Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 119

Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:35:21
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Giỏi gì cơ chứ?” Thẩm Y Y khiêm tốn: “Chị dâu Vương quá khen em , em gì mà giỏi đến thế! Chị cả em xưởng dệt may đúng là do em giới thiệu.”

Thẩm Y Y chối cãi chuyện cô quen với Tiền Hiểu Linh, dù thì cô cũng từng ăn vài bữa cơm với Tiền Hiểu Linh ở quán cơm Quốc Doanh , nhiều cũng thấy, dẫu giấu cũng chẳng giấu .

.

em đây cũng đủ năng lực để giúp các chị nhận xưởng dệt may ạ. Sở dĩ chị cả của em thể xưởng việc là do chủ nhiệm công đoàn của xưởng khen ngợi chị xuất , thật thà, an phận, cần mẫn, chịu khó. Chị còn gan chống cường quyền, dũng cảm vạch trần hành vi đê hèn của Trần Kiến Quân, tinh thần đấu tranh mạnh mẽ, đủ để khích lệ tinh thần tự chủ của chị em công nhân trong xưởng dệt may.”

“Hơn nữa, tay nghề của chị thực sự tệ, cái thì đều rõ mà đúng ? Việc chị nhận xưởng dệt may cũng chẳng gì là lạ cả! Vả , chị vẫn chỉ là nhân viên hợp đồng tạm thời, chuyển sang chính thức thì còn tùy quá trình phấn đấu và cống hiến của chị nữa.”

“Mọi hỏi em thể thu xếp công việc cho thì thật tình, cháu đây khả năng đó ạ!” Thẩm Y Y híp mắt, chờ khi sắc mặt bắt đầu biến đổi thì liền chuyển sang đề tài khác.

em thể giúp giới thiệu, song việc vẫn theo đúng quy trình, thủ tục. Đến cuối cùng, việc nhận ở xưởng dệt may thì còn xem năng lực và sự cố gắng của mỗi .”

“Còn về việc chồng em đội vận tải thì càng chẳng dính dáng gì đến em hết! Anh là nhờ năng lực và sự thể hiện xuất sắc của nhận . Đã trải qua bao nhiêu vòng kiểm tra, sát hạch gắt gao. Mọi thủ tục đều rõ ràng, minh bạch, chút mập mờ. Năng lực của các cấp lãnh đạo công nhận và biểu dương, các bác, các chị thể nào cứ thế mà phủ nhận sạch trơn những nỗ lực phấn đấu của , như là quá bất công ạ!”

“Hơn nữa, gia đình cháu đây cũng chẳng dám mơ tưởng gì đến chuyện phất lên, giàu . Không cần là chồng cháu chị cả cháu, tất thảy đều là một viên gạch nhỏ trong công cuộc kiến thiết đất nước, cần thì đắp đấy! Bất kể là trong thôn trong thành thì đều là góp một phần nhỏ công sức việc xây dựng Tổ quốc, cống hiến sức lực của bản , ai trong họ thể chối từ. Tuyệt đối là chuyện giàu hưởng sung sướng như vẫn rỉ tai .”

“Cho nên các bác gái, các chị dâu ạ, những lời đồn đại như thế thì xin đừng nhắc đến nữa nhé. Em những lời thể là lỡ miệng, nhưng nếu để những kẻ bụng xa , thêu dệt, tố cáo gia đình cháu vi phạm chính sách của Nhà nước, thì cháu sẽ buộc báo cáo lên công an về hành vi vu khống, phỉ báng. Đến lúc đó, chuyện sẽ còn do cháu định đoạt nữa .”

“…”

Thẩm Y Y một hết, khiến cả đám đông đang ồn ào bỗng chốc lặng phắc như tờ.

Cả bọn ngớ , đưa mắt , chuyện

Không đúng, chẳng họ đang khen cô tài ? Sao tự dưng lôi một đống chuyện to tát đến thế, còn dọa kiện vu khống nữa?

Trong đó, những kẻ bụng ngay thẳng thì vội vàng cụp mắt xuống, tránh né ánh .

Vương Yến chút ghen tị, nhưng cô chỉ là chuyện một chút, ngờ đổ tiếng lớn đến cho gia đình Thẩm Y Y.

, cô vẫn nhớ nhiều hơn hai viên kẹo đường so với khác.

Lần , ý tứ trong lời của Thẩm Y Y, Vương Yến khỏi rùng sợ hãi. Cô vốn là xem xét thời thế, lập tức bộ tự vả miệng mấy cái.

“Ây da, xem cái mồm của , thật là lanh chanh quá ! Vợ Lý Thâm, em đúng , mấy lời nãy chị chỉ là lỡ miệng thôi, quả thực nghĩ tới việc những kẻ bụng thấy sẽ đem đến họa lớn đến thế cho nhà em, chị đáng phạt! Đáng phạt thật! Bốp bốp! Ha ha, vợ Lý Thâm, em đừng chấp nhặt với chị nhé!”

Thấy , những khác cũng vội vàng theo, tự vả miệng mấy cái luống cuống xin Thẩm Y Y.

Thẩm Y Y chờ cãi vã xong xuôi mới tủm tỉm , “Các chị dâu, các bác, quá . Lời tiếng cũng là chuyện thường tình thôi, em nào trách cứ gì. Lần để ý chút là , cần gì tự vả mặt thế ?”

Mọi thì ngớ , nghẹn họng nên lời. Dẫu chỉ là hành động giả vờ tát miệng, nhưng những lời của cô vẻ đến muộn. Chẳng lẽ bọn họ cần chút thể diện nào ? Mặc kệ họ thật lòng tin lời Thẩm Y Y , chí ít thì mặt ai cũng giả bộ tin sái cổ. Sau màn giả lả , họ vội vàng giải tán, chẳng khác nào ma đuổi lưng.

Mẹ Lý cũng đợi đến khi Thẩm Y Y dứt lời mới chợt nhận lỡ lời, sắc mặt hốt hoảng cô, chuyện cũng ấp úng cả lời: “Vợ, vợ thằng hai ơi, lỡ điều gì ?”

“Cũng đến nỗi gây họa, nhưng ,” Thẩm Y Y Lý, “dù thì miệng lưỡi thế gian thật đáng sợ, trắng cũng thể thành đen. Nhà vốn dĩ tiếng tăm , nên cố gắng khiêm tốn một chút trong lời ăn tiếng . Chí ít là bề ngoài để khác thể tìm cớ mà chê trách, hiểu ý con chứ?”

Gà Mái Leo Núi

“Hiểu, hiểu ,” Mẹ Lý gật đầu lia lịa. Bà hiểu thật, nhưng bà tin cái đầu óc lú lẫn của . Có lúc lẩn thẩn, sợ sai điều gì , bà nuốt khan một ngụm nước bọt : “Mẹ sẽ cố ít !”

Dáng vẻ cẩn trọng thái quá của khiến Thẩm Y Y bật . “Mẹ, cũng cần quá cẩn trọng, dè dặt đến thế. Dù kể chuyện Thâm và chị cả kiếm chân việc thì bọn họ cũng sẽ , khó tránh khỏi bàn tán .”

“Mà thì trộm cướp. Tuy dựa chút quan hệ, nhưng những chuyện mua bán chân việc, con cái cha , những chuyện tương tự, đều trong phạm vi chính sách chung cả. Chuyện của thì chẳng thấm . Huống hồ, Thâm và chị cả đều thông qua các thủ tục thông thường để , dù tra cũng thể tra chúng lầm gì. Bọn họ buông lời nhạy cảm như phất lên, hưởng lộc thì chớ để tâm gì.”

“Được, , , hiểu ,” Mẹ Lý gật đầu lia lịa, vẻ mặt như ngộ .

“Vậy thì , dắt thằng bé về nhà , bên ngoài trời lạnh quá.” Thẩm Y Y xổm xuống, dịu dàng Tiểu Bảo chạy đến nắm lấy tay . Cô bé đưa cho một chiếc kẹo sữa hình thỏ trắng to đùng. “Hôm nay ngoan ngoãn ở nhà với bà nhé, lấy nón gặp cha con.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-119.html.]

Tiểu Bảo vốn đang phồng miệng tỏ vẻ tình nguyện, nhưng thấy chiếc kẹo sữa thỏ trắng to liền mắt sáng rỡ. Cậu bé đón lấy kẹo, bóc vỏ líu lo đồng ý: “Vâng ạ~”

“Ăn ít thôi đấy nhé!” Thẩm Y Y chọt nhẹ cái má bánh đúc phúng phính vì ngậm kẹo của bé, mới lên. Cô vọng với Lý một tiếng về nhà lấy nón.

Mẹ Lý bấy giờ mới dắt Tiểu Bảo trở về nhà.

Về phần Thẩm Y Y, cô cầm chiếc nón lá, chuẩn tìm Lý Thâm. Vừa bước cửa, cô thấy Lý Thâm đạp chiếc xe đạp về tới nơi. “Vợ ơi?” gọi.

“Sao về ?” Thẩm Y Y chạy về phía . “Không bảo em lấy nón xong sẽ tìm ?”

“Anh thấy em mãi nên về xem thử xem .” Lý Thâm ngược xe .

“Em chịu khó đôi co với mấy chị dâu, mấy bà bác một hồi.” Thẩm Y Y giải thích, leo lên xe hỏi : “Có đợi sốt ruột ?”

“Không , sợ em gặp chuyện gì, nên xem .” Lý Thâm đáp, đợi đến khi cô vững vàng mới đạp xe .

Thẩm Y Y ôm lấy eo , tựa lưng , tấm tắc khen: “Không tồi, đúng là một đàn ông đạt chuẩn!”

Lý Thâm phá lên. “Anh rõ ràng là chồng em mà!”

“Cũng chẳng khác là bao.”

 

“Rất khác.” Lý Thâm nhấn mạnh danh phận của , “Khi kết hôn thì gọi là yêu, còn chúng thành vợ chồng , nên là chồng em!”

Quả là bá đạo!

Thẩm Y Y vội vã lươn lẹo: “Mà thì, chúng còn yêu đương nồng thắm nên duyên vợ chồng .”

“…” Lý Thâm ngờ cô chủ động nhắc đến chuyện , bỗng khựng .

“Sao thế ạ?” Thẩm Y Y sâu lý do tại họ yêu đương kết hôn, mà dùng một giọng điệu đầy vẻ trêu chọc hỏi : “Thế nên chẳng nên bồi thường cho em ?”

Nghe cô , Lý Thâm ngược thấy lòng nhẹ nhõm, giọng điệu cưng chiều hỏi: “Em bồi thường đây?”

Thẩm Y Y hiểu ngay ý , tủm tỉm đùa: “Anh thật chứ, em đòi gì cũng đền ?”

“Ừ!”

“Vậy còn cái mạng của ?”

“Cho luôn!” Anh chẳng chút ngần ngại.

“…” Thẩm Y Y ngớ giây lát, véo nhẹ một cái, làu bàu: “Cái ngốc nghếch , hào phóng thật, đến tính mạng cũng đem !”

“Chỉ cần là em.” Giọng Lý Thâm chắc nịch.

Thẩm Y Y: “...”

Ngày thường, nếu những lời đường mật , chắc chắn cô sẽ bĩu môi chẳng thèm tin, nhưng lúc đây, cô thấy lòng rung động… Không, đỗi rung động mới đúng!

Lặng im một lát, cô thủ thỉ: “Em chẳng thèm cái mạng của , chỉ mong sống thật … Thôi thôi, đừng chuyện nữa. Em hỏi là, đợi đăng ký xong, xem chiếu bóng nhé?”

“Được!” Lý Thâm đáp. Chẳng rõ trả lời cho vế vế trong câu của cô, hoặc lẽ là cho cả hai.

 

Loading...