Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 110

Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:35:12
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi ăn xong bữa sáng, cũng chính là lúc bắt đầu chúc Tết.

Thẩm Y Y bàn bạc với Lý Thâm: “Anh Thâm , đội vận chuyển, may mắn là nhờ Lương giúp đỡ. Hay là chúng cùng sang nhà chúc Tết một chuyến nhé?”

Lý Thâm chút do dự: “Vợ ơi, chuyện cho em .”

“Chuyện gì ?” Thẩm Y Y hỏi, lòng chút thắc mắc.

" , chị dâu Lương – Vu Hồng, bà ..." Lý Thâm hạng buôn chuyện lưng khác, nhưng , sợ vợ chịu ấm ức, bèn quyết định kể rõ đầu đuôi: " , mấy năm từng giới thiệu cháu gái cho , từ chối, lẽ trong lòng chút khúc mắc với ."

Thẩm Y Y: "..."

Không nhịn bật : "Chuyện duyên phận thể cưỡng cầu, nhiều năm trôi qua như , chắc cháu gái bà cũng yên bề gia thất nhỉ? Có lẽ bà cũng nghĩ thông suốt chứ."

"Tính tình bà trọng phú quý."

"..." Thẩm Y Y hiểu, khó một chút thì là kẻ thực dụng, cô nén mà hỏi: "Bà khó dễ gì ?"

"Không , chỉ là đối đãi khá thờ ơ mà thôi." Lý Thâm đáp.

Vu Hồng vốn dĩ Lý Thâm kiếm bao nhiêu tiền, chỉ cho rằng là một đàn ông thôn quê bình thường, chẳng giá trị gì để hợp tác ăn với Lương Quân. Mà những chuyện kín đáo như thế , Vu Hồng là một giỏi giao thiệp, nên Lương Quân sẽ với bà quá rõ ràng, chỉ cảnh cáo Vu Hồng hãy đối xử khách khí với Lý Thâm. Vu Hồng ngầm hiểu rằng chỉ là dựa mối quan hệ với Lương Quân, cộng thêm chuyện từng từ chối cháu gái bà , vì Vu Hồng mỗi khi mặt đều vẻ khoan dung, độ lượng. Lý Thâm qua nhiều với bà lắm, cũng từng giải thích gì.

Có điều, Lý Thâm thêm: " quả thực chịu ơn của Lương, vì sợ bà sẽ mặt lớn mặt nhỏ với em."

để cô sắc mặt của khác.

"Vậy chúng càng ." Thẩm Y Y kiên trì , cô giờ thích mắc nợ ân tình của ai, cô tiếp lời: "Chúng trả hết ân nghĩa nợ, nếu đội vận chuyển, còn họ sẽ gài bẫy thế nào... Yên tâm , em sẽ chịu ấm ức ."

Lý Thâm thể lay chuyển cô, đành gật đầu đồng ý.

Thẩm Y Y hấp tấp thu dọn đồ đạc, nào là quả hạch, quả táo khô, sô cô la, năm cân thịt sấy, kẹo sữa Đại Bạch Thỏ...

thứ, gom thành một túi quà biếu lớn. Năm trong nhà tức thì lên đường.

Gà Mái Leo Núi

Với tư cách là trạm trưởng đội vận chuyển, điều kiện gia đình Lương Quân đương nhiên hề tệ. Nhà ông tọa lạc tại khu phố đắc địa trong thành phố, tới ba gian phòng rộng rãi, còn sở hữu một sân vườn khang trang.

Người mở cửa đón họ là một phụ nữ trung niên tầm bốn mươi tuổi, hình đẫy đà, tuy còn trẻ nhưng vẫn giữ nét đoan trang, phong thái quý phái, thể thấy cuộc sống sung túc.

"Chị dâu Lương." Lý Thâm chào hỏi , giọng điệu kiêu ngạo cũng chẳng siểm nịnh: "Chúng em đến chúc Tết chị."

"À." Người phụ nữ điềm nhiên lên tiếng, ánh mắt lướt về phía Thẩm Y Y phía : "Cô gái là..."

"Đây là vợ em." Lý Thâm , đó đầu về phía Thẩm Y Y, giọng điệu dịu dàng hơn hẳn lúc chuyện với phụ nữ : "Vợ ơi, đây là chị dâu Lương."

Thẩm Y Y mỉm : "Chào chị dâu Lương."

Vu Hồng đ.á.n.h giá cô từ xuống , phần bất ngờ. Bà Lý Thâm vợ, còn sinh ba đứa bé, bà vốn cho rằng đối phương chắc chắn là một thiếu phụ tuổi và chồng con đề huề, thậm chí bà còn dùng chuyện mà giễu cợt cháu gái ít . tuyệt đối ngờ rằng, cô trẻ trung đến thế, gương mặt trắng hồng nõn nà như lòng trắng trứng gà, trông chẳng lớn hơn con gái bà là bao. Trên cô là một chiếc áo bành tô chiết eo bằng lông tơ màu xám nhạt dài quá gối mua từ cửa hàng Hoa Kiều, cổ áo điểm xuyết lông xù ấm áp, chân phối với đôi giày da đen bóng. Tổng thể trang phục mắt lịch thiệp, thể gắn liền với mấy chữ "thiếu phụ luống tuổi chồng" .

Thẩm Y Y bình tĩnh mặc cho bà dò xét, cả bộ đồ đặc biệt chải chuốt. Quả thực, để đối phó với kẻ , chỉ thể dùng cách của kẻ .

Quả nhiên, Vu Hồng còn thờ ơ nữa. Bà mời bọn họ nhà, cất tiếng gọi: “Anh Lương ơi, Lý Thâm và vợ chú đến chúc Tết đây .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-110.html.]

“Lý Thâm đến ư?” Một giọng nam vang dội, ngập tràn sự ngạc nhiên.

Chớp lấy thời cơ khi còn kịp bước , Thẩm Y Y vội vàng đưa gói quà từ tay Lý Thâm sang, : “Chị dâu Lương, chúc mừng năm mới. Đây là chút quà mọn của vợ chồng em, mang sang biếu hai chị nếm thử ạ.”

“Tới thì cứ tới, quà cáp gì, nhà chị thiếu thốn lương thực…” Vu Hồng sớm thấy túi quà to sụ , còn tưởng rằng là hoa màu do họ tự tay trồng trọt. Những thứ , nhà bà vốn chẳng thiếu thốn gì. Bà đón lấy một cách khách sáo hờ hững. Sau khi mở , lời lẽ định theo bản năng nuốt ngược trong cổ họng, đôi mắt thì trợn tròn vì kinh ngạc.

“Đây... đây là hàng hạng nhất ?”

Thẩm Y Y rạng rỡ, thật thà: “Đều là em gửi từ Kinh đô về đấy ạ.”

“Em là thanh niên trí thức ?” Vu Hồng hỏi. Phong thái chỉnh tề, ăn mặc hề tầm thường, thể gửi đồ từ Kinh đô, ngoài thanh niên trí thức thì chẳng còn ai khác nữa.

ạ.”

“…” Nét mặt Vu Hồng đổi. Chỉ trong chớp mắt, đầu óc bà cuồng tính toán về gia thế, điều kiện của Thẩm Y Y bao nhiêu bận.

Lương Quân từ trong bước , thấy Lý Thâm thì phá lên ha hả: “Cái thằng nhóc nhà , mà còn nhớ đến chúc Tết ?”

“Chào Lương ạ,” Lý Thâm cũng đáp, đoạn giới thiệu, “Đây là vợ của em.”

Thẩm Y Y mỉm đáp lời chào của Lương Quân.

Lương Quân cũng bất ngờ vì cô còn quá trẻ, nhưng cũng chẳng bận tâm nhiều, nhanh chóng hàn huyên vài ba câu.

Nhìn thấy đồ trong tay Vu Hồng, ông ngược mảy may kinh ngạc. Ông nghĩ đây là hàng do Lý Thâm mua bán , cũng thừa Lý Thâm buôn bán mát tay, kiếm ít tiền. Thế nên, ông chẳng khách sáo gì, vỗ mạnh vai Lý Thâm một cái bồm bộp mà : “Có đồ ngon mà quên Lương đây, lắm, thằng nhóc! Quả nhiên là nhầm chú mày!”

Vu Hồng kinh ngạc khi thấy chồng chẳng hề lấy lạ chuyện vợ chồng Lý Thâm thể mang biếu nhiều món quà giá trị đến . Trong lòng bà ngầm một sự đ.á.n.h giá mới về gia thế của Thẩm Y Y.

Lý Thâm và Lương Quân chuyện riêng cần bàn, liền cùng phòng việc.

Vu Hồng ở tiếp chuyện Thẩm Y Y. Trong khi chuyện, bà hữu ý vô tình dò la gia thế của Thẩm Y Y.

Sau khi dò la xong xuôi, rốt cuộc Vu Hồng tươi như hoa nở. Thái độ đối với cô cũng mật hơn hẳn. Bà kéo tay cô, thiết hỏi: “Em dâu , dẫu em cũng sinh ba mặt con , mà da dẻ em vẫn còn non mịn, mỡ màng như bóp nước ? Em dưỡng da bằng cách nào thế?”

Thẩm Y Y nhớ , đây là nhờ sự giúp đỡ của hệ thống. Bây giờ còn hệ thống, thứ cô dùng cũng là những món mỹ phẩm cao cấp của đời , lấy từ gian riêng. Đồ dùng của đời đương nhiên thể đem biếu khác, bèn : “Em chỉ dùng dầu con sò và một loại kem dưỡng da thôi ạ.”

“Chị cũng dùng hai thứ , mà như da dẻ của em chứ nhỉ?” Vu Hồng tin, trong bụng nghĩ nhất định Thẩm Y Y đang giấu nghề.

Thẩm Y Y liền mỉm thì thầm tai bà một câu, vẻ mặt Vu Hồng lập tức ngượng ngùng: “Con bé nhà em , bề ngoài thì ngây thơ như thế, chuyện bạo dạn chứ?”

“Không chuyện bạo dạn một chút, mà dời sự chú ý của chị đây?” Thẩm Y Y hắng giọng, , “Em đều là thật đấy ạ, chị tin thì cứ thử với Lương nhà nhiều một chút xem ?”

“Ha ha! Con bé , em còn dám nữa hả?” Vu Hồng bộ giơ tay đ.á.n.h yêu cô, nhưng bà ngừng , suy nghĩ đăm chiêu mất mấy giây, chắc chắn lắm mà hỏi : “Em chắc là thật ? Không thể nào ? Hồi còn trẻ, chị với Lương nhà chị cũng ‘mặn nồng’ nhiều bận chứ ít gì . Hay là tại... Lương nhà chị như Lý Thâm nhà em chăng?”

"Phì ha hả," Thẩm Y Y ngờ Vu Hồng tin thật, cô nhịn ôm bụng ngặt nghẽo.

Vu Hồng chợt nhận lừa, oán giận đ.á.n.h khẽ cô.

Thẩm Y Y đến đau cả bụng. "Không , em đau bụng quá!"

Mấy đứa nhỏ đang chơi trong sân ngơ ngác chúng. Lý Thâm và Lương Quân tiếng cũng bước , vẻ mặt đầy khó hiểu. Lý Thâm càng ngạc nhiên hơn, từng thấy vợ thoải mái đến bao giờ.

 

Loading...