Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 118

Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:35:20
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày mùng 15 tháng Giêng là Tết Nguyên Tiêu, ngày 17 tháng Giêng Lý Thâm tới đội vận tải trình diện nhận nhiệm vụ, chỉ còn vỏn vẹn mấy ngày nữa thôi.

Sau khi Lý Thâm nhận việc xong, ngày thường tuy thể về nhà nhưng nếu nhiệm vụ gấp, sẽ thể về .

Nói cách khác, từ nay chỉ còn Thẩm Y Y và ba đứa trẻ nhỏ ở nhà.

Dẫu nhà cha ruột ở ngay bên cạnh, xóm giềng cũng thiếu qua , nhưng Lý Thâm vẫn chẳng thể nào an lòng.

Thế là bàn với vợ, ngỏ ý nhận nuôi một con quân khuyển về hưu.

Không ai cũng thể nhận nuôi quân khuyển, nhưng vì Lương Quân từng là bộ đội nên mới mối quan hệ . Nếu Thẩm Y Y đồng ý, Lý Thâm sẽ tìm đến để nhờ cậy.

Thẩm Y Y đương nhiên đồng tình. Mặc dù cô nhát gan, nhưng trong nhà còn ba đứa nhỏ, cô các con gặp bất kỳ hiểm nguy nào. Có thêm một lớp bảo vệ sẽ an lòng hơn nhiều.

Vì thế, Lý Thâm liền tìm Lương Quân.

Thủ tục nhận nuôi quân khuyển khá rườm rà, còn trải qua nhiều khâu phê duyệt từ cấp .

Lý Thâm cũng chẳng vội. Dù thì khi nhận nhiệm sở, còn trải qua một khóa huấn luyện kéo dài hơn nửa tháng. Trong thời gian huấn luyện, vẫn nhận nhiệm vụ, nên thể ở nhà.

thì cũng đến lúc mỗi ngày, đồng nghĩa với việc thời gian ở bên vợ con sẽ ít hơn nhiều. Bởi , mấy ngày nay đều rời nhà nửa bước.

Anh dành nhiều thời gian và kiên nhẫn hơn với Nhị Bảo. Lúc Thẩm Y Y đang kèm Đại Bảo học bài, bên cạnh chỉ Nhị Bảo mấy món đồ thủ công đơn giản.

Đến khi Thẩm Y Y thảnh thơi sách khi dạy xong Đại Bảo, cũng để Nhị Bảo chơi, cạnh vợ, để cô tựa đầu vai .

Thẩm Y Y cũng chẳng hề khách khí, cô sợ lạnh, mà Lý Thâm ấm áp như lò sưởi . Nếu ba đứa nhỏ cứ quấn quýt bên cạnh, cô nép sát lòng .

Đương nhiên, trong nhà thực chẳng hề lạnh chút nào, chỉ giường lò mà còn đốt lò sưởi nữa, vô cùng ấm áp.

Chẳng mấy chốc đến Tết Nguyên Tiêu, Thẩm Y Y thức dậy thấy Lý Thâm . Thấy mẩu giấy dặn mới , chuyện nhận nuôi quân khuyển cấp phê duyệt, đón Lang Nha về.

Trong lúc rảnh rỗi, nghĩ còn hai ngày nữa là Lý Thâm bắt đầu công việc, nhân dịp Tết Nguyên Tiêu, Thẩm Y Y quyết định chuẩn một bữa cơm thật thịnh soạn.

Tết Nguyên Tiêu thì thể nào thiếu bánh trôi và sủi cảo .

Vừa nhào bột xong, bên ngoài vang lên tiếng ch.ó sủa “gâu gâu” hòa cùng tiếng reo hò thích thú của Nhị Bảo.

Thẩm Y Y đeo tạp dề ngoài thì thấy Lý Thâm đang dắt một con ch.ó tai dựng, bộ lông chủ yếu màu đỏ cam, nhưng phần tai, cổ và bụng đen tuyền, ánh mắt sắc lạnh, dữ tợn... Là sói ư? Hay chó? Cô ngỡ ngàng con vật giống sói giống ch.ó tiến nhà .

“Đây là quân khuyển ?” Thẩm Y Y hỏi.

, là ch.ó đỏ Lai Châu trong nhóm ch.ó săn, tên là Lang Nha.” Lý Thâm đáp vuốt ve Lang Nha. Nó vốn đang trong trạng thái đề phòng, thấy liền le lưỡi ngoan ngoãn dụi đầu tay .

Nhị Bảo thấy thế thì hớn hở, cũng đến gần, nhưng Lang Nha lập tức nhe răng đe dọa.

Nhị Bảo sợ, thế mà Tiểu Bảo “Oa” lên một tiếng, bật òa, đầu chạy về phía , níu c.h.ặ.t c.h.â.n , mếu máo: “Sợ lắm, ơi, bế con, hu hu~”

Thẩm Y Y buồn , tay cô vẫn còn dính bột nhưng chẳng kịp nghĩ nhiều, quẹt vội tay tạp dề bế thốc Tiểu Bảo lên.

Tiểu Bảo ôm chặt lấy cổ .

Thẩm Y Y vỗ về an ủi con: “Đừng sợ, đừng sợ mà con yêu...”

kỹ con chó. Tuy khá nhiều vết sẹo lớn nhỏ, nhưng qua trông vẫn khỏe mạnh và tràn đầy sức sống. Cô khẽ nhíu mày hỏi: “Vậy nó thương ở chỗ nào mà xuất ngũ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-118.html.]

“Mất khứu giác, thính lực cũng suy giảm đáng kể.” Lý Thâm .

Thẩm Y Y gật gù hiểu , đối với một con quân khuyển dùng để tác chiến, khứu giác và thính giác quả thực quan trọng.

Gà Mái Leo Núi

Nếu hai thứ còn là ưu thế của nó, một ngày nào đó để lộ nhược điểm trong chiến đấu thì cái c.h.ế.t là điều khó tránh khỏi.

Nhị Bảo vẫn đặc biệt hào hứng, chơi với Lang Nha. Lang Nha luôn giữ thái độ cảnh giác cao độ, nhưng vì tin tưởng Lý Thâm nên nó mới tấn công đứa trẻ.

Buổi tối, Thẩm Y Y mang một bát xương ống hầm tương thơm lừng đến cho Lang Nha. Lang Nha hít hà mãi chẳng thấy mùi gì, liền ngẩng đầu Lý Thâm một cái. Chỉ đến khi Lý Thâm gật đầu cho phép, nó mới yên tâm ăn ngấu nghiến. Thật là một con ch.ó khôn ngoan!

Nhị Bảo hớn hở mặt, thấy Lang Nha ăn ngon lành thì cũng chẳng tiếc gì, mang cả phần ăn của sang cho nó nốt. Cứ thế, Lang Nha chính thức trở thành một thành viên trong gia đình Thẩm Y Y.

Ngày hôm , Lý Thâm và Thẩm Y Y cùng với ba đứa nhỏ tự tay một cái ổ ấm cúng cho Lang Nha.

Chớp mắt một cái, đến ngày mười bảy.

Hôm nay Lý Thâm đến đội vận tải trình diện, Thẩm Y Y cùng . Ba đứa nhỏ thể mang theo . Đại Bảo và Nhị Bảo tự chơi với , còn Tiểu Bảo thì gửi gắm cho Lý chăm sóc.

Mẹ Lý mừng mặt khi con trai đội vận tải việc, vợ chồng con đạp xe xa, bà vẫn ha hả, ôm Tiểu Bảo chạy theo mấy bước chân.

Vương Yến ngang qua, thấy gì đó để hóng hớt liền sán gần, tủm tỉm hỏi: “Bác Lý ơi, vợ chồng thằng hai nhà bác mà vội vàng thế?”

Chuyện ngoại trừ cha Lý, Lý và vợ chồng con cả thì chẳng ai . Vợ chồng Thẩm Y Y thì cảm thấy cần thiết toẹt , vợ chồng con cả thì hạng thích buôn chuyện, còn cha Lý thì càng kín tiếng. Mẹ Lý đây vì chuyện của Lý Đại Nha nên căn bản mấy khi tụ tập buôn chuyện với trong thôn, nên cũng từng kể.

lúc hỏi tới, Lý liền đắc ý mặt, nửa kín nửa hở : “Đương nhiên là trình diện !”

“Trình diện? Trình diện gì bác?” Vương Yến hiếu kì hỏi.

“Thằng Lý Thâm nhà đó!” Mẹ Lý giấu giếm nữa, đắc ý : “Nó đội vận tải, hôm nay là ngày đầu tiên trình diện đó!”

“Lý Thâm nhà bác đội vận tải á?” Vương Yến thể tin thốt lên, tiếng cô to, cả vùng xung quanh đều thấy rõ mồn một.

Tin tức như một quả t.h.u.ố.c nổ ném mặt hồ yên tĩnh, lập tức khuấy động cả một vùng, tạo thành làn sóng bàn tán xôn xao.

“Bác Lý ơi, Lý Thâm nhà bác đội vận tải thật hả? Làm ?”

“Sao đây một chút tin tức cũng trời? Không ngờ là một tin lớn như , nhà bác Lý giỏi ghê! Thế mà giấu kỹ quá.”

“Đội vận tải khó lắm đó, hai năm nay thấy công khai tuyển , căn bản là tuyển mấy cựu binh xuất ngũ thôi. Lý Thâm mà thì chứng tỏ năng lực !”

“Mấy ngày chẳng Đại Nha mới xưởng dệt đó ? Nhà bác trong một thời gian ngắn hai công nhân, nhà bác Lý thật sự phất lên . Bác Lý, bác sẽ hưởng phúc về đó!”

đó, tới lúc đó thì đừng quên bà con lối xóm đấy nhé!”

Mẹ Lý mừng như mở cờ trong bụng, đang định gì đó thì cắt ngang .

“Khụ khụ!”

Thẩm Y Y lên xe mới nhớ quên mang nón. Cô sợ lạnh, ngoài nón là thể thiếu .

Lý Thâm vốn định ngược xe nhưng đồ đạc lỉnh kỉnh quá, Thẩm Y Y liền đưa hết đồ đạc cho cầm, tự lấy nón. Vừa về thì đoạn chuyện , cô vội hắng giọng hai tiếng, : “Mọi đang chuyện gì mà ồn ào thế ạ?”

Mọi thấy liền ào ào đầu . Nhìn thấy Thẩm Y Y, ai nấy đều nở nụ tươi roi rói: “Ây da, chẳng đang nhắc đến cô đó ư? Vợ Lý Thâm, cô giỏi thật đó, thế mà thể tìm công việc trong thành cho chồng cô và cả Đại Nha nữa chứ. Khi nào thể thu xếp cho bà con lối xóm một chân nào đó ?”

 

Loading...