Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 14
Cập nhật lúc: 2025-10-08 11:02:08
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Y Y đeo một chiếc sọt củi lưng. Trước lời năn nỉ nhiệt tình của Đại Bảo và Nhị Bảo, cô còn chia thành hai bó củi nhỏ cho hai em cầm. Riêng Tiểu Bảo, thằng bé cũng hăng hái ôm một cây củi lòng, líu lo chạy theo hai . Thẩm Y Y ở cuối cùng, dõi mắt theo bóng lưng ba đứa trẻ.
Khi về đến thôn, đa phần dân làng vẫn còn ở ngoài đồng trở về, chỉ vài cụ già, ốm yếu tựa cửa ngóng , tò mò dõi theo con Thẩm Y Y.
Vốn dĩ, Thẩm Y Y ít khi giao thiệp với dân làng, cũng chẳng bao giờ ngoài việc la cà tám chuyện. Mối quan hệ vợ chồng giữa cô và Lý Thâm chẳng mấy , cô thờ ơ với ba đứa nhỏ, điều ai ai trong thôn cũng đều rõ. Thế nên, giờ đây đột nhiên thấy cô dắt díu lũ trẻ trở về, bọn họ đều ngạc nhiên như thể thấy của hiếm nào đó.
Tất nhiên, chẳng ai chủ động bắt chuyện với cô, nhưng ngược , ba đứa nhỏ thì ăn lễ phép. Thấy ông Vương, bà Hà thím Trương, chúng liền cất tiếng chào ngay. Ba đứa nhỏ vốn dĩ lòng , thế nên ai nấy đều tươi hỏi han lũ trẻ.
Thẩm Y Y thấy , khẽ cong môi nở nụ . Khi ánh mắt chạm , cô cũng gật đầu chào hỏi xã giao một tiếng.
Những hiển nhiên chút kinh ngạc. Một cụ già thấy liền ôn tồn hỏi: "Mẹ Đại Bảo ơi, nay dắt lũ nhỏ nhặt củi về đấy ?"
Gà Mái Leo Núi
"Dạ, ạ!" Thẩm Y Y cũng tỏ thiện, hòa nhã hỏi chuyện: "Nhà bác nổi lửa nấu cơm ạ?"
"Đang nấu đây. Thế cô vẫn nấu ?"
"Dạ, cháu vẫn . Giờ về đến nhà là cháu nấu ngay đây ạ." Thẩm Y Y đầu .
Những vẻ mặt ngạc nhiên theo bóng lưng của con cô. Có còn bán tín bán nghi hỏi: "Đấy... đấy là vợ thằng Lý Thâm thật ?"
"Vừa nãy bà còn gọi là Đại Bảo mà, còn vợ thằng Lý Thâm thì là ai nữa!"
"Mà lạ thật đấy, đổi chóng mặt thế cơ chứ! Chẳng nó còn ầm ĩ đòi bỏ chồng là thằng Lý Thâm ?"
"Chắc là sẽ ly hôn nữa ." Một khác chen : "Buổi chiều lúc mang nước đồng cho lão nhà , con Vương Yến nó , Đại Bảo nấu cháo đậu xanh mang tận đồng cho thằng Lý Thâm đấy. Còn đưa cả cho hai cụ sinh nó nữa. Cụ Lý còn bảo, Đại Bảo thông suốt , từ nay về sẽ sống tử tế, hòa thuận với thằng Lý Thâm."
"Thiệt hả?"
" lừa bà gì!"
Mọi xong thì vẫn cứ lắc đầu lia lịa, dẫu lòng vẫn bán tín bán nghi.
Dù tin thì Thẩm Y Y cũng về đến cửa nhà .
Cô đặt chiếc sọt đựng củi xuống, bảo ba đứa nhỏ rửa tay. Xong xuôi, cô mới cẩn thận dỡ củi mang về, lén lút lấy thêm một ít củi khô trong gian , khéo léo trộn đống củi xếp gọn ghẽ từ trưa. Nhìn qua , chẳng ai phát hiện củi nhiều hơn là bao.
Sửa soạn đấy, cô bắt đầu đun nước, cho con gà rừng bắt nồi luộc qua, thoăn thoắt nhổ lông. Vừa xong, cô thấy Lý Thâm về đến sân. Cô ngạc nhiên ngẩng đầu hỏi: "Anh xong việc , về sớm ?"
Gương mặt cô thoáng nét bất ngờ, chẳng mấy vẻ vui mừng. Điều khiến trái tim Lý Thâm, vốn đang đập thình thịch vì sốt ruột mong về nhà, chợt lạnh đôi chút. Anh chỉ khẽ gật đầu đáp.
Anh đưa mắt quanh sân một lượt, thấy sân nhỏ sạch sẽ hơn nhiều thì sững . Liếc thấy con gà trong tay cô, nhíu mày hỏi: "Gà ở thế ?"
"Cha ơi, là gà rừng đó!" Chẳng đợi Thẩm Y Y kịp trả lời, Nhị Bảo nhanh nhảu khoe: "Là phát hiện , con bắt đó!"
Nhị Bảo trông mong chờ cha khen ngợi, nhưng Lý Thâm hề nương nhẹ, giọng trầm xuống: "Mấy con con lên núi ?"
Thẩm Y Y đoán Lý Thâm hài lòng vì cô dẫn các con lên núi, dù cũng quá nguy hiểm. Cô vội vàng giải thích: "Không . Mấy con em chỉ ở chân núi thôi, định nhặt một ít củi khô."
"Trong nhà hết củi ?" Lý Thâm cau mày. Anh nhớ mang máng trong nhà ít nhất còn đủ củi dùng trong mười ngày nữa. Anh tính toán, đợi đến khi vụ mùa gặt hái xong xuôi sẽ nhặt củi về tích trữ.
"Không ạ, nhưng chẳng sắp đông ? Mình tích trữ nhiều một chút chứ." Thẩm Y Y biện minh.
"Vậy cũng cần em vất vả nhặt . Đợi vụ mùa xong, sẽ ." Lý Thâm , bước đến gần cô: "Để cho."
Thẩm Y Y còn cô thể tự , nhưng thấy đưa tay định nhận việc của , cô đành tạm gác chuyện nhặt củi sang một bên. Cô nhỏ nhẹ: "Không cần , mệt mỏi cả ngày , về phòng nghỉ ngơi ..."
"Anh mệt." Lý Thâm cầm lấy con d.a.o trong tay cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-14.html.]
Thẩm Y Y sợ con d.a.o sẽ thương nên dám tranh giành. Cứ thế, Lý Thâm "thuận lý thành chương" nhận lấy công việc của cô. Thẩm Y Y chỉ im lặng.
Thôi thì , dù gà cũng nhổ lông xong xuôi. Mặc dù con gà béo bất thường, nhưng nếu hỏi, cô cứ giả vờ ngây ngô mà lừa dối cho qua chuyện là .
Lý Thâm móc sạch nội tạng gà, đoạn cô hỏi: "Em món gì?"
"Nội tạng thì nấu canh, còn thịt gà chặt thành miếng ăn." Thẩm Y Y đáp: "Mình xào lên là ."
Lý Thâm gật gật đầu, cẩn thận sạch nội tạng.
Thẩm Y Y thấy còn việc gì để ở đây nên lặng lẽ rời .
Ba đứa nhỏ đang chơi đùa ngoài sân. Cô bếp, bắt nồi cơm lên hấp, đó trở về phòng, vụng trộm lấy một gói nấm khô từ gian riêng. Đêm nay cô chỉ định dùng nấm để nấu canh, ném ngay cái giấy gói trong gian.
Nghĩ thêm một lát, cô lấy thêm mấy gói nấm nữa, kẹo sữa Đại Bạch Thỏ, năm cân đường đỏ, năm cân táo đỏ, chút muối, nước tương và hai bình sữa lúa mạch. Gạo và mì thì cô lấy nữa, vì buổi sáng lấy .
Dù , nếu Lý Thâm hỏi, cô sẽ là nhà đẻ gửi tới. Nhà cô thường xuyên gửi đồ cho cô, đôi khi là cả một bao lớn, cô mang về phòng, chẳng ai bên trong những gì. Nhờ , cô cũng yên tâm mà lấy mấy thứ .
Còn một lúc nữa mới đến bữa cơm tối, Thẩm Y Y rót nửa bình sữa lúa mạch ba chiếc cốc nhỏ, gọi ba đứa trẻ uống.
Ba đứa nhỏ uống sữa lúa mạch, ai nấy đều mãn nguyện vô cùng.
Tiểu Bảo vốn là một đứa bé háu ăn, chóp chép cái miệng nhỏ, reo lên: "Mẹ ơi, ngọt quá!"
"Vậy mỗi ngày cho các con một cốc nhé?"
"Dạ!" Tiểu Bảo đáp, sang bên cạnh trai : "Anh cả ơi, ngọt đúng ạ?"
"Cũng tàm tạm thôi." Đại Bảo , thấy ánh mắt Tiểu Bảo cứ trông mong cốc sữa của , bèn đưa cốc tới bên miệng em trai, bảo bé nếm thử một chút.
Tiểu Bảo giữ tay Đại Bảo, nhấp một ngụm nhỏ.
Nhị Bảo bên cạnh thấy , liền giận dỗi: "Tiểu Bảo, em tham ăn quá mất! Lại ăn cả đồ của cả , rõ ràng là em một cốc mà. Em mau trả cho cả !"
Tiểu Bảo trai phát hiện mưu kế nhỏ, chỉ khờ dại khúc khích.
Đại Bảo lớn tiếng bảo Nhị Bảo: "Nhị Bảo, tại em Tiểu Bảo như ? Em là em của chúng cơ mà."
"… riêng em cũng phần của mà, cũng chỉ một ít, thể cứ thế mà chiều chuộng mãi ." Nhị Bảo kêu lên, giận dỗi Tiểu Bảo: "Đồ tiểu quỷ tham ăn!"
Tiểu Bảo trai mắng, phùng má giận dỗi chìa chiếc cốc tay : "Anh cả, uống !"
Đại Bảo chút bất đắc dĩ, đành bó tay, chỉ còn cách đỡ tay Tiểu Bảo nhấp một ngụm con con.
Thẩm Y Y xem bộ quá trình: "..."
Cả lòng cô mềm nhũn .
Cô đong nửa cốc, đưa sang cho Lý Thâm: "Anh Thâm, cũng uống chút ."
Anh vất vả như thế, cần bồi dưỡng sức khỏe nhiều hơn chứ.
Lý Thâm luôn chú ý nhất cử nhất động của cô. Đương nhiên cũng cô lấy ít đồ vật, còn rót cho ba đứa nhỏ sữa lúa mạch, nhưng ngờ cô sẽ lấy cho . Trong lòng dậy lên những cảm xúc khó tả, từ chối: "Không cần ."
"Uống !" Thẩm Y Y kiên quyết bảo. Thấy trong tay đang xử lý nội tạng, cô liền đưa cốc sữa lúa mạch kề sát môi , ý há miệng: "Anh tự uống hết một nửa, còn ba đứa nhỏ cũng uống gần hết . Uống nhiều quá lát nữa sợ ăn cơm. Nếu uống, cốc sữa lúa mạch sẽ phí mất thôi."