Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 138

Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:36:47
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tình hình sức khỏe cụ thể của Hà Chiêu Đệ , liệu thể sinh đẻ nữa , Thẩm Y Y mấy bận tâm.

Mẹ Lý cũng tinh ý nhận Thẩm Y Y chút thiếu kiên nhẫn với Hà Chiêu Đệ, nên cũng điều nhắc đến Hà Chiêu Đệ mặt cô.

Thẩm Y Y chuẩn vun xới vườn rau nhà .

việc tùy hứng. Buổi sáng ngủ đến khi tỉnh giấc một cách tự nhiên, khi nấu và ăn xong bữa sáng, cô mới vác cuốc vườn cỏ một lát, chừng một hai tiếng đồng hồ. Khi mặt trời bắt đầu gay gắt hơn, cô vác cuốc về nhà. Về nhà nấu cơm trưa, ăn xong ngủ một giấc. Đợi đến khi mặt trời xế chiều chuẩn lặn núi, cô mới vác cuốc cuốc xới thêm chừng một hai tiếng nữa về nhà lo cơm tối.

Vì dùng cuốc suốt một thời gian dài, bàn tay Thẩm Y Y nổi lên hai cục mụn nước. Cô nhỡ tay vỡ mụn nước, đành ở nhà nghỉ ngơi hai ngày. Đại Bảo và Nhị Bảo cũng giúp , điều Nhị Bảo cuốc một lúc chạy sang chơi cùng Tiểu Bảo. Chờ đến khi thứ trồng xong xuôi, cũng là chuyện của nửa tháng .

Mảnh đất rộng một trăm mét vuông phía ngoài cô chia thành các luống rau lớn nhỏ hình vuông vức, trồng nào là rau xà lách, cải trắng, đậu cô ve, măng tây, cà tím, dưa chuột, bí đao, bí đỏ, cà chua và đủ loại rau đúng mùa. Ngoài , cô còn trồng thêm một vài cây ớt, hành tây, gừng, tỏi các loại gia vị. Còn về ba mươi mét vuông ở sân , cô định dùng để trồng hoa quả. Trong gian đặc biệt của cô, các loại hoa quả trồng nhiều, nhưng mà hiện tại chủng loại trái cây bày bán thị trường ít ỏi. Nếu lấy quả táo thì còn dễ biện bạch, những hoa quả khác quả thực khó giải thích. Hơn nữa, ngay cả táo, bình thường cũng là nguồn cung hữu hạn, tiền cũng chắc mua . Trong gian của cô đủ loại hạt giống nên Thẩm Y Y quyết định tự trồng trọt.

Bởi vì là hạt giống từ gian nên Thẩm Y Y cũng bận tâm nhiều đến khí hậu. Cô trồng năm cây quýt giống, mười hạt mầm dưa hấu, một luống dưa ngọt, và vài cây cà chua bi. Ngoài , cô còn tiện tay trồng một hạt nho ở cạnh nhà vệ sinh. Thẩm Y Y chậm rãi mà cẩn thận, sắp đặt chỉnh tề. Bây giờ tuy rằng còn trơ trọi, nhưng qua mấy tháng nữa, Thẩm Y Y thể tưởng tượng khung cảnh nơi đây sẽ biến thành một vườn trái cây nhỏ ấm áp và xinh xắn của riêng nhà cô.

Thẩm Y Y trồng nhiều thứ, nhưng sân đủ chỗ. Cô bèn một chuyến tới vựa phế liệu, nhặt về ít bồn hoa, thùng cũ. Trồng thêm vài gốc dứa, ô mai, còn thanh long ở mảnh vườn phía sân nhỏ, các chậu cây xếp đặt kín mít cả sân.

"Mẹ ơi, thật là sẽ mọc trái cây ạ?" Đại Bảo giúp trồng cây nên bàn tay dính đầy bùn đất, hai con đang rửa tay.

Gà Mái Leo Núi

"Sẽ chứ." Thẩm Y Y mỉm : "Có vài loại hoa quả chỉ hai, ba tháng là lớn, đến lúc đó con sẽ ."

"Ò."

Đại Bảo từng ăn cũng từng thấy, chỉ dựa một hai câu của thể nào hình dung , vì cũng trông mong cho lắm.

"Có ngon ạ?" Giọng ngây ngô của Tiểu Bảo cất lên, cu mấy loại hoa quả trồng đều ngon, nên cứ xổm chậu, chẳng nỡ rời .

"Ngon lắm.” Thẩm Y Y đáp, gọi con : "Tiểu Bảo, mau đây, đừng xổm chỗ đó nữa, quần áo con sượt đất , lát nữa sẽ bẩn hết đó.”

Tiểu Bảo sắp bẩn, vội vàng lên, đầu xuống lưng, suýt nữa thì chúi nhủi.

"Chưa bẩn ạ.” Cu , tới hỏi: "Thật sự ngon hả ?"

Cái thằng nhóc , suốt ngày chỉ đến chuyện ăn uống.

Thẩm Y Y nhịn : “Rất ngon, ngon!”

Vừa dứt lời, bỗng thấy Tiểu Bảo kêu a một tiếng, "Oa oa oa, tránh , ơi, oa oa oa!"

Thẩm Y Y đầu , Tiểu Bảo lao ù lòng cô. Vừa ôm con lòng, cô ngẩng đầu lên lập tức thấy Nhị Bảo đang cầm một con giun đất lớn tướng tay, con giun vẫn còn ngọ nguậy.

"..." Da đầu Thẩm Y Y tê dại: "Nhị Bảo, con cầm thứ gì, dọa em trai sợ kìa, mau vứt mau."

"Con bắt nó chơi một xíu mà.” Nhị Bảo ngây thơ , tiến thêm một bước, định gì đó, chỉ thấy bé ôm Tiểu Bảo lùi một bước, còn cả của bé thì… đang lạnh lùng bé.

Aiz… thôi .

Nhị Bảo điều, vội ném con giun xa, sang nheo mắt Tiểu Bảo dỗ dành: "Tiểu Bảo, đừng mà, hai cố ý !"

Trên lông mi Tiểu Bảo lấp lánh nước mắt, cu chỉ tay : “Bẩn!"

Nhị Bảo vội vàng rửa tay, lúc Tiểu Bảo mới chịu chơi với hai.

Thẩm Y Y hai đứa nhỏ: "..."

Vừa định bếp nấu bữa tối, bỗng tiếng lạch cạch ngoài cửa. Cô còn tưởng là dì Lý tới, mới đầu thấy bóng dáng phong trần của một đàn ông đeo ba lô, trông rõ vẻ mệt mỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-138.html.]

Đôi mắt Thẩm Y Y bỗng sáng rỡ, tim đập thình thịch: “Anh Thâm!”

Lý Thâm đẩy cửa , ngẩng đầu thấy ngay vợ , khuôn mặt lập tức giãn , đầy vẻ vui mừng: "Em!"

Thẩm Y Y mừng rỡ, định chạy vồ lấy thì ba đứa con còn kích động hơn cô, ríu rít gọi "cha" liên tiếp, cắt ngang khoảnh khắc vợ chồng chỉ thấy mỗi . Cô chợt nhớ còn ba đứa nhóc tì đáng yêu !

Thẩm Y Y: "..."

Lý Thâm: "..."

"Cha, cha về ạ?" "Cha, cha thế?" "Cha, con xách đồ cho cha!" "Cha, chúng con nhớ cha lắm!" Ba đứa bé chạy lên vây quanh cha, ngửa đầu, mắt lấp lánh cha chúng lâu gặp, líu lo hỏi han, nhõng nhẽo vô cùng.

Lý Thâm ừ hữ cho qua chuyện, thấy Nhị Bảo giúp xách hành lý, tiện tay đặt chiếc túi nặng trịch chục cân tay Nhị Bảo.

Nhị Bảo kịp đề phòng, chúi nhủi xuống theo chiếc túi, dùng bộ sức mạnh khó nhọc lắm mới vững, hô to: "Cha, con cầm !"

Cha bé cứ như thấy, kéo Tiểu Bảo đang ôm c.h.ặ.t c.h.â.n để tránh ngã, đến mặt vợ: "Em!"

Anh hề che giấu nỗi vấn vương, nhung nhớ khi xa cách, ánh mắt thẳng thắn mà nóng bỏng, phối hợp với khuôn mặt tuấn tú, điển trai cho Thẩm Y Y chợt thấy bối rối, mặt khỏi ửng hồng. Cô c.ắ.n môi , nhịn , giả vờ trách yêu : "Đã về ?"

Lý Thâm thấy cô mỉm , cũng nhịn : "Ừ!"

Nói xong, bổ sung một câu: "Vừa lái xe của đội vận tải về là về ngay đây.”

Cần gì nhấn mạnh thế chứ?

Thẩm Y Y , ánh mắt dò hỏi.

Lý Thâm thản nhiên đối mặt.

Bởi vì nhớ em.

Ôi chao!

Thẩm Y Y lòng chợt xao xuyến, tim đập rộn ràng, chỉ vồ lấy mà hôn...

ba đứa nhóc tì vẫn còn lảng vảng!

Chiếc túi trong tay Nhị Bảo nhóc đặt phịch xuống đất. Thấy cha mãi đoái hoài gì tới bọn , bé liền ấm ức : "Cha, cha để ý đến chúng con? Cha phép tắc gì cả! Con tức c.h.ế.t , cha còn , mãi gì? Có năng gì ! Thôi , đừng để ý đến cha, hừ!"

Lý Thâm và Thẩm Y Y , trong lòng thầm nghĩ: Thật ném thằng nhóc ngoài quá!

Khụ!

Bây giờ là lúc thủ thỉ tâm tình. Thẩm Y Y hỏi: "Anh đói bụng ? Em đang định cơm trưa đây!"

"Đói bụng." Lý Thâm đáp.

"Thế ăn món gì?" Thẩm Y Y hỏi, đàn ông của tiều tụy nhiều, cô đau lòng khôn xiết.

Cô vất vả lắm mới chăm béo chút thịt, một chuyến gầy rộc như xưa. Cô dịu dàng hỏi: "Anh ăn món gì? Để em cho ."

Lý Thâm còn kịp , Nhị Bảo cũng thấy đói bụng, liền giành lời: "Mẹ, con ăn miến Dương Xuân, còn thêm một quả trứng gà!"

 

Loading...