Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 140

Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:36:49
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Sức vóc lớn thì , tài giỏi là thông thạo chuyện." Lý Thâm tiếp tục "dụ dỗ".

"Cái gì cũng á, kể cả giặt giũ quần áo nữa hả cha?" Nhị Bảo ngờ vực hỏi.

"Không chỉ thế , còn cả việc nấu nướng, quét dọn vệ sinh, đủ thứ công to việc nhỏ nữa kìa." Lý Thâm nghiêm mặt . Thấy Nhị Bảo vẫn còn ngờ vực, hỏi: "Vậy con thấy cha giỏi giang ?"

"Đương nhiên là tài giỏi ạ!" Đôi mắt Nhị Bảo sáng rực lên. Trong thế giới bé nhỏ của , từng gặp ai tài giỏi hơn cha . Bởi , dù thường xuyên thích cãi lời cha, thì cha vẫn luôn là kính nể nhất!

Lý Thâm: "Thế con trở thành một tài cán như cha ?"

Nhị Bảo: "Dạ !"

Lý Thâm: "Những thứ cha , con cũng học hết ?"

Nhị Bảo chút đắn đo: "Dạ !"

"Tốt lắm! Từ nay về , quần áo của con tự con giặt lấy. Còn cả nấu nướng và mấy chuyện khác nữa, cha sẽ chỉ dạy cho con tất tần tật, cho đến khi con thành tài giỏi y như cha !"

Nhị Bảo thấy từ "chỉ dạy tất tần tật" là đôi mắt sáng rỡ: "Cha ơi, thế cha cũng sẽ dạy con mấy chiêu đ.á.n.h ?"

"Sẽ chứ!" Lý Thâm . Có chỉ là mấy chiêu võ vặt vãnh thôi ? Nếu thể khiến Nhị Bảo cam tâm tình nguyện giúp vợ gánh vác việc nhà, san sẻ bớt gánh nặng thì xá gì!

Dứt lời, giơ nắm đ.ấ.m đặt mặt bé: "Con niềm tin ?"

"Có ạ!" Nhị Bảo nắm chặt tay, đ.á.n.h một cú đ.ấ.m hệt như cha, vẻ mặt kiên định, giọng dõng dạc: "Con nhất định sẽ !"

Dụ dỗ thành công!

Lý Thâm sang Đại Bảo: "Đại Bảo, con cũng nhé."

"Dạ thưa cha, con rõ." Đại Bảo vẫn luôn ngoan ngoãn như . Đương nhiên dễ dàng cha "dụ dỗ" như Nhị Bảo. Cậu hiểu rõ cha hai em giúp san sẻ việc nhà, vì hề từ chối. Không bé là thức thời gì, mà là từ nhỏ lớn lên bên cạnh cha , là đứa bé hiểu chuyện nhất trong các chị em, ít nhiều cũng thấm nhuần tư tưởng thương vợ, chiều vợ của cha. Mẹ bé khác hẳn với những phụ nữ trong thôn, xinh , mảnh mai, nên cha nuông chiều thành một thói quen. Bởi , thông thường những việc thể , gần như đều sẽ tranh thủ giúp .

Mọi chuyện cứ thế định đoạt. cái thằng Nhị Bảo khờ khạo , cha cũng dạy cho cả, liền chạy đến : "Cha ơi, cả là một con mọt sách thôi! Anh chỉ mỗi sách, chắc gì học , cha cứ dạy con thôi!"

Lý Thâm: "..."

Đại Bảo: "..."

Thẩm Y Y: "..." Thôi xong, sinh một đứa con trai ngốc nghếch ?

Lý Thâm chột , dù cũng là cốt nhục của , đành lòng lừa thằng hai nhà như thế, liền : "Yên tâm , việc nhà cha sẽ dạy, nhưng còn đ.á.n.h đ.ấ.m thì cha chỉ dạy con thôi!"

Tuy Nhị Bảo bằng lòng, nhưng vì cả của bé, đành đồng ý: "Thôi , cứ quyết định !"

Sau đó, bé hớn hở chạy múc một bát miến Dương Xuân, vui vẻ ăn ngấu nghiến, cứ như vớ món hời lớn, vui mừng khôn xiết.

Thẩm Y Y che mặt , nhéo cánh tay Lý Thâm một cái, tức giận : "Anh lừa con đấy !"

Vẻ mặt Lý Thâm vô tội, sợ Nhị Bảo , áp sát bên tai vợ, nhỏ giọng : "Anh cũng ngờ !" Anh nào ngờ thằng hai nhà trông lanh lợi thế mà ngây thơ đến chứ!

Đại Bảo cạnh cha, rõ những gì cha , vẻ mặt đồng cảm Nhị Bảo đối diện .

Cậu bé thầm nghĩ, về nhất định chăm chỉ sách, sách thể khiến trí não sáng suốt hơn!

Ăn cơm trưa xong, Thẩm Y Y đun nước nóng cho Lý Thâm, bảo rửa mặt.

Rửa mặt xong , Lý Thâm chơi với mấy đứa nhỏ một hồi, tuyên bố từ nay về ba em bọn họ ở riêng.

Nhị Bảo phục, Lý Thâm bèn lấy chính ví dụ, lúc ở tuổi sớm ngủ chung với cha , trở thành tài giỏi giống như , nên ngủ riêng.

Nhị Bảo , hấp tấp đồng ý ngay.

Lý Thâm nữa lừa dối thành công, còn vẻ bất đắc dĩ mà , thể nhường căn phòng lớn cho ba em bọn họ, bảo chúng hỗ trợ chuyển đồ sang căn phòng nhỏ ở sát vách.

Nhị Bảo đặc biệt phấn khởi, đắc chí với cả, cảm thấy đây là kết quả mà tranh thủ .

Đại Bảo chỉ cốc đầu đứa em trai ngây thơ một cái.

Buổi chiều, Thẩm Y Y vườn nhà xem thử hạt giống nảy mầm , cũng tiện bổ sung thêm hạt giống.

Lý Thâm gánh thùng nước tưới, Đại Bảo và Nhị Bảo cũng cha sai vặt, xách những thùng nhỏ tưới theo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-140.html.]

Cả nhà năm đều xắn tay việc.

Vườn rau trồng khá sớm, nảy mầm đều tăm tắp, đều là hạt giống lấy từ gian nên hầu như hạt nào hỏng, hơn nữa mọc , cần bổ sung gì thêm, cũng chỉ còn việc tưới nước thôi.

Vườn rau cách khe nước tương đối gần, chỉ chừng mười, hai mươi mét, bởi vì đang vụ cày xuân nên đập chứa sẽ xả nước, nhờ nước dồi dào.

Lý Thâm nhẹ nhàng nhấc bổng hai thùng nước đầy ắp, đó tưới vườn rau.

Nhị Bảo ngưỡng mộ hình cường tráng cao lớn của cha. Cứ như để chứng minh bản , bé múc đầy thùng nước, đó đua nhấc thùng nước với cả. Hai em xách tới nửa đường, cha gánh thùng về đến nơi .

Nhị Bảo nóng nảy, bước nhanh hơn.

Đại Bảo theo bước chân của bé, nước trong thùng sánh đổ gần hết, nhịn : "Em chậm thôi, nước đổ gần hết !"

"Vậy thể nhanh lên một chút ?" Lòng háo thắng của Nhị Bảo mạnh mẽ: "Cha gánh hai , mà chúng xách nước một cũng xong.”

???

Em thật sự so bì với cha ?

Nhị Bảo dùng hành động thực tế cho cả của , bé thật sự thế đấy!

Cậu bé vẻ bất đắc dĩ, : "Thôi , cả, sức lực của yếu quá, sẽ chậm chân em, vẫn là để em một , về sách !"

???

Đại Bảo chỉ trơ mắt Nhị Bảo xách thùng nước nhỏ, đó bước nhanh lao về vườn rau, tưới nước trong thùng vườn rau, hô lên với cha: "Cha ơi, con đến đây!"

Đại Bảo: "..."

Lý Thâm đầu thấy Nhị Bảo vui vẻ xách thùng nhỏ chạy về phía : "..."

Gà Mái Leo Núi

Thẩm Y Y đang bờ ruộng với Tiểu Bảo: "..."

Tiểu Bảo xuống đất, một phần vì bé sợ dơ giày, phần khác là vì lúc cuốc đất, mặt đất nhiều con giun đất lúc nhúc, còn mập mạp to lớn, Tiểu Bảo sợ mấy thứ , thấy là ré lên.

Thẩm Y Y cũng bất đắc dĩ thở dài, hiểu đứa bé từng tuyên bố ăn giun đất giờ yếu ớt đến thế.

Thôi , đều tại cô nuông chiều.

"Hoa hoa!" Tiểu Bảo hái một đóa hoa dại nhỏ, giơ lên mặt .

"Ừ, hoa quá." Thẩm Y Y tâm huyết dâng trào, cài bông hoa dại trắng muốt lên tai Tiểu Bảo. Cánh hoa mềm mịn càng nổi bật khuôn mặt nhỏ mũm mĩm của bé, trông càng đáng yêu hơn bao giờ hết.

Thẩm Y Y kìm khẽ xoa nhẹ khuôn mặt nhỏ của , thủ thỉ: "Sao Tiểu Bảo của chúng đáng yêu thế chứ!"

Tiểu Bảo khanh khách, nâng khuôn mặt bầu bĩnh của : "Đáng ‘diêu’!”

"Đáng yêu!" Thẩm Y Y uốn nắn con.

"Đáng ‘diêu’!” Tiểu Bảo nghiêm túc "uốn nắn" .

"..." Thẩm Y Y sự đáng yêu ngây ngô cho phì .

Tiểu Bảo hình như cũng đáng yêu.

"Ha ha ha!" Nhị Bảo xách một thùng nước trở về, thấy bông hoa dại nhỏ xíu bên tai Tiểu Bảo liền phá hô hố: "Tiểu Bảo, bây giờ em y hệt con gái !"

???

Lần Nhị Bảo đúng là chọc giận ít !

Thấy ánh mắt u tối của cha phóng tới, Đại Bảo đang gần Nhị Bảo nhất vội đạp thằng em một cái: "Con gái cái gì mà con gái! Mày chuyện cho tử tế!"

"Sao em chuyện tử tế chứ, Tiểu Bảo là con... trai." Con trai thể cài hoa đầu ?

Giọng Nhị Bảo càng lúc càng yếu , hiển nhiên là nó cũng chú ý tới ánh mắt nguy hiểm của cha , vội xách thùng nước, co giò chạy biến như một làn khói.

Lý Thâm, Thẩm Y Y: “...” Thôi , đúng là em một nhà!

 

Loading...