Y như thể thấy ma.

Thẩm Y Y chẳng bận tâm đến vẻ mặt của họ thế nào, quanh bốn phía hỏi: "Bố, , hai Thâm việc ở ạ?"

Mẹ Lý hồn trở , đến nhăn cả khóe mắt: “Đằng .”

Thẩm Y Y nương theo ánh mắt bà tới, chỉ thấy giữa đám lúa cao ngang n.g.ự.c , một đàn ông cao lớn đang ngước về phía từ xa.

 

Loading...