Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 136
Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:36:45
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Là Hà Chiêu Đệ!
Cô đang cầm một cây cuốc, vùi đầu cặm cụi cuốc đất, đến nỗi Thẩm Y Y và Mẹ Lý đến mà cũng chẳng hề chú ý.
"Vợ thằng cả!" Mẹ Lý cất tiếng gọi.
Hà Chiêu Đệ tiếng bèn ngẩng đầu, đưa tay lau vội mồ hôi. Nhìn thấy Thẩm Y Y và Mẹ Lý, cô chút kinh ngạc: "Mẹ, em dâu hai, hai đây thế?"
"Chào chị cả." Thẩm Y Y lễ phép lên tiếng.
Gà Mái Leo Núi
Mẹ Lý : "Năm nay vợ thằng hai cần trồng ít rau, mảnh đất đây chúng mượn giờ trả cho thằng hai . Mẹ dẫn vợ thằng hai tới nhận đất… Sao con cuốc phần đất của nhà thằng hai thế? Bên nhà chúng cuốc ?"
"Chưa ạ, vẫn ạ." Hà Chiêu Đệ chút mất phương hướng: "Con bắt đầu cuốc bên , chẳng em hai định trồng trọt thế nào..."
Sắp sửa đến đợt cày vụ xuân , cả nhà nhất định tham gia. Đất vườn nhà hoặc là để ở nhà nấu cơm tới quản lý, hoặc là đợi đến lúc tan ca mới dành thời gian đến .
Hà Chiêu Đệ nghĩ thừa dịp hôm nay việc ở đội sản xuất, bèn đây cuốc một lát. Giữa trưa, khi đại hội động viên kết thúc, cô về nhà ăn vội ít cháo ngay. Đến bây giờ, cô gần cuốc xong một trăm mét vuông đất dành cho nhà Thẩm Y Y .
"Không , cuốc thì thôi, coi như cuốc giúp nhà thằng hai ." Mẹ Lý chẳng bận tâm, một cách xởi lởi, đoạn chỉ cho Thẩm Y Y là phần đất của nhà .
Vốn dĩ Hà Chiêu Đệ cũng trả cuốc cho Thẩm Y Y, nhưng khi thấy Lý vẻ đương nhiên như , ánh mắt cô lóe lên vẻ cô đơn.
Mẹ Lý chú ý đến điều , nhưng Thẩm Y Y thì .
Cho rằng Hà Chiêu Đệ vui vì cuốc đất giúp nhiều như thế, Thẩm Y Y bèn : “Mẹ ơi, nếu chị cả cuốc xong , là năm nay chúng đổi , cắt một phần đất của nhà cho con trồng là mà.”
Gương mặt Hà Chiêu Đệ vẫn giãn , Lý dứt khoát đáp: "Đổi tới đổi lui phiền phức ! Chỉ là một mảnh đất chừng trăm mét vuông thôi, cuốc nhanh thì một, hai tiếng xong . Vợ thằng cả của con sẽ để ý chuyện , con cứ trồng !"
Hà Chiêu Đệ ngẩn , nhưng thật trớ trêu, đúng lúc Lý thấy sắc mặt của cô , còn hỏi: “Vợ thằng cả, đúng nào?"
Hà Chiêu Đệ về phía Thẩm Y Y, gượng gạo : "Ừ, đúng đó, em dâu hai. Chỉ là một mẫu đất thôi, em cứ dùng ."
Thẩm Y Y: "..." Sao cô một loại cảm giác như đang ức h.i.ế.p Hà Chiêu Đệ thế ?
Thẩm Y Y tiếp xúc với Hà Chiêu Đệ nhiều, ấn tượng dành cho cô cũng chẳng mà cũng chẳng . Trong trí nhớ của cô, Hà Chiêu Đệ luôn cúi đầu cau mày, tạo cho cảm giác u buồn, ít lời.
Mà hôm nay, thêm một điểm… nhạy cảm và đa nghi.
Tuy rằng rõ cô đang nghi ngờ điều gì, nhưng Thẩm Y Y xưa nay luôn chịu để khác thiếu chứ mang ơn khác.
Đặc biệt là những tính tình như Hà Chiêu Đệ, mối quan hệ giữa các cô cũng xem là quá thiết, nếu xử lý khéo, một ngày nào đó trở mặt thì cũng khả năng.
Bèn : "Mẹ ơi, chị cả, việc trách con sớm với hai . Tuy rằng mảnh đất lớn bao nhiêu nhưng con thể chiếm công sức của chị dâu . Nếu , con sẽ giúp cuốc một mảnh đất tương đương để bù ."
Sợ hai khách sáo, cô liền rành mạch: “Hai xem chọn mảnh nào?"
Không chờ Lý chuyện, Hà Chiêu Đệ buột miệng một câu khiến ai nấy đều sững sờ: "Em dâu, em cũng xem thường chị ?"
???
Cô gì thế? Chẳng là cướp công sức của cô ? Sao biến thành xem thường cô ?
Thẩm Y Y: "Chị cả, chị nghĩ như ? Em hề xem thường chị."
Hà Chiêu Đệ c.ắ.n cắn môi , nữa.
Ngay cả Lý cũng kinh ngạc, vội : “Vợ thằng cả, con gì ? Sao vợ thằng hai xem thường con chứ? Vợ thằng hai gì mà.”
"Bởi vì con con trai.” Hà Chiêu Đệ đáp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-136.html.]
Thẩm Y Y: "..."
Mặc dù thời đại xem việc sinh con trai là niềm kiêu hãnh của gia đình, con trai, vài sẽ cảm thấy mất mặt, ngóc đầu lên nổi. , đề tài của cô lạc đề xa đến ? Sao từ chuyện cuốc đất nhảy sang chuyện con trai thế?
Thẩm Y Y nên gì.
Mẹ Lý càng cảm thấy Hà Chiêu Đệ điên , kinh ngạc nên lời. Bà vợ thằng cả vẫn luôn khao khát con trai, còn từng nghĩ tới Tiểu Bảo con thừa tự, nhưng…
Bà phủ nhận từ đáy lòng vẫn ưa thích cháu trai hơn, nhưng trong thời gian bà đối xử với mấy đứa cháu gái hơn nhiều, đặc biệt là bây giờ ở riêng , trứng gà trong nhà giờ đây đều ưu tiên bồi bổ cho mấy đứa cháu gái . Có đôi khi cái gì ngon, bà cũng để cho mấy bé gái ăn hết. Hà Chiêu Đệ đôi khi cũng thấy, mỗi thấy đều tỏ vẻ cảm động thôi, bà tưởng chuyện trôi qua ...
Ai mà ngờ chị vẫn còn nén giữ trong lòng?
Hà Chiêu Đệ quả thực là nén giấu sâu trong lòng, nhiều năm qua chỉ vì con trai mà chịu bao ấm ức, thể dễ dàng buông bỏ như .
Nghĩ , nước mắt chị liền tuôn rơi lã chã, về phía bà Lý: "Mẹ, thật với con , cũng bởi vì con sinh con trai nên luôn coi thường con?"
Bà Lý: "..."
Thẩm Y Y: "..."
"Mẹ... !" Thấy Hà Chiêu Đệ lóc như , bà Lý cũng luống cuống cả lên, lời trở nên lắp bắp lưu loát. là bà tư tưởng trọng nam khinh nữ, điều đó sai. Hà Chiêu Đệ sinh con trai, bà cũng vì nể mặt ông nhà mà thôi, chứ từng nặng lời với chị bao giờ.
Về khi Thiết Trụ, Cẩu Đản cùng mấy đứa cháu nhỏ khác, chuyện Hà Chiêu Đệ sinh cháu trai cho bà nữa , bà sớm còn để tâm . Có điều, bởi vì Hà Chiêu Đệ lúc nào cũng trưng vẻ mặt khổ sở, thêm tính tình trầm mặc ít , bà thật sự cận với chị chút nào.
Hà Chiêu Đệ bỗng nhiên bật nức nở, như thể bà gây ấm ức tày trời cho chị , khiến bà Lý khỏi chột : "Mẹ... như con , giờ đây cháu trai cháu gái với cũng đều quý như cả. Con gần đây đối xử với mấy bé gái mà, ?"
Lời vẫn thể thuyết phục Hà Chiêu Đệ. Chị khăng khăng: "Không, nhất định vẫn thương mấy đứa cháu trai hơn.”
Nói xong cũng đợi bà Lý tiếp, chị về phía Thẩm Y Y, bất chợt quỳ sụp xuống: "Em dâu hai!"
Hà Chiêu Đệ bỗng nhiên cho Thẩm Y Y cái đại lễ quá nặng nề , khiến Thẩm Y Y giật nảy . Kiểu chẳng sẽ giảm thọ ?
Vừa định đỡ Hà Chiêu Đệ dậy, bỗng Hà Chiêu Đệ nức nở van nài: "Em dâu hai, em... em thể để Tiểu Bảo con thừa tự cho chị ? Được em? Chị van xin em đấy, em dâu hai, hu hu.”
Thẩm Y Y chợt lạnh mặt, bàn tay vươn liền rụt về.
Bà Lý ngờ suy nghĩ của Hà Chiêu Đệ lạc lối xa đến . Vừa với chị như thế mà chớp mắt đòi nhận Tiểu Bảo con thừa tự của Thẩm Y Y, nhận Thẩm Y Y lạnh mặt.
Bà Lý vội vàng quát Hà Chiêu Đệ: "Vợ thằng cả, con đang suy nghĩ vớ vẩn gì thế? Tiểu Bảo thể con thừa tự cho con ? Con con trai, thôi về chúng cùng tìm cách khác..."
"Nghĩ cách gì nữa? Con mà sinh !" Hà Chiêu Đệ , đôi mắt đỏ hoe về phía Thẩm Y Y, dáng vẻ gần như hóa điên: "Em dâu hai, em tới ba đứa con trai , cho dù em cho chị một đứa con thừa tự thì em vẫn còn hai đứa mà! Em thương chị một chút chứ! Chẳng em vẫn con gái ? Chị tới ba đứa con gái, nếu em, nếu em..."
"Hà Chiêu Đệ!" Bà Lý quát to một tiếng.
"Mẹ, cứ để chị ." Thẩm Y Y khóe miệng khẽ giật giật.
Bà Lý: "..." Khổ tâm quá, thôi , bà cũng quản nổi nữa .
Hà Chiêu Đệ khẽ nhắm mắt, như thể cuối cùng hạ quyết tâm điều gì đó: "Nếu em thích đứa nào trong đó, chị thể cho em một đứa con thừa tự!"
"..." Thẩm Y Y phụ nữ đáng thương hoang đường mắt, khẩy đáp: "Chị hỏi em em coi thường chị , bây giờ em thể rõ ràng cho chị , đúng là em coi thường chị!"
"Chị lấy tự tin mà cho rằng em sẽ dùng con trai ruột của để đổi lấy đứa con gái hề huyết thống gì với em?" Thẩm Y Y liếc chị : "Chỉ vì cái khuôn mặt tang tóc của chị ư?”
"Chị... hu hu." Hà Chiêu Đệ càng dữ dội hơn, nức nở : "Em dâu, em thể chị như ? Quả nhiên, cũng bởi vì sinh con trai, nên đều coi thường hết!"
Nói gì chị cũng thể lái sang chuyện con trai, Thẩm Y Y quả thực cũng bội phục. Cô bèn hỏi: "Chị thật sự em thẳng hết ư?”