Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 134
Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:36:43
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoàng Vệ Quốc mất ít thời gian cho chuyến , nên khi đại hội động viên kết thúc, trời cũng gần một giờ chiều.
Sau đó, Mẹ Lý một đám vây quanh, nhao nhao ca ngợi, khiến bà vui đến mức nụ cứ thế lan tận mang tai.
Gà Mái Leo Núi
Thẩm Y Y dẫn Tiểu Bảo về nhà. Về đến nơi, Đại Bảo và Nhị Bảo ở nhà, đang chơi trò ném bao cát ngoài sân.
Đại Bảo vốn dĩ chơi trò , nhưng Nhị Bảo cứ nằng nặc đòi kéo trai cùng chơi.
Vẽ một vạch ngang đất, hai em ở hai đầu sân, một ném, một đón. Kẻ ném một điểm nếu bao cát đập trúng đón và rơi xuống đất. Ngược , nếu đón bắt gọn bao cát mà rơi, họ sẽ một điểm.
Ván , Đại Bảo là ném, Nhị Bảo là đón.
Thân thể Nhị Bảo quả thực nhanh nhẹn, phản ứng của Đại Bảo tuy chậm nhưng vẫn ném trúng em trai .
Hết đến khác, Nhị Bảo còn ranh mãnh, ngoáy ngoáy cái m.ô.n.g nhỏ, vẻ mặt đắc ý mặt: "Ném trúng! Anh trai ném trúng em !"
Cho dù tính tình Đại Bảo tương đối trầm , cũng em chọc cho tức ách.
Cậu ném bao cát xuống đất, : "Đổi em ném !"
"Cũng chứ !" Ánh mắt của Nhị Bảo sáng ngời, chỉ chờ những lời từ trai .
Sau đó Đại Bảo ở đầu bên , Nhị Bảo lém lỉnh cầm bao cát tay: "Anh trai, chuẩn xong ?"
Đại Bảo dang rộng hai chân thẳng, chùng gối, mắt dán chặt bao cát trong tay Nhị Bảo, vẻ mặt nghiêm túc: "Đã sẵn sàng!"
"Được ! Đón lấy !" Nhị Bảo xong, tay giương lên định ném về phía chân trai , nhưng bé chỉ đang động tác giả mà thôi. Kỳ thực, ném vai Đại Bảo.
Đại Bảo phát hiện ý đồ của em trai, định nghiêng vai đưa tay bắt lấy bao cát, thì bỗng nhiên một lực mạnh truyền đến bả vai, bao cát đập trúng Đại Bảo.
"Ha ha ha ha ha!" Nhị Bảo như ý nguyện ném trúng , hưng phấn nhảy cẫng lên: "Ném trúng !"
Đại Bảo: "..." Không đầu óc phản ứng chậm, mà là do cơ thể phản ứng kịp thôi!
Cậu ném bao cát qua, : "Một nữa!"
"Còn ném nữa ? Vậy lát nữa trai đừng đó nha," Nhị Bảo nhận lấy bao cát, giả bộ , cái vẻ mặt đúng là ăn đòn.
"Tới đây!" Đại Bảo kiên định .
Vừa dứt lời, một bao cát lướt qua tầm mắt, bé rùng , định đưa tay bắt lấy, bao cát ném trúng đùi , đó rơi xuống mặt đất.
Đại Bảo: "..." Thật ngờ, cứ thế liên tục ném, cuối cùng Đại Bảo cũng vật đến xám xịt cả mặt mày.
Nhị Bảo... nén nổi vui sướng, chống nạnh, khoái chí vang.
Thế mà nó cũng ngày ném trai thỏa thích!
Đại Bảo nghiến răng ken két Nhị Bảo, bỏ phịch bao cát xuống, nắm chặt nắm đ.ấ.m thẳng về phía Nhị Bảo.
Nhị Bảo hoảng sợ, giậm chân bỏ chạy thục mạng, trong miệng oang oang kêu: "Anh cả, chơi kiểu đó! Anh, , đừng đây mà!"
Đại Bảo gắt: "Đứng !"
Nhị Bảo cắm đầu chạy thục mạng hơn nữa, miệng ngừng : "Anh cả, đừng nóng nảy, chúng chuyện ? Thật sự nữa thì em yên cho ném chịu trận ?"
Nhị Bảo đây là đang trêu ngươi ư?
Đại Bảo thể nhịn nữa, liền lao tới bắt Nhị Bảo.
"A a a a, , ơi! Cứu con với!" Nhị Bảo thấy Thẩm Y Y trở về, cứ như vớ cọng rơm cứu mạng, liền kêu toáng lên: "Cứu con, cả đ.á.n.h con!"
Nhị Bảo lao như tên b.ắ.n phía lưng . Đại Bảo cũng nhanh chóng đuổi tới, hai em cứ thế ầm ĩ vây lấy Thẩm Y Y và Tiểu Bảo.
Tiểu Bảo thấy thế cũng hớn hở gia nhập cuộc vui, kết quả Nhị Bảo cẩn thận, lỡ đụng Tiểu Bảo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-134.html.]
Tiểu Bảo ngã uỵch xuống đất, mếu máo cái miệng nhỏ, chực òa.
Nhị Bảo vội vàng kéo thằng bé dậy, chạy về phía nhà cũ, chạy la: "Mau chạy , cả đ.á.n.h đấy!"
Tiểu Bảo lảo đảo chạy theo hai, cũng , nhưng chỉ là những tiếng khan.
Thẩm Y Y, Đại Bảo: "..."
Thẩm Y Y định gì đó, Đại Bảo vọt đuổi theo.
Thẩm Y Y ngẫm nghĩ một lát, cuối cùng quyết định đuổi theo. Cô đợi một hồi ở cửa, quả nhiên đúng như cô liệu , hai đứa nhỏ lóc cóc theo Đại Bảo trở về.
Đặc biệt là Nhị Bảo, lấm lem kém gì Đại Bảo. Không, thậm chí còn bẩn thỉu hơn cả, miệng vẫn lầm bầm cãi cố: "Chơi ! Anh chơi nó!"
"Đang cái gì đấy?" Đại Bảo đầu liếc xéo Nhị Bảo một cái.
Nhị Bảo giật , vội vàng lắc đầu : "Em gì ạ."
Thẩm Y Y bực buồn . Kỳ thực nếu thật sự đ.á.n.h , Đại Bảo chắc thắng Nhị Bảo, nhưng... lẽ đó chính là cái gọi là áp chế của huyết thống chăng?
"Mẹ!" Nhị Bảo oan ức kêu lên một tiếng.
"Thôi ," Thẩm Y Y thản nhiên , "Nào, đây, mau về tắm rửa sạch sẽ."
Nhị Bảo sụt sịt cái mũi, định mở miệng cáo trạng, nhưng thấy ánh mắt cả liếc xéo sang, đành rụt cổ dám nữa, chỉ sang Tiểu Bảo, đặt hết hy vọng thằng bé.
Tiểu Bảo vốn dĩ luôn về cùng phe với hai, nhận tín hiệu liền há miệng định .
Đại Bảo thò tay túi, lấy một viên kẹo. Ánh mắt Tiểu Bảo liền sáng bừng, vội vàng nhận lấy viên kẹo từ tay trai, ngọt ngào.
Nhị Bảo: "..." Cái tên phản phúc nhỏ , từ nay sẽ còn là đứa em trai mà yêu quý nhất nữa !
Thẩm Y Y giả vờ để ý những động tác nhỏ của ba đứa trẻ, thẳng bếp hỏi: "Mau tắm rửa sạch sẽ . Có đứa nào đói ? Mẹ nấu chút mì cho các con ăn nhé?"
"Được ạ!" Vừa đến đồ ăn, cả ba đứa trẻ liền đồng thanh đáp lời.
Đại Bảo liền : "Mẹ, để con đốt lửa giúp ạ."
"Được thôi," Thẩm Y Y mỉm .
Ăn xong mì, ngủ trưa một giấc, chiều tỉnh dậy, Thẩm Y Y liền bắt đầu tính chuyện trồng rau.
Tuy rằng cô đồng canh tác cùng , nhưng rau cỏ để cả nhà ăn thì vẫn nên tự trồng lấy một ít.
Một nhà năm bọn họ, tổng cộng phân cho hai mảnh đất nhỏ, nhưng hai mảnh đất gần .
Có ba mươi mét vuông ở nhà, còn một trăm mét vuông thì ở một khu đất khác.
Thuở , Lý Thâm một lo toan chăm sóc ba đứa nhỏ, bận tối mặt tối mũi, cũng trồng trọt bao nhiêu, chỉ tự canh tác mảnh vườn ba mươi mét vuông nhà. Hơn trăm mét vuông còn , cho cha Lý, Lý mượn để trồng trọt.
Nay Thẩm Y Y dự tính canh tác, đương nhiên lấy mảnh đất – ba mươi mét vuông đất, quả thực đủ cho năm miệng ăn của nhà họ.
Vừa định sang nhà cũ chuyện với Lý một tiếng thì cha Lý, Lý đến, gương mặt cả hai còn lộ vẻ ngượng nghịu.
"Cha, , chuyện gì mà trông hai lạ thế?" Thẩm Y Y phần ngạc nhiên. Mẹ Lý vốn e dè, nhưng đến cả cha Lý cũng tỏ vẻ ngượng ngùng như .
"Vợ chồng thằng hai , thật sự cảm ơn các con. Các con vì chúng mà bận lòng nhiều quá." Cha Lý .
??
Thẩm Y Y càng thêm khó hiểu. "Cha, cha đang gì ?" Cô vì hai mà bận lòng ư?
"Vợ chồng thằng hai , tuy con , nhưng chúng đều hiểu. Con như là giúp cha lấy công bằng, cho nên mới cái đề xuất gì đó gửi Chủ nhiệm Hoàng, để ông xây trường tiểu học trong thôn," Lý vốn tính kín đáo như cha Lý, liền thẳng , vẻ mặt cảm động. "Con thật sự đối xử với chúng quá ."